Chương 1142: Quân Tử Báo Thù, Mười Năm Không Muộn
Chương 1142: Quân Tử Báo Thù, Mười Năm Không Muộn
Phi Thiên Dạ Xoa phản kháng kịch liệt, thực lực của kẻ địch hình như cũng không mạnh lắm, không thể ngay lập tức chế ngự nó được.
Nhưng sau đó lại xảy ra chuyện lạ, chẳng biết vì sao, Phi Thiên Dạ Xoa đột nhiên không còn phản kháng nữa, sau đó bị một luồng lực hút kéo sâu vào quỷ vụ, biết mất không còn tăm hơi.
Càng đáng sợ chính là, trong quá trình bị bắt, sự liên hệ giữa hắn và Phi Thiên Dạ Xoa trở nên mơ hồ một cách nhanh chóng, sau đó Tần Tang hoàn toàn mất đi cảm ứng đối với Phi Thiên Dạ Xoa.
Sự liên kết giữa hắn và Phi Thiên Dạ Xoa được xây dựng trên ấn ký thần hồn bên trong cơ thể nó. Điều này chứng tỏ ân ký thần hồn của hắn đã bị đối phương che đậy hoặc xóa mất.
Vụ việc lần này xảy ra quá đột ngột, Tần Tang bất ngờ không kịp đề phòng, thông qua Phi Thiên Dạ Xoa chỉ cảm nhận được một cái bóng mơ hồ, ngay cả bộ mặt kẻ địch cũng không thấy rõ.
Tần Tang phát hiện dị thường đã ngay lập tức toàn lực chạy đến cứu viện, nhưng mà vẫn chậm một bước, Phi Thiên Dạ Xoa bị kéo vào sâu trong quỷ vụ, biến mất không còn thấy nữa.
Nơi đây trống không, hoàn toàn tĩnh lặng.
-Là thứ gì núp trong bóng tối?
Mặt mũi Tần Tang tràn ngập tức giận.
Hắn và Phi Thiên Dạ Xoa chia nhau ra dò xét, xác định nơi đây chỉ có oan hồn thực lực không mạnh lắm, nào ngờ bên trong quỷ vụ còn ẩn giấu thứ gì đó, bí mật thăm dò bọn họ, cướp đi Phi Thiên Dạ Xoa.
Con quỷ vật này không chỉ biết ẩn nấp và tập kích mà còn biết nhắm vào ấn ký thần hồn của hắn, chứng tỏ linh trí rất cao, khác xa so với những con oan hồn kia.
Vì sao trong quỷ địa lại còn nuôi ra một con dị loại như vậy?
Ngoại trừ hắn, trong tu tiên giới hẳn không thể có người thứ hai xuyên qua được Cửu U Ma Hỏa, đi đến nơi đây.
Mặc dù có thần hồn cổ tu, nhưng từ lâu đã bị năm tháng vô tận mài mòn thần trí, biến thành oan hồn ngơ ngơ ngác ngác. Chẳng lẽ lại còn có oan hồn xảy ra dị biến?
Tần Tang đảo mắt, nhìn chằm chằm phương hướng Phi Thiên Dạ Xoa biến mất, lấy ra Thập Phương Diêm La Phiên, dùng tốc độ nhanh nhất đuổi theo.
Tất cả những dấu hiệu đều cho thấy thực lực đối phương không cao, thế nhưng thủ đoạn lại rất kỳ dị.
Theo tu vi của hắn ngày càng tăng, tác dụng của Phi Thiên Dạ Xoa sẽ ngày càng nhỏ, nhưng hiện tại kết đan sơ kỳ dù sao vẫn là một trợ lực mạnh mẽ, Tần Tang chẳng thể nào để nó bị cướp đi một cách nhạt nhẽo như vậy cả.
Lúc Tần Tang ra lệnh Phi Thiên Dạ Xoa dò đường đã dự đoán qua vài loại tình huống.
Nếu có Quỷ Vương, tài nghệ không bằng người thì không có gì nói nhiều, thẳng thắn từ bỏ Phi Thiên Dạ Xoa, trốn khỏi nơi đây.
Nếu thực lực kẻ địch có hạn, dựa vào tốc độ bay của hắn có thể nhanh chóng tiếp ứng.
