Chương 1112: Lần Lột Xác Thứ Ba
Chương 1112: Lần Lột Xác Thứ Ba
Vèo…
Mọi người nhìn thấy cảnh này, sắc mặt ai nấy đều bị dọa cho trắng bệch, ngay cả Tần Tang cũng cảm thấy lạnh sống lưng.
Vị trí của hắn ở gần nhất cũng là người đầu tiên bị Tử Tinh Điêu nhắm tới.
Những người khác cũng không tốt hơn là bao, vừa mới hứng chịu trùng kích của mãnh thú dưới lòng đất còn chưa kịp đứng vững đã phát hiện Tử Tinh Điêu ùn ùn kéo tới, đồng thời tất cả mọi người nháy mắt đã bị Tử Tinh Điêu bao phủ!
- Tất cả tập hợp ở Thạch Điện...
Cuối cùng, Tần Tang cũng chỉ loáng thoáng nghe thấy tiếng gào thét của Liễu tu sĩ này, sau đó lập tức mất dấu tung tích của tất cả mọi người, trong tầm mắt hắn toàn bộ đều là Tử Tinh Điêu đông nghịt.
Tất cả mọi người đều tự mình chiến đấu, cho dù có thể xông ra khỏi vòng vây giết của Tử Tinh Điêu hay không, rất có khả năng bọn họ còn chưa bị Tử Tinh Điêu giết chết đã bị sương độc xâm nhập vào ngũ tạng, trúng độc mà chết.
Nếu như Hạng Nghĩa nhanh chóng nắm bắt được tình huống, hẳn là sẽ có khả năng đi ra khỏi Thạch Điện trước khi dị biến xảy ra. Cốt Liên ở trên tay hắn ta, phải tập hợp với hắn ta mới có thể có hy vọng thoát thân.
Lúc này, ai cũng không còn tinh thần và thể lực đi tìm hiểu vì sao mãnh thú dưới lòng đất và Tử Tinh Điêu lại xuất hiện ở trong này.
Quác!
Ngay cả lỗ tai cũng bị tiếng thét chói tai của Tử Tinh Điêu chấn điếc, một con Tử Tinh Điêu vươn móng vuốt sắc nhọn ra nhào tới trước mặt Tần Tang.
Trong lúc vội vàng, ấn đường của Tần Tang có ánh sáng lóe lên, kiếm Ô Mộc hóa thành tia chớp xuyên thủng con Tử Tinh Điêu kia, kiếm khí bạo phát xoắn thi thể của Tử Tinh Điêu thành thịt nát.
Đáng tiếc, những con Tử Tinh Điêu khác thấy cảnh tượng này lại không hề cảm thấy e ngại chùn bước, bọn chúng quên cả sống chết, trong mắt chỉ có giết chóc.
Sắc mặt Tần Tang trầm xuống, điểm ngón tay lên kiếm Ô Mộc, diễn hóa mở ra kiếm trận, chém vào con Tử Tinh Điêu ở gần nhất, có điều lỗ hổng rất nhanh đã bị đắp lại.
Hắn nhíu mày, hắn chém giết Tử Tinh Điêu nhìn như nhanh gọn nhưng thật ra lại chẳng dễ dàng.
Hơn nữa vì phải chống đỡ khói độc, hắn luôn luôn phải khởi động chân nguyên, giống như trăng sáng nổi bật trong tầm mắt của Tử Tinh Điêu, không có cách nào che giấu bản thân, nếu cứ tiếp tục như vậy không tới bao lâu hắn cũng sẽ bị hao tổn mà chết.
- Không biết tình hình của những người khác ra sao?
Tần Tang thầm nghĩ, thúc giục kiếm Ô Mộc giết địch, bàn tay vỗ lên Trùng Lũ, mở nó ra.
Phì Tằm thức tỉnh, chủ động nhảy vào trong lòng bàn tay Tần Tang, cơ thể mập mạp uốn qua uốn lại. Nó chú ý tới khói độc ở xung quanh, không hề có chút bối rối, há mồm phun ra vầng sáng bảy màu.
