Chương 1124: Người Thứ Chín
Chương 1124: Người Thứ Chín
Sau khi bọn họ rời đi, sấm sét xung quanh Thượng Cổ Thần Đài vang lên dữ dội.
Toàn bộ tia sét được giải phóng, Thiên Lôi mãnh liệt, tiếng kêu gào của hung thú vang dậy cả trời đất, thi thể của bọn chúng bị Thiên Lôi chém thành tro bụi.
Chờ sau khi sấm sét lắng lại, xung quanh Thượng Cổ Thần Đài mới khôi phục yên tĩnh.
Qua một hồi, một bóng người xuất hiện cạnh Thần Đài, đó chính là Tần Tang.
Khi bọn người Từ Hạng Nghĩa bắt đầu phá giải cổ cấm chế đến khi hung thú đột kích, Tần Tang vẫn luôn ở gần đó, nhưng lại không tìm được cơ hội ra tay, chỉ có thể mắt mở trừng trừng nhìn bọn họ hoàn thành nhiệm vụ sau đó rời đi.
Tần Tang không tiếp tục theo sau, bởi vì sẽ càng không có cơ hội ra tay nên hắn quyết định từ bỏ.
Theo cuộc đối thoại trước đó của bọn hắn, Hạng Nghĩa đáp ứng giúp Thôi Cát cùng tên béo đoạt bảo nên ba người tạm thời sẽ không tách ra. Sau khi rời khỏi sương mù tím rồi đơn độc theo dõi bọn hắn khả năng bị bại lộ là rất lớn.
Hơn nữa Tần Tang còn có việc phải làm, không có khả năng đi theo phía sau bọn họ.
Nhưng điều này không có nghĩa là Tần Tang sẽ từ bỏ báo thù, ngày tháng sau này còn rất dài, địch sáng ta tối, tóm lại vẫn có thể tìm cơ hội.
Tần Tang đứng phía dưới Thượng Cổ Thần Đài, không dám đến quá gần.
Vừa rồi hắn đứng ngoài quan sát quá trình sấm sét đồ sát hung thú, bây giờ lòng vẫn còn sợ hãi.
Hắn không thấy rõ Hạng Nghĩa đã làm gì, lại phát hiện cấm chế bên trên Thượng Cổ Thần Đài còn nguyên vẹn không có chút tổn hại nào, hơi kinh ngạc, lượn quanh một vòng cũng không thể nhìn ra khác thường gì.
Cho dù có bảo vật thì cũng đã bị Hạng Nghĩa lấy đi rồi.
Biết rõ uy lực của tia sét, Tần Tang không dám tùy tiện đụng vào cấm chế Thần Đài Thượng Cổ, hắn do dự trong chốc lát rồi quyết định rút lui.
-Mấy việc khác đều dẹp qua một bên, trực tiếp đến Thiên Tháp đi. Hiện tại còn đủ thời gian, lần này ít nhất phải tra được manh mối của cổ Truyền Tống Trận, đương nhiên có thể tìm được thì càng tốt. . .
Tần Tang suy nghĩ trong lòng, đang muốn gọi ra Song Đầu Hống để nhanh chóng rời khỏi tuyệt địa sương mù tím, lại dường như nhận ra cái gì đó, đột nhiên xoay người.
-Kẻ nào!
Hắn gắt gao nhìn chằm chằm tầng sương mù tím, trong lòng sợ hãi, sắc mặt cũng thay đổi.
Bên trong tầng sương mù tím có một bóng dáng như ẩn như hiện đang chậm rãi đi về phía hắn, Tần Tang cảm giác được mình bị một tầm mắt khóa chặt, đó là một người xa lạ!
Có người sau lưng hắn mà hắn không hề phát hiện.
Tần Tang đã chắc chắn bọn người Hạng Nghĩa rời đi sau đó mới hiện thân, chẳng lẽ cùng tiến vào tuyệt địa sương mù tím còn có người thứ chín?
Người này là ai?
Là bị động tĩnh của Thiên Lôi dẫn tới, hay là vẫn luôn theo dõi bọn hắn?