Nhưng vạn vạn không nghĩ tới sẽ xuất hiện tình cảnh này.
Một con Luyện Thi cảnh giới Kim Đan như Phi Thiên Dạ Xoa là loại chỉ gặp chứ không thể cầu. Cho dù là quỷ tu tinh thông luyện thi thì cũng phải tiêu tốn không biết bao nhiêu tâm huyết mới có thể luyện thành một con như vậy.
Tần Tang còn dự định đi chuyên sâu vào pháp môn quỷ tu, tiếp tục nâng cao sức mạnh của Phi Thiên Dạ Xoa, lại không ngờ gặp phải chuyện ngoài ý muốn ngay tại đây.
Phi Thiên Dạ Xoa từng chịu thương nặng, vẫn chưa khôi phục hoàn toàn, thực lực có hạn.
Nếu như kẻ định quá mạnh, Phi Thiên Dạ Xoa e rằng vừa tiến vào quỷ địa đã không có cơ hội phản kháng, bị bắt đi mất rồi.
Hiện tại kẻ địch làm ra những hành động như vậy chứng tỏ thực lực nó không hề cao, có thể là vừa khéo khắc chế được Luyện Thi.
Cho nên Tần Tang không sợ, vẫn dám tiếp tục truy sát.
Hắn hoài nghi kẻ địch hao tâm tổn sức bắt đi Phi Thiên Dạ Xoa, lại còn cực khổ che lấp ấn ký thần hồn hẳn sẽ không phế bỏ nó, có khả năng là vì vừa ý với bộ thân xác kia.
Đối thủ tám phần mười cũng là cô hồn dã quỷ.
“Nếu như tu vi mình không cao, chẳng phải người bị đoạt xác chính là mình sao?” Nghĩ đến đây, Tần Tang càng tức hơn.
Rất nhanh sau đó, hắn dừng lại tại chỗ bị cắt đứt ấn ký thần hồn, quan sát trái phải, vẫn không phát hiện ra điều gì. Kẻ địch rất ranh mãnh, không hề để lại dấu vết.
Tần Tang đành chọn một phương hướng tiếp tục lao đi, cuối cùng đi đến trước vách đá cheo leo, hoàn toàn mất đi tung tích của đối phương.
Địch thủ không những cẩn thận mà còn giỏi ẩn nấp, Tần Tang không phát hiện ra bất kỳ thứ gì khác thường.
Ngay cả mặt của tên đó cũng không thấy lại bị cướp mất đại tướng đắc lực.
Tần Tang không cam lòng bỏ cuộc như vậy, trong lòng quyết tâm, bắt đầu rà soát quỷ địa.
Đoạn thời gian tiếp theo, độn quang chói mắt xuyên qua xuyên lại giữa quỷ vụ, trắng trợn tìm kiếm. Tần Tang gần như xới tung quỷ địa, ngay cả vách đá cheo leo ở biên giới cũng cẩn thận rà soát một lần.
Tốn nhiều thơi gian như vậy mà cuối cùng vẫn không thu hoạch được gì.
Phi Thiên Dạ Xoa cứ như bốc hơi khỏi nơi đây, cho dù Tần Tang kích thích ấn ký thần hồn ra sao đều cũng giống như đá chìm biền lớn, không hề có bất kỳ phản ứng gì.
“Không thể cứ tiêu hao thời gian ở chỗ này như vậy được…” Tần Tang đứng ở lối ra quỷ địa, nhìn chăm chú từng lớp quỷ vụ, có chút tiếc nuối.
Cửu U Ma Hỏa còn chưa tới tay đã mất đi một tên đại tướng.
Hắn đã tốn quá nhiều thời gian cho việc tìm kiếm, bắt buộc phải rời khỏi nơi này đi đến Thiên Tháp.
-Nếu Thiên Mục Điệp là đệ tam biến thì tốt rồi, dưới Thiên Mục mọi yêu ma quỷ quái đều không còn chỗ nấp… Có gan thì ngươi đi qua được Cửu U Ma Hỏa, thoát khỏi đây. Bằng không đợi lần sau ta trở lại, chắc chắn sẽ chộp được ngươi.
Tần Tang khẽ nói, cũng chỉ có thể lấy câu “Quân tử báo thù, mười năm chưa muộn” để an ủi mình.