Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1114 - Chương 1114: Hung Hiểm

Chương 1114: Hung Hiểm Chương 1114: Hung Hiểm

- Hắn là đang cố ý đợi ta.

Từ khi gặp được Thôi Cát, bắt đầu đồng hành cùng với hắn, Tần Tang đã luôn âm thầm đề phòng, bất kể là Thôi Cát có rắp tâm hay không, cũng sẽ không để cho hắn có bất kỳ cơ hội nào.

bầy yêu đang rình rập xung quanh, có chạy thoát được hay không vẫn chưa biết được, lúc này Thôi Cát đang ở điên cuồng chiến đấu ở bên trong, là điều mà Tần Tang cũng không ngờ tới.

Càng kỳ quái hơn là tại sao cốt liên lại rơi vào trong tay Thôi Cát?

Hạng Nghĩa có thể xem như người mạnh nhất trong tám người có mặt ở đây, Tần Tang tự nhận bản thân không phải là đối thủ của hắn, cho dù đối mặt với hung thú dưới lòng đất kia cũng không đến nỗi nhanh như vậy đã mất mạng mất luôn bảo vật chứ?

Trừ khi còn có ẩn tình khác!

Tần Tang sinh lòng nghi ngờ, đột nhiên cảm thấy có chút bất an.

'Vù! Vù!'

Mây tím ùn ùn kéo đến chiếm trọn tầm mắt của Tần Tang.

Những đám mây màu tím nở rộ trong Tử U Châu có thể lấy nhu chế cương, trước đó có thể hóa thành lồng giam, dễ dàng vây khốn Phi Thiên Dạ Xoa, nhưng bây giờ lại có thể sánh ngang kiếm khí, cứng rắn tới cực hạn.

Mây tím như tấm lụa, nếu như bị đánh trúng, Tần Tang không hề nghi ngờ thân thể hắn sẽ biến thành tổ ong vò vẽ.

Thôi Cát mưu đồ đã lâu, mà Tần Tang hầu như không hề phòng bị.

Đặc biệt khoảng cách giữa hai người còn gần như vậy, bây giờ Tần Tang lại bị Tử Tinh Điêu bao vây xung quanh, nếu giờ phút này Thôi Cát ra tay cực kỳ xảo trá thì hắn căn bản muốn tránh cũng không tránh được.

Sắc mặt Tần Sảng chìm xuống như nước, phản ứng đầu tiên của hắn chính là mở túi Thi Khôi ra.

Phi Thiên Dạ Xoa vừa từ bên trong nhảy ra, mây tím cũng đã phủ xuống.

Thi khí nồng đậm hội tụ ở trước ngực của Phi Thiên Dạ Xoa, Phi Thiên Dạ Xoa chắn ở trước mặt Tần Tang, vì hắn khỏi che chắn tai họa, ánh mắt hung hãn trợn trừng, dũng mãnh không sợ chết.

Tiếc là thời gian còn lại của Phi Thiên Dạ Xoa quá ngắn ngủi, thi khí còn chưa kịp hội tụ thành thuẫn giáp, còn đơn bạc đến đáng thương, đã bị mây tím chọc thủng, trong nháy mắt đã tan rã.

Phần còn lại chỉ có thân xác của nó!

Mặc dù thân thể Phi Thiên Dạ Xoa cường hãn nhưng cũng có mức độ giới hạn. Thôi Cát là trung kỳ đỉnh phong, thực lực còn mạnh hơn cả hai mươi năm trước, uy lực của Tử U Châu cũng không thể so sánh nổi.

'Phốc...'

Phi Thiên Dạ Xoa dùng thân thể đón đỡ mây tím, trên thân thể nó trong nháy mắt đã xuất hiện mấy cái lỗ thủng lớn, bị mây tím xỏ xuyên qua, vô cùng thê thảm.

Ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc, dù cho Tần Tang đã cố gắng hết sức để cho Phi Thiên Dạ Xoa tránh đi chỗ hiểm, thế nhưng tình hình chiến sự quá nguy hiểm, hắn không biết, cũng không có cách nào khác quan tâm đến tình hình chung của Phi Thiên Dạ Xoa.

Phi Thiên Dạ Xoa chặn lại một phần mây tím, giúp Tần Tang tranh thủ thời gian quý báu.

