Chương 1211: Chạy Trốn
Chương 1211: Chạy Trốn
-Cũng đúng, tu vi mới là căn bản.
Người mặc áo đen gật đầu, cũng không nhiều lời thêm nữa.
Trong nhất thời, trên Lương Khâu Đảo lại rơi vào yên tĩnh. Dưới sự thôi động toàn lực của hai người, tốc độ xoay tròn của trận bàn càng lúc càng nhanh, sát trận cơ hồ đã bao phủ toàn bộ Lương Khâu Đảo, giống như cự thú hung mãnh, vận sức chờ phát động, thời thời khắc khắc chuẩn bị cắn nuốt địch nhân lên đảo.
Mà đối với những chuyện này, La Đạo Thông đang ở bên trong linh trận bảo hộ hoàn toàn không biết gì cả.
Lòng hắn đang nóng như lửa đốt, toàn lực duy trì sát trận.
Thực lực của địch nhân rất mạnh, thủ đoạn quỷ dị, lần nào cũng có thể tìm được kẽ hở của linh trận, tình