Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1185 - Chương 1185: Ma Chủng

Chương 1185: Ma Chủng Chương 1185: Ma Chủng

Thanh niên ôm lấy linh thạch, vẻ mặt vui sướng, luôn miệng vâng dạ, cũng không dám nói nhảm:

-Mời Tiên Sư đi theo tiểu nhân.

Trong thành có thể phi hành tại tầng trời thấp, Tần Tang không đủ kiên nhẫn để đi bộ, liền xách cổ thanh niên, để gã dẫn đường bằng miệng.

Chỉ chốc lát sau.

Bọn họ rẽ qua mấy cái ngã tư, thanh niên run rẩy chỉ vào một tòa lầu nhỏ phía xa, run giọng nói:

-Khởi bẩm Tiên Sư, nơi kia chính là tổ chức môi giới có danh tiếng lớn nhất, bảo đảm đều là khu vực tốt nhất trong thành, chỉ là giá cả có hơi đắt đỏ, đương nhiên là đối với Tiên Sư mà nói, nhất định chẳng đáng bao nhiêu.

-Được rồi, ngươi có thể đi về.

Tần Tang ném thanh niên xuống.

Hắn bảo thanh niên chỉ mấy tổ chức môi giới, chờ tìm được thời gian sẽ ngụy trang thành phàm nhân mua một tiểu viện gần Bảo Cô Sơn, chuẩn bị dùng để liên lạc với Liễu phu nhân.

Việc liên quan tới Hạng Nghĩa và minh chủ Đông Cực Minh, cứ thận trọng một chút mới tốt.

Ném thanh niên xuống, Tần Tang ngự kiếm bay thẳng tới Bảo Cô Sơn, tìm được địa phương cho thuê động phủ tại chân núi.

Dù hiện tại hắn giàu sụ, nhưng lúc nhìn thấy giá thuê động phủ, cũng không nhịn được mà hơi đau lòng. Tứ Thánh Sơn nằm trên linh mạch lớn nhất của Thiên Hưng Đảo, linh khí dồi dào đến cực điểm, đắt cũng là chuyện có đạo lý.

Tu luyện trong động phủ trên núi, tốc độ quả nhiên nhanh hơn không ít.

Sau cùng, hắn chọn một động phủ gần đỉnh núi nhất có thể, thuê một lần ba mươi năm, sau khi giao đủ linh thạch thì nhận được ngọc phù linh trận của động phủ.

Tòa động phủ này được xây dựa lưng vào núi, cách đỉnh núi không xa, đứng tại cửa ra vào là có thể nhìn thấy pho tượng Bảo Cô trên đỉnh núi.

Pho tượng có phong thái tuyệt thế, không hổ là cao thủ đệ nhất thời ấy.

Tần Tang thôi động ngọc phù, mở ra linh trận, nhìn vào trong thì phát hiện động phủ coi như rộng lớn, cảnh vật chung quanh cũng thật xinh đẹp tĩnh mịch, dù bế quan mấy chục năm ở nơi này cũng sẽ không cảm thấy quá gì bó.

Hắn đã quen khổ tu, cũng chẳng để ý tới những thứ này, kiểm tra tỉ mỉ một phen, lại bày xuống một linh trận ngăn cách tại bên trong, sau đó mới yên tâm.

-Sau này tu hành tại nơi đây, phải ra dáng nhà một chút.

Trong lòng Tần Tang có loại tình cảm khó hiểu cuộn trào.

Trong động phủ, hắn ngồi xuống nghỉ ngơi chốc lát, rũ bỏ cảm giác mỏi mệt khi phải đi đường dài mấy ngày liền, sau đó mới bắt đầu lên kế hoạch tỉ mỉ con đường tu hành sau này.

-Những việc này không thể nào làm xong chỉ trong một lần, không cần vội vã nhất thời. Ngược lại, cần bắt tay vào luyện chế Kiếm Hồn trước, mất một thời gian thai nghén mới có thể biến thành Ma Chủng, chờ sau khi luyện thành thì ra ngoài tìm kiếm thi thể. Chung quanh Thiên Hưng Đảo có rất nhiều đảo nhỏ, kiểu gì cũng có thể tìm được một bộ thi thể thích hợp...

Tần Tang nghĩ xong liền làm, tham ngộ “Chủng Nguyên Ma Thai”.