Hắn điên cuồng rót chân nguyên vào trong Kim Huy Giáp, kim quang trên người tăng vọt, bên ngoài cơ thể hắn ngưng tụ ra một lớp Quang Giáp thật dày, giống như Chiến Thần.

'Đùng!'

Tần Tang chịu một đòn nghiêm trọng, sắc mặt lập tức trắng bệch, trực tiếp bị lực lượng khổng lồ đánh bay, mạnh mẽ đâm thẳng vào trên người Tử Tinh Điêu.

Con Tử Tinh Điêu này mới thê thảm nhất, đầu tiên là bị Tần Tang đụng bị thương, bất tỉnh, tiếp đó lại bị một đám mây tím xuyên tim, đột tử ngay tại chỗ.

Ngay sau đó, Tần Tang và mấy con Tử Tinh Điêu ở cùng một chỗ, bị mây tím bao trùm.

Đinh! Đinh!

Tiếng sắt thép va chạm đột ngột vang lên.

Bên trong mây tím, Tần Tang ngã trên mặt đất, phát ra tiếng rên, mây tím bao phủ trước ngực, trên mặt hắn không hề có chút huyết sắc nào, đạo bào trên người nổ tung, lộ ra bản thể của Kim Huy Giáp.

Vị trí trước ngực của Kim Huy Giáp bỗng nhiên xuất hiện một vết lõm thật sâu, hơn nữa bốn phía còn có một loạt vết nứt nhỏ, lan ra xung quanh.

Hai đám mây tím phá tan Kim Giáp, liên tiếp đánh vào một chỗ.

Bản thể của Kim Huy Giáp vậy mà đã bị tổn hại!

Nếu như không có Kim Huy Giáp, bây giờ Tần Tang đã không may rồi.

Thôi Cát tập kích bất ngờ quá âm hiểm, nếu không phải Tần Tang ứng phó kịp thời thì e rằng sẽ không chỉ là vết lõm và vết nứt đơn giản như vậy. Cái Kim Huy Giáp có chất liệu tương đương với pháp bảo trung cấp này nói không chừng sẽ trực tiếp bị phá hủy.

Tần Tang cắn chặt khớp hàm, cưỡng ép áp chế khí huyết hỗn loạn trong cơ thể, đang muốn đứng dậy chỉnh đốn lại, mây tím ở phía sau đột nhiên xuất hiện một luồng sáng trắng, hẳn là một thanh phi đao.

Ánh sáng trắng chính là đao mang, thân đao trong suốt như nước mùa thu, tốc độ còn nhanh hơn cả mây tím, giống như thiểm điện nhằm vào cổ Tần Tang chém tới.

Đường nét của phi đao thon dài, mũi đao nhọn hất lên hết sức chấn động lòng người, chắc chắn là một thanh hung khí.

Hai mươi năm trước, Thôi Cát còn chưa có món pháp bảo này, món này là hắn mới có được.

Phía sau mây tím còn có phi đao!

Đây mới là chiêu thức giết người thực sự, hơn nữa còn vô cùng ác độc, thừa dịp Tần Tang vừa mới ngăn chặn mây tím, trong nháy mắt tâm thần hơi buông lỏng, nhanh như chớp, nháy mắt đã kề sát tới!

Sắc mặt Tần Tang thay đổi, lúc mây tím xuất hiện vẫn nằm trong tầm kiểm soát của hắn, cho nên hắn không có thả ra Song Đầu Hống hỗ trợ ngăn cản, chuẩn bị cho Thôi Cát một niềm vui bất ngờ.

Bây giờ hắn có muốn thả ra cũng không kịp nữa rồi!

Keng!

Kiếm ngân gào thét vang vọng.

Ô Mộc Kiếm kinh động hiện ra, kèm theo tiếng sấm vang lên, cùng lúc đó, trên thân thể Tần Tang bị Giao Hồn quấn quanh, ánh sáng màu đỏ chói mắt.

Hắn vẫn giữ nguyên tư thế ngã trên mặt đất, ngay cả cơ hội đứng dậy cũng không có, đồng thời thúc giục kiếm độn và Cửu Long Thiên Liễn Phù, bộc phát ra tốc độ cực hạn.
Bình Luận (0)
Comment