Chương 1110: Ánh Sáng Vàng
Chương 1110: Ánh Sáng Vàng
-Hạng đạo hữu, tòa thạch điện này chính là…
Mọi người nhìn thấy Hạng Nghĩa gật đầu, giống như mở cờ trong bụng, cuối cùng cũng đến được địa điểm chỉ định.
Chỉ là, mọi người cũng không dám thả lỏng, vừa mới nhìn thoáng qua cảm giác thạch điện có điều gì đó rất không bình thường, xung quanh có cẩm chế cổ phiêu đãng, trung tâm của Tuyệt Địa Tử Vụ bị che khuất, có khả năng cao là một nơi cực kỳ nguy hiểm.
Thương Minh phái nhiều người đến đây như vậy, cũng có thể thấy được vài điểm.
-Đầu tiên không nên đi qua đó, đi một vòng xung quanh cổ điện này đã, nếu có hung thú ở gần đây, tất cả đều phải giết chết, tránh cho lúc phá cấm chế bị hung thú phát hiện, dẫn tới họa lớn.
Hạng Nghĩa thấp giọng nói:
-Chẳng lẽ bên trong còn có hung thú mạnh hơn nữa à?
Tần Tang hiếu kỳ hỏi. Hạng Nghĩa gật gật đầu:
-Nơi này nhìn như là tầng dưới chót của Tuyệt Địa Tử Vụ, căn cứ vào ghi chép của Thương Minh, ở phía trước có một cái khe nứt sâu không thấy đáy, nơi đó mới chân chính là khu vực trung tâm của Tuyệt Địa Tử Vụ này, cũng là nơi bắt nguồn của sương độc. Đi vào trong khe nứt đó, Cốt Liên đoán chừng rất nhanh sẽ bị sương độc làm ô nhiễm, mất đi uy năng. Sương độc ở nơi đó ngay cả tổ sư Nguyên Anh cũng phải kiêng kị. Mặt khác, ở dưới đáy khe nứt, khả năng có rất nhiều con hung thú tương tự như đại yêu hóa hình ẩn nấp
Mọi người sợ hãi than, không hổ là tuyệt địa.
Nếu như không có Cốt Liên, bọn họ sẽ bị bại lộ ở giữa sương độc, chỉ sợ chân nguyên dùng không được bao lâu đã khô kiệt. Một nơi nguy hiểm như thế, lại còn không phải khu vực trung tâm của Tuyệt địa Tử Vụ.
Bọn họ bắt đầu đi vòng quanh thạch điện tìm kiếm hung thú.
Thực sự để cho bọn họ tìm được hung thú giống như sư tử có hai cái đầu, chủ động tấn công, toàn bộ săn giết. Sau khi mọi người dọn dẹp sạch sẽ xong mới đi về phía thạch điện.
Bọn họ đi tới trước thạch điện, trên mặt ai nấy cũng lộ ra biểu cảm quái gở.
Đây có lẽ không thể gọi là thạch điện được, bởi vì quá nhỏ, chỉ lớn cỡ nửa gian phòng, cực kỳ quy củ. Ngoại trừ cấm chế cổ ở ngoài ra thì không còn đặc điểm rõ ràng nào khác.
-Có phải Thương Minh muốn chúng ta phá vỡ cấm chế, đi vào thạch điện đoạt bảo vật không?
Vợ chồng Liễu thị tiến lên, thúc giục chân nguyên, khẽ chạm vào cấm chế cổ.
- cấm chế cổ này hình như không mạnh lắm, ít nhất tổ sư Nguyên Anh muốn phá giải những cấm chế này cũng chẳng phải việc khó khăn gì. Thứ này đứng sừng sững ở nơi đây, như vậy đã quá rõ ràng rồi, chắc chắn nơi này đã sớm bị tổ sư Nguyên Anh ghé thăm không biết bao nhiêu lần, còn có thể còn lại đồ vật gì đây?
Hạng Nghĩa thản nhiên nói:
-Đây chính là những gì Hạng mỗ có khả năng biết được, yêu cầu của Thương Minh đúng là để cho chư vị phối hợp với Hạng mỗ phá vỡ cấm chế, sau đó đi vào trong lấy vật gì đó. Thất Sát Điện có rất nhiều khu vực thần bí như thế, không phải có tu vi cường là muốn làm gì thì làm, tổ sư Nguyên Anh đã từng ghé thăm, không có nghĩa là mọi bảo vật đều bị lấy đi.
Hạng Nghĩa nói xong, lấy ra tám cây cờ hiệu hình tam giác phân phát cho mọi người.
Tám cây cờ tam giác màu vàng hơi đỏ, hình dáng giống nhau như đúc, cán cờ dài không tới một bàn tay.
Tần Tang nhận lấy, liếc mắt nhìn một cái đã phát hiện ra, đây là một loại pháp khí cấm nào đó. Tám người bọn họ khống chế bộ cờ tam giác này hẳn là có thể phá vỡ cấm chế cổ.
-Đây là cờ Địa Nguyên, tại hạ tu luyện Thổ Hành công pháp, lợi dụng bản thân làm mắt trận, khi chư vị đạo hữu giúp đỡ, phải chú ý tới thế trận...…
Hạng Nghĩa cẩn thận giảng giải cho bọn họ điểm yếu của bộ trận pháp này..
Tất cả mọi người ở đây đều là hạng người có tu vi cao cường, rất nhanh chóng đã hiểu rõ trận pháp, ở trước cổ điện, lấy Hạng Nghĩa làm trung tâm, bày ra trận hình.
Một tay Hạng Nghĩa cầm Cốt Liên, một tay cầm lá cờ tam giác.
Sau khi những người khác đã vào vị trí, Hạng Nghĩa nhẹ nhàng gật đầu, tiếp theo dốc hết toàn lực rót chân nguyên vào trong lá cờ tam giác.
Bùm!
Lá cờ tam giác bay vọt lên độ cao khoảng ba thước, theo tiếng động cắm xuống mặt đất.
Thủ ấn của Hạng Nghĩa liên tục thay đổi, đánh ra từng đạo ấn quyết, toàn bộ chui vào lá cờ tam giác. Lá cờ tam giác “ào ào” rung động, giống như động không đáy thôn phệ toàn bộ chân nguyên.
Theo chân nguyên rót vào, bên trên cờ tam giác bắt đầu xuất hiện Vân triện lôi văn, vô cùng bí ẩn.
Quang mang màu vàng xen chút đỏ bộc phát, mặt đất vậy mà bắt đầu chấn động.
-Bày trận!
Hạng Nghĩa gầm nhẹ.
Tần Tang và những người khác lập tức ngồi xếp bằng trên mặt đất, thôi động cờ tam giác.
Lúc này đã bắt đầu xuất hiện khác biệt, độ cao lá cờ tam giác của bọn họ thấp hơn lá cờ của Hạng Nghĩa xấp xỉ một trượng, Vân triện lôi văn ở phía trên cũng không dày đặc bằng.
Tuy nhiên, ánh sáng vàng mà linh kỳ phóng thích ra cũng không kém hơn lá cờ mắt trận kia là mấy , hơn nữa sau khi ánh sáng vàng xuất hiện, giống như đã bị thứ gì đó hấp dẫn, tất cả đều tập trung về phía mắt trận.
Lần này, linh kỳ mắt trận càng phát ra chói mắt.
Mặt đất rung động, Địa Long trở mình.
Nếu không phải đã dọn dẹp từ sớm thì hung thú xung quanh chắc chắn sẽ bị thu hút tới đây.
Lực lượng Địa Nguyên không ngừng bị hút ra từ trong địa mạch, dung nhập vào trận kỳ, lúc này trên linh kỳ mắt trận xuất hiện ánh sáng hình tròn, hội tụ lực lượng hội tụ làm cho người ta sợ tới mức tim đập nhanh.
Cùng lúc đó, chân nguyên của Tần Tang và những người khác cũng nhanh chóng tiêu hao, hơn nữa bọn họ còn không thể tự tiện di chuyển, cần phải liên tục duy trì linh trận.
Tần Tang đã ăn trước mấy viên đan dược nên tình hình vẫn còn tốt.
-Đi!
Mắt hổ của Hạng Nghĩa trừng lên, phát ra tiếng gầm thét.
Ầm!
Một quầng sáng màu vàng chói mắt lập tức bắn ra, đánh mạnh vào bên trên cấm chế cổ.
Trong lúc nhất thời, ánh sáng vàng bao phủ toàn bộ thạch điện, chỉ có thể cảm nhận được có hai luồng lực lượng cường đại đụng vào nhau, không bên nào chịu thua.