Bảo Cô Sơn, Tần Tang ở trong động phủ liên tiếp mấy ngày không ra ngoài.

Một trong những chỗ khó lớn nhất của Chủng Nguyên Ma Thai là luyện chế Ma Chủng, Tần Tang có được Kiếm Hồn, thông qua Kiếm Hồn thai nghén Ma Chủng, độ khó không quá lớn.

Tuy nhiên, môn tà thuật ma đạo này vẫn như cũ rất tối nghĩa khó hiểu, hơn nữa việc đầu tiên Tần Tang phải làm chính là bắt được phân hồn tồn tại bên trong kiếm quang.

Kiếm quang dung hợp phân hồn, trong toàn bộ tu tiên giới trước nay chưa từng nghe thấy.

Ban đầu Tần Tang định từ từ sẽ làm, không ngờ phát hiện trong quá trình nhận thức, kiếm thuật của hắn cũng thay đổi một cách vô tri vô giác mà tăng lên, dứt khoát trực tiếp bế quan, đồng thời lĩnh hội Kiếm Đạo cùng ma công.

Bất giác, thời gian hơn mười ngày thoáng cái đã qua.

Trong động phủ.

Ô Mộc Kiếm lơ lửng trước mặt hắn.

Còn có hai đạo kiếm quang một trái một phải.

Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào công pháp kiếm quang, nhận được dặn dò của Thanh Trúc tiền bối, hắn lại lĩnh ngộ được Kiếm Quang Phân Hóa, qua những ngày mày mò, rốt cuộc cũng nhận thấy được sự khác biệt của đạo kiếm quang này.

Đạo kiếm quang cực kỳ ổn định, mối liên hệ với chủ nhân càng khăng khít hơn.

"Nát!"

Trầm ngâm chốc lát, Tần Tang bóp ra một ấn quyết, nhẹ nhàng phun ra một chữ.

'Cạch' một tiếng, kiếm quang tựa như lưu ly, vết nứt bộc phát, vỡ tan thành vô số mảnh vụn.

Đột nhiên Tần Tang dùng hai tay ôm lấy đầu, rên rỉ thống khổ.

Kiếm Hồn vỡ vụn, truyền đến cơn đau nhức kịch liệt như bị kim châm, có điều loại thống khổ này vẫn kém xa Chủng Nguyên Ma Thai nguyên bản, Tần Tang có thể chịu được.

Rất nhanh, Tần Tang thích ứng với cơn nhói, ngẩng đầu lên mở bừng đôi mắt đỏ ngầu, cắn chặt hàm răng, hết sức chăm chú hoàn thành ma công.

Theo động tác hắn, mảnh vỡ Kiếm Hồn bắt đầu dung hợp.

Dần dần, dường như một điểm mực nhỏ khuyếch tán tại trung tâm Kiếm Hồn, cuối cùng nhuộm toàn bộ thành màu đen.

Kiếm Hồn biến mất, thay vào đó là một Ma Chủng như giọt nước đen. Mặc dù không phải là hoàn toàn dùng thủ đoạn ma đạo thai nghén thành, nhưng vẫn như cũ tản ra nồng đậm ý tà ác.

Tần Tang quan sát một lúc, thu hồi Ma Chủng lại vào không gian Nguyên Thần, chờ đợi nó thai nghén, tiếp đó mở ra Trùng Lâu.

Vừa rồi khi luyện chế Ma Chủng nghe được động tĩnh Trùng Lâu, tằm mập đã thức dậy.

Nuốt vào sương độc xong tằm mập lại ngủ say như chết, sau khi tỉnh dậy ngoại trừ khí tức trở nên mạnh hơn một chút, không nhìn ra biến hóa khác.

Tần Tang đã sớm thành thói quen, không cảm thấy kỳ lạ, tằm mập coi như chỉ có một năng lực tịch độc thôi cũng đủ, tiếp tục trưởng thành nói không chừng đều có thể chống lại độc trên thế gian vạn vật.

Nghĩ tới đây, Tần Tang lấy ra một khối Tử Tinh từ Thiên Quân Giới.

Nhìn thấy Tử Tinh, hai mắt nhỏ tằm mập sáng lóng lánh, lóe lên ánh tham lam, nó dường như trước giờ không biết cái gì là no, ủi loạn trong tay Tần Tang đòi thức ăn ngon.
Bình Luận (0)
Comment