Vầng sáng bay đến trên người Tần Tang, sau khi lóe lên một hồi, biến thành một bộ Quang Giáp bảy màu hoa lệ, bó sát người.
Phì Tằm đã thành công hoàn thành lần lột xác thứ ba.
Thế nhưng,hình dáng của nó vẫn giống như lúc trước, tròn vo, béo núc ních, da toàn thân có bảy màu, không có thay đổi gì.
Linh trùng lần lượt trải qua lột xác, biểu hiện bên ngoài ít nhiều gì cũng có thay đổi. Giống như Thiên Mục Điệp, sau lần lột xác thứ ba, Thiên Mục trên hai cánh mở ra, trao cho thần thông..
Chỉ có Phì Tằm này là đặc biệt kì lạ, nó cắn nuốt nhiều Độc Đan, Yêu Đan như thế, cảm giác giống như chỉ biết ăn không.
Sau lần lột xác thứ hai, miệng linh trùng phun ra vầng hào quang bảy màu, có thể bài trừ chất độc, khiến cho Tần Tang ôm không ít kỳ vọng về nó. Nhưng sau lần lột xác thứ ba, hình như cũng chẳng có thu được năng lực gì mới.
Có điều vầng sáng bảy màu kia ngưng tụ càng lúc càng chân thật, thậm chí còn có thể hóa thành tia sáng, cô đọng lại thành Tịch Độc Giáp chân chính, làm cho Tần Tang hoàn toàn như đang nằm mộng.
Mặc dù bản mệnh thần thông của Thiên Mục Điệp không mạnh nhưng lại có thể ngự lôi, sức chiến đấu cũng xem như khả quan, sau khi lột xác có khả năng trở thành một trợ thủ đắc lực.
Phì Tằm vẫn như cũ béo ụt ịt, rất yếu đuối.
Sau khi Phì Tằm ngủ say thật lâu, thời gian lột xác còn lại không dài, Tần Tang cũng không rõ lắm về năng lực mơ hồ của Phì Tằm. Hắn cũng không thể khám phá ra, có thể là có nguyên nhân nào đó.
Đáng tiếc Phì Tằm này không phải là bản mệnh cổ trùng của hắn, mà lại chủ động nhận Câm Cô làm chủ nhân. Hắn và Phì Tằm không có cách nào giao lưu trực tiếp với nhau được, mặc dù Phì Tằm rất thông minh nhưng rất nhiều ý tứ lại không có cách nào diễn đạt chuẩn xác ra được.
Đáng nói ở đây chính là, không phải Phì Tằm lột xác không có tác dụng, thậm chí còn có thể nói là ngạc nhiên mừng rỡ.
Tần Tang rõ ràng cảm giác được, mối liên kết giữa nó và Câm Cô càng ngày càng rõ ràng hơn, nếu như trước đó loại ràng buộc này chỉ có thể dùng tơ nhện tới hình dung thì hiện tại nó đã thô cứng giống như dây thừng rồi.
Câm Cô vẫn là người đẹp ngủ say, nhưng nguyên thần của nàng đã ổn định hơn lúc trước.
Sau khi Phì Tằm lột xác xong, có đôi lúc rất thích ngủ say trong vòng tay của hắn, loại thân thiết và ỷ lại đặc biệt xuất phát từ nội tâm này không hề chứa đựng một tia tạp chất, để cho Tần Tang có một loại ảo giác giống như đang đối mặt với Câm Cô vậy.
Tần Tang cũng không biết trạng thái bây giờ của Câm Cô có thể duy trì được bao lâu, Phì Tằm có thể giúp hắn tranh thủ nhiều thời gian như vậy giải quyết vấn đề nan giải của Thiên Thi Phù, đã là niềm vui bất ngờ lắm rồi.
Độ khó giữa lần lột xác thứ ba và lần lột xác thứ tư của linh trùng không hề giống nhau, có khả năng tương tự như tu tiên giả Kết Đan và Kết Anh.