Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1165 - Chương 1165: Dự Cảm

Chương 1165: Dự Cảm Chương 1165: Dự Cảm

Kiếm thế của bọn chúng cực kỳ cổ quái, linh kiếm đồng thời nhấc lên, kiếm khí vờn quanh như mai rùa, chặt chẽ đến cực điểm.

-Kiếm Đường này. . .

Tần Tang bất đắc dĩ thở dài, hắn vừa rồi cho dù là dùng kiếm thuật gì, địch nhân kế tiếp đều có thể ứng đối lại, khắc chế được kiếm thuật của hắn.

Không ngờ rằng ngay cả Kiếm Khí Lôi Âm cũng không ngoại lệ.

Lần này, Tần Tang đã có kinh nghiệm, không nóng lòng để lộ Kiếm Quang Phân Hóa mà thi triển Kiếm Khí Lôi Âm, chậm rãi vật lộn với bọn họ, muốn vờn chết hai người này.

Chỉ dùng một loại kiếm thuật, dù uy lực có mạnh hơn cũng không thể không có kẽ hở.

Sau đó, hắn liền bình tĩnh chiến đấu với địch thủ, kiên trì tìm kiếm phương pháp đánh địch.

-Đùng! Đùng! Đùng!

Tiếng bước chân của Tần Tang quanh quẩn trong hành lang, đi rất chậm, nhưng mỗi một bước đều cực kỳ vững chắc.

Trong quá trình này, Tần Tang dứt khoát không thèm đếm xỉa đến những thứ khác, trong lòng chỉ có kiếm trong tay, say đắm với Kiếm Đạo. Chính hắn cũng không phát hiện ra kiếm thuật của mình đã được nâng cao trong vô thức.

Kiếm thuật học được trước kia vẫn đang trong giai đoạn thông hiểu, bước vào cảnh giới hòa hợp.

Kiếm Khí Lôi Âm cũng bắt đầu chậm rãi xảy ra biến hóa.

Tần Tang chưa bao giờ trải qua loại quyết đấu Kiếm Đạo thuần túy như này, gặt hái được những thứ hơn cả tưởng tượng.

-Không ổn! thực lực bọn chúng đang mạnh lên!

Con ngươi Tần Tang đột nhiên co rụt lại.

Bởi vì hai tên kiếm sĩ vừa nhảy ra cũng biết Kiếm Khí Lôi Âm, hơn nữa lại quen thuộc nhược điểm của hắn.

Vừa đánh bại hai tên địch thủ, Tần Tang còn chưa thở được một hơi thì chớp mắt lại có hai thanh kiếm tựa như lôi điện một trái một phải đánh tới, trong thời gian ngắn khó mà ứng phó nổi.

Tần Tang bất đắc dĩ, đành phải sử dụng Kiếm Quang Phân Hóa.

Hắn có thể kiên trì lâu như vậy cũng đã vô cùng hài lòng rồi, đổi lại nếu là hắn trước kia thì sớm đã bại trong tay mấy tên kiếm sĩ đằng trước rồi.

Kiếm Ô Mộc một phân thành hai, nhưng kiếm quang cũng không đi cản phi kiếm, mà là bất ngờ tập kích một tên địch thủ.

Kế này quả nhiên hiệu quả, Tần Tang song chưởng lao về phía trước, chân nguyên chấn động, thi triển đạo thuật ngăn trở một kiếm, kiếm Ô Mộc cuốn lấy một phi kiếm khác, mà kiếm quang tập kích thành công giết chết một tên kiếm sĩ trong đó.

-Ngoại trừ kiếm thuật, chỉ cần là năng lực của chính mình, đều có thể thi triển, thân thể, thần thức, đạo thuật. . . Có điều uy lực đạo thuật và chân nguyên cùng một nhịp thở, rất khó vượt qua hạn chế của tu vi. Thần thức cùng thân thể cũng có khả năng, nhưng loại bí thuật này quá hiếm có.

Tần Tang có lòng, nhưng đáng tiếc hắn không dốc sức tu luyện thân thể và thần thức.

Đi tới nơi này, áp lực trên thân Tần Tang tăng mạnh, chiến đấu càng thêm gian nan.

Đợi đến khi kiếm sĩ thi triển ra Kiếm Quang Phân Hóa, hắn rốt cục cũng dầu hết đèn tắt, đã đi đến điểm kết thúc của chuyến này.

Mặt Tần Tang tràn đầy vẻ không cam lòng, trừng to mắt nhìn chỗ sâu trong hành lang, bóng tối ở đó dần trở nên mỏng manh, sắp nhìn được cảnh tượng bên trong, nhưng hắn đang gần kề với thất bại.

-Vèo!

Một thanh kiếm lao tới trước mặt.

Tần Tang vội vàng huy động kiếm ngăn cản, chỉ cảm thấy cổ tay đau đớn, bị cự lực mạnh mẽ đánh bay ra ngoài, va vào vách tường.

Ngay sau đó, kiếm sĩ như quỷ mị thoáng hiện tới trước mặt Tần Tang, thế công như gió táp mưa rào, cuối cùng hai tay cầm kiếm, dồn hết toàn lực mạnh mẽ đánh xuống!

Tử vong sắp đến!

Tần Tang sắp rách cả mí mắt, phát ra một tiếng gào thét không giống tiếng người, tu hành cho đến nay, cho dù là gặp bao nhiêu khó khăn hắn cũng không từ bỏ, cho dù đối mặt với tình thế chắc chắn phải chết như thế này, hắn cũng sẽ không lùi bước.

Hắn dốc hết sức lực của toàn thân, huy động kiếm cản lại.

Sau một khắc, ánh kiếm chói lọi lướt qua trước mắt.

Trong tích tắc này, Tần Tang còn tưởng rằng mình đã chết rồi.

Sau khi hoảng hốt qua đi, Tần Tang không cảm thấy đau đớn, tầm mắt quét qua, phát hiện chính mình chẳng biết lúc nào đã bị di chuyển đến trước cửa vào hành lang.

Kiếm sĩ biến mất, hành lang bên trong một mảnh yên tĩnh, dường như vừa rồi hết thảy chỉ là mộng cảnh.

Trên thân Tần Tang mồ hôi tuôn như suối, vội vàng gọi kiếm kiếm Ô Mộc ra xem xét, thấy kiếm Ô Mộc cũng không bị hao tổn, không khỏi nhẹ nhàng thở ra, lập tức ngồi trên mặt đất, trên mặt lộ ra một nụ cười.

Trải qua thời gian điều tức ngắn ngủi, Tần Tang đứng lên, sắc mặt đã bình tĩnh trở lại. Hắn nhìn chăm chú chỗ sâu trong hành lang, nhớ lại đồ vật vừa nãy nhận được, tiếp đó không chút do dự đi vào một lần nữa.

Hắn ít nhất phải thấy được cuối hành lang đến tột cùng có cái gì.

Mặt khác, Tần Tang có dự cảm rằng cảnh giới Kiếm Đạo của mình đã có đột phá cực lớn.
Bình Luận (0)
Comment