Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1098 - Chương 1098: Bậc Hiền Nhân

Chương 1098: Bậc Hiền Nhân Chương 1098: Bậc Hiền Nhân

Trong khi sử dụng cũng cực kỳ cẩn thận bởi vì hỏa châu không thể phân biệt địch, ta.

Tần Tang vô cùng thận trọng, cẩn thận từng li từng tí thu hồi hỏa châu, có hỏa châu này thì phần trăm hắn có thể tiến vào Thất Sát Điện sẽ tăng lên khá nhiều.

Sau đó cảm giác suy nhược ập đến, quá trình luyện chế hỏa châu tiêu hao quá nhiều tinh lực, Tần Tang vội vàng thu hồi Thập Phương Diêm La Phiên, thôi động công pháp, tiếp tục nhập định.

Chưa từng nghĩ, chờ đợi ròng rã một tháng.

Ngày hôm nay, lúc Tần Tang đang ngồi tĩnh tu, đột nhiên bị một luồng khí tức cực kỳ mạnh mẽ làm bừng tình, hắn đẩy cửa đi ra ngoài thì tình cờ bắt gặp Thôi Cát từ trong phòng vọt ra.

Hai người chán ghét nhìn nhau.

Tần Tang không thèm để ý tới sự khiêu khích Thôi Cát, ngẩng đầu nhìn lên trời, liền nhìn thấy một bóng người lao từ hướng đông tới, hắn ngang nhiên bay trên bầu trời Đông Môn Đại dưới con mắt của tất cả mọi người.

Đáng ngạc nhiên khi người này lại là tu sĩ Vu tộc!

"Đại Vu Chúc có lệnh, đại trận đã hoàn tất, Thất Sát Điện sẽ mở vào giờ Tý đêm nay!"

Lời còn chưa dứt, người kia đã điều khiển độn quang quay lại, bay sang một hướng khác, nghe nói cách đó không xa còn có hai đảo nhỏ tương tự như Đông Môn Đảo.

Những tu sĩ có ý định tiến vào Thất Sát Điện đều đợi ở trên ba hòn đảo này.

Lời vừa nói ra, xung quanh lập tức bàn tán xôn xao.

Chờ ở đây lâu như vậy, cuối cùng Thất Sát Điện cũng mở ra.

Bên trong Đông Môn Đảo đột nhiên có một vài động quang phóng lên trời, những tổ sư Nguyên Anh kia đã không thể nhịn được nữa rồi.

Tần Tang thu hồi ánh mắt, đưa mắt nhìn xung quanh, nhìn thấy Hạng Nghĩa đang nhanh chân đi đến phía bọn họ, vừa đi vừa nói: "Thất Sát Điện sắp mở rồi, bây giờ chúng ta sẽ xuất phát, các vị đạo hữu còn chưa chuẩn bị xong thì nhanh chóng thu xếp đi."

Thanh niên ôm kiếm nở một nụ cười phấn khích "Tại hạ đã chuẩn bị xong xuôi từ lâu, chỉ chờ tới ngày này mà thôi!"

Những người khác cũng gật đầu lia lịa, lên tiếng hưởng ứng theo.

"Đi!"

Hạng Nghĩa dẫn đầu, những người còn lại đi theo sau.

Lúc này trong thành người đến người đi, độn quang bay ra bay vào Đông Môn Đảo nhiều không đếm xuể.

Sau khi rời khỏi đảo, bọn họ quyết đinh đi được vòng để tránh hầu hết các đội khác, sau đó bay vào phong bạo.

"Có một số người có ác ý, lợi dụng sự che chắn của phong bạo, thừa cơ giết người. Với thực lực chúng ta, mặc dù không cần quá lo lắng, nhưng vẫn nên cẩn thận một chút."

Hạng Nghĩa truyền âm nhắc nhở, mọi người rối rít lấy ra pháp bảo hộ thể.

Tần Tang mặc Kim Huy Giáp, áo giáp này có thể giúp hắn ứng phó trong những tình huống bình thường, nên hắn chỉ gọi Kiếm Ô Mộc ra, ngự kiếm lao vun vút.

