Chương 1115: Thôi Cát
Chương 1115: Thôi Cát
Phi đao chém tới cổ hắn.
Vào thời khắc khiến cho người ta cảm thấy nghẹt thở này, thân thể Tần Tang đột nhiên bắn lên, hắn gần như cảm giác được từng đợt đao phong mát lạnh như băng sắp sửa chạm tới làn da.
Phập!
Lúc nguy hiếm Tần Tang đã tránh được chỗ hiểm, nhưng vẫn không thể né tránh được một đao này, cuối cùng vẫn bị thương.
Bả vai truyền đến cảm giác đau nhức dữ dội, máu tươi không ngừng trào ra.
Phi đao cứa thật sâu vào bả vai hắn, chém rách da thịt, suýt nữa chém đứt tận gốc cánh tay này, xương trắng lộ ra bên ngoài, phi đao đỏ tươi.
Cánh tay của Tần Tang mềm oặt đổ xuống, chân nguyên bên trong cơ thể chấn động kịch liệt, chấn thanh phi đao đã kiệt lực này ra ngoài..
Vẻ mặt Tần Tang hết sức thống khổ, cắn chặt khớp hàm, hung ác trừng mắt nhìn Thôi Cát.
Vẻ mặt Thôi Cát lại vô cùng kinh ngạc, hắn biết rõ tốc độ chạy trốn của Tần Tang rất tốt, có thể ngang hàng với Hạng Nghĩa, nhưng dù thế nào hắn cũng không ngờ Tần Tang lại có thể bộc phát ra tốc độ kinh người như vậy chỉ trong chớp mắt, còn nhanh hơn cả trước kia, ngay cả một đao hung hiểm kia cũng có thể tránh thoát được.
Loại vết thương thế này nhìn có vẻ kinh khủng, nhưng đối với người tu tiên mà nói thực ra cũng không tính là quá nghiêm trọng, chỉ cần loại bỏ đi đao mang lưu lại trên miệng vết thương có thể nhanh chóng chữa thương.
Thôi Cát lại tươi cười đầy mặt, dáng vẻ giống như tính toán sẵn từ trước.
Cho dù có Độn Thuật cũng không thay đổi được gì!
Nơi này là Tuyệt Địa Tử Vụ, không thể đánh đồng với những địa phương khác mà đối đãi , xung quanh là sương độc vô cùng vô tận, một nhát đao vừa rồi kia không chỉ chém đứt cánh tay của Tần Tang, mà ngay cả linh quang hộ thể của hắn cũng bị phá vỡ.
Sương độc trộn lẫn với mũi đao, gần như đã xâm nhập vào trong cơ thể Tần Tang.
Họa vô đơn chí!
Chất độc đã thấm vào nội tạng, không có thuốc nào cứu chữa được.
Trừ khi bây giờ Tần Tang lập tức vận hành công pháp, áp chế đao mang, dùng toàn bộ sức lực đẩy sương độc ra ngoài.
Đáng tiếc cho dù là Tử Tinh Điêu hay là Thôi Cát, cũng sẽ không cho hắn có cơ hội này.
Thôi Cát vẫy tay một cái, thu hồi phi đao.
Phi đao này là một món pháp bảo mà hắn đã phải tiêu tốn rất nhiều chi phí mới có thể mua được, sợ rằng nó sẽ bị nhiễm bẩn bởi thủ đoạn quỷ dị mà Tần Tang sử dụng.
- Yêu đạo, hôm nay chính là ngày chết của ngươi!
Vẻ mặt Thôi Cát điên cuồng, tùy ý phát tiết.
Tay hắn nắm Tử U Châu, lại lần nữa gấp rút tấn công, không để cho Tần Tang có bất kỳ cơ hội thở dốc nào. Không cần hắn tự mình động thủ giết người, chỉ cần bám theo chiến đấu, Tần Tang sẽ bị phát độc mà chết.
Bị tu sĩ cùng cảnh giới dồn ép đến tình thế nguy hiểm như vậy, đã rất lâu rồi hắn chưa từng trải qua. Sau khi kết đan, Tần Tang nhờ vào đủ loại thủ đoạn, lúc đối mặt với đối thủ có cảnh giới tương đương, cơ bản đều bị hắn nghiền ép.
Tần Tang cũng phải bội phục, Thôi Cát mưu tính sâu xa, nắm bắt thời cơ rất tốt, hơn nữa uy lực của sát chiêu hết sức kinh người, phá vỡ phòng ngự của hắn.
Tuy nhiên muốn mượn sương độc để giết hắn, hoàn toàn là một suy nghĩ mơ mộng.
Lúc này con tằm mập nằm sấp trong Kim Huy Giáp đang run rẩy, siêng năng cần mẫn hoàn thành nhiệm vụ, che chở cho Tần Tang , sương độc chui vào vết thương của Tần Tang ngay lập tức bị Tịch Độc Giáp phong tỏa.
Tuy nhiên, đây là những điều mà Thôi Cát không thể nhìn thấy.
Một tay Tần Tang che lại miệng vết thương, trở mình đứng dậy, đồng thời thu hồi Phi Thiên Dạ Xoa đang vô cùng thể thảm lại.
Khắp người Phi Thiên Dạ Xoa có vài cái lỗ lớn trong suốt, nằm trên mặt đất không nhúc nhích, lúc này Tần Tang không có thời gian kiểm tra trạng thái của nó, nên cất nó đi trước.
Mây tím đã tới đây.
Tần Tang che chặt miệng vết thương của mình, chỉ có thể dùng Ô Mộc Kiến cố gắng chống cự, thoạt nhìn không có ý muốn chiến đấu, cả người mệt mỏi trông vô cùng chật vật.
Vốn dĩ Ô Mộc Kiến kém hơn so với Tử U Châu một chút, Tần Tang chiến đấu cực kỳ khó khăn, đỡ trái thì hở phải.
Vết thương trên vai đang chảy nhiều máu, máu loang lổ toàn thân.
Đao khí lưu lại vết thương, đồng thời trắng trợn tàn phá bên trong cơ thể, Tần Tang chỉ có thể thúc giục chân nguyên để trấn áp, trong thời gian ngắn khó có thể ra khỏi cơ thể.
Thôi Cát rất cẩn thận, tránh xa Tần Tang, tuyệt đối không để lộ Cốt Liên và Tử U Châu, cũng sẽ không dễ dàng dùng phi đao để giết chết Tần Tang .
Nếu Huyết Uế Thần Quang có thể phá hủy Cốt Liên, tình hình có thể đảo ngược ngay lập tức.
Nhưng nhìn hành động của Thôi Cát, trong lòng Tần Tang biết cứ tiếp tục như này sẽ không có cơ hội, trạng thái của hắn cũng càng ngày càng tệ, chuẩn bị rút lui để dụ đối phương vào sâu hơn.
Đúng lúc này, cả Tần Tang và Thôi Cát đều cảm thấy tim đập nhanh, cùng nhìn về một hướng.
Khoảnh khắc tiếp theo, mặt đất rung mạnh.
Đột nhiên, có một tiếng nổ lớn rung trời truyền đến.
Những con Tử Tinh Điêu lâm vào trạng thái điên cuồng hét lên kinh hãi, một đàn Tử Tinh Điêu chạy trốn tứ phía.
Đúng lúc này, Tần Tang nhìn thấy một cột sáng xanh ở phía xa bay thẳng lên trời, xua tan sương độc gần đó, khi cột sáng biến mất thì sương mù màu tím cũng từ từ khép lại.
-Cái gì phát nổ vậy?
Tần Tang kinh hãi, vị trí xảy ra vụ nổ gần ngay thạch điện.
Nhìn thấy động tĩnh kinh người như vậy, chắc chắn sức mạnh cũng vô cùng khủng bố.
Trong số tám người bọn họ, không có bất kỳ ai làm được.
-Cuối cùng là đã xảy ra chuyện gì?
Tần Tang không yên, liếc nhìn Thôi Cát, phát hiện lông mày của Thôi Cát hơi cau lại, trong mắt hiện lên vài phần lo lắng.