Hắn là vừa hay gặp dịp, hay là có mục đích gì?
Suy nghĩ của Tần Tang xoay chuyển hàng trăm lần, tinh thần căng cứng, hắn phát hiện mình bị một luồng khí tức mờ nhạt chế trụ, đối phương hình như vô cùng tự tin, dạo bước đến mà không hề động thủ.
Đương nhiên, bên trong sương mù tím, muốn trong lúc kẻ địch không đề phòng mà đánh lén cũng rất khó, trừ khi giống Thôi Cát lựa chọn thời điểm kẻ địch bị hung thú tấn công.
Tần Tang nhanh chóng gọi ra Song Đầu Hống cùng pháp bảo, tâm thế sẵn sàng đón quân địch.
Bộ dáng người nọ càng lúc càng rõ ràng, cuối cùng một thanh niên mũi ưng đến trước mặt Tần Tang, hai mắt hắn cũng sắc bén giống mắt ưng, ánh mắt như có luồng điện dò xét Tần Tang.
Nhìn thấy người này, tâm trạng Tần Tang đột nhiên trầm xuống.
Khí tức người này so với Hạng Nghĩa còn mạnh hơn, có thể là cao thủ Kết Đan kỳ đỉnh phong, là địch thủ mạnh nhất mà Tần Tang gặp được sau khi kết đan!
-Các hạ là ai! Theo dõi bần đạo với mục đích gì?
Tần Tang trước tiên tra hỏi, trầm giọng chất vấn.
Sương độc trong tuyệt địa sương mù tím không thể coi thường, tại Thất Sát Điện được xưng là một trong số tam đại độc, tu sĩ dám xông vào nơi đây cũng rất ít. Tuyệt địa sương mù tím rộng lớn như vậy lại có thể đụng phải nhau, khẳng định không phải là trùng hợp!
Thanh niên nhìn Tần Tang cùng Song Đầu Hống, vẻ mặt toát lên ý khinh thường, trên thực tế hắn chỉ còn cách kết anh một con đường, với tu vi này quả thực có thể thừa sức xem thường Tần Tang.
-Ngươi là người Bắc Thần Minh, hay là người của chính ma hai đạo, hay là mật thám bị Vu tộc thu mua? Tam biến linh trùng trong nhân tộc chúng ta cũng không thấy nhiều.
Thanh niên mở miệng, hỏi một câu khiến Tần Tang khó hiểu.
Hắn nhận ra thanh niên nhìn chằm chằm ống tay áo hắn, lập tức ý thức được người này đã biết tồn tại của tằm mập, trong lòng căng thẳng, vội vàng để cho tằm mập ẩn náu kỹ chút.
Tằm mập là thứ giúp hắn đi lại trong sương mù tím, ngộ nhỡ tằm mập bị giết, chắc chắn hắn cũng sẽ phải khoanh tay chịu trói.
Bắc Thần Minh, chính ma hai đạo, Vu tộc. . .
Không biết là do thanh niên sơ sót hay là cố ý, đã hỏi đến toàn bộ thế lực lớn bên ngoài Thương Lãng Hải Vực lại chỉ bỏ sót Tây U Minh.
Tần Tang không rõ ràng cho lắm, nhưng vẻ mặt hắn không thay đổi, hỏi ngược lại:
-Nói như vậy các hạ là đến từ Tây U Minh sao?
Thanh niên không thừa nhận cũng không có phủ nhận, lạnh lùng nói:
-Có thể lẫn vào đội ngũ Hạng Nghĩa, đồng thời thừa dịp hung thú loạn lạc thoát thân, có thể thấy được mưu lược không tệ. Ta ngược lại rất hiếu kì không biết còn có thế lực nào để mắt tới Đông Cực Minh, rốt cuộc ngươi đã biết những bí mật gì? Nếu thành thật khai báo, ta có thể đáp ứng giữ cho ngươi toàn thây. Ngươi độn thuật còn có thể nhưng muốn thoát khỏi tay ta thì đừng có mơ.