Thôi Cát liếc mắt nhìn Tần Tang, thấy hắn không sử dụng Thập Phương Diêm La Phiên, thì thầm bĩu môi. Hắn còn tưởng rằng Tử U Châu dơ bẩn là Cửu U Ma Hỏa, không biết hóa ra là Kiếm Ô Mộc.

Khoảng cách tới phong bạo càng ngày càng rút ngắn.

Khi mọi người đi tới gần phong bạo, vẻ mặt Tần Tang có chút kỳ lạ.

Mặc dù phu thê Liễu thị đều là cao thủ kết đan hậu kỳ, nhưng không hề kiêu ngạo, dễ tiếp xúc nhất, so với những người khác, thì bọn họ là người thân thiết với Tần Tang nhất.

Nam tử họ Liễu chú ý tới sự kỳ lạ của Tần Tang, tò mò nói, "Đạo trưởng có phát hiện gì không?"

"Không có."

Tần Tang lắc đầu, bổ sung thêm một câu, "Từ lâu đã nghe nói phong bạo ở đây có thể so với uy nghiêm của trời đất, hôm nay được tận mắt chứng kiến, quả nhiên không tầm thường, bần đạo chỉ lo lắng, lỡ như lúc đi vào trong phong bạo mà bị mất phương hướng, thì không biết kết cục sẽ như thế nào."

Hạng Nghĩa nghe thấy lời của Tần Tang, quay đầu nói: "Các vị đạo hữu không cần phải lo lắng, trong tay chúng ta có ngọc bội có thể cảm nhận được đại trận của Thất Sát Điện, có thể định hướng cho chúng ta trong phạm vi nhất định. Sau khi mọi người lấy được bảo vật, cứ đi theo sự chỉ dẫn của miếng ngọc bội thì có thể thuận lợi rời khỏi Thất Sát Điện. Đương nhiên, quả thực chúng ta rất dễ bị mất phương hướng trong phong bạo, cho dù là ở ngoài phạm vi của phong bạo cũng vẫn cực kỳ nguy hiểm. Nếu quả thật bị mất phương hướng đi vào tâm bão, cho dù là tổ sư Nguyên Anh thì đến xương cốt cũng chẳng còn , cho nên tuyệt đối không được để mất ngọc bội. . ."

Tần Tang không an tâm gật đầu.

Hắn vẫn đang cảm thấy khiếp sợ.

Từ lúc tới đây, nhìn thấy kết giới chống lại phong bạo, thì tất cả những suy đoán của Tần Tang đã được chứng thực.

Những kết giới này tạo thành từ cấm chế thượng cổ, bên trong có một vài ký hiệu thần bí, vững vàng chống đỡ lại tác động của phong bạo, rất giống kết giới ở biên giới chiến trường Cổ Tiên Tiểu Hàn Vực.

Nhưng chung quy vẫn có chút khác biệt, ở đây không có lỗ hổng tương tự Thất Hùng Quan, nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc các tu sĩ đi qua.

Mặt khác, phong bạo phía sau kết giới cũng có phần giống với dị tượng xuất hiện ở chiến trường Cổ Tiên lúc linh triều ập đến.

Chỉ có điều chiến trường Cổ Tiên là đất liền, còn nơi này biển cả mênh mông.

Hơn nữa, phong bạo ở đây diễn ra quanh năm, sóng to gió lớn, chưa từng ngừng lại, còn linh triều ở Tiểu Hàn Vực thường thường cách một thời gian mới xuất hiện một lần.

"Chẳng lẽ, biên giới của Thương Lãng Hải cũng bị chiến trường Cổ Tiên bao vây sao?"

Tần Tang vô cùng tò mò với thế giới này.

Hắn không biết những nơi khác như thế nào, nhưng hắn cảm thấy hai nơi mà hắn từng đi qua, Tiểu Hàn Vực và Thương Lãng Hải giống như Thánh địa ở thế giới này.

Những kết giới kia là di sản của các bậc hiền nhân, có tác dụng ngăn chặn nguy hiểm bên ngoài, mở ra một chỗ chốn bồng lai cho sinh linh hậu thế, tiếp tục truyền lửa, nghỉ ngơi lấy lại sức.
Bình Luận (0)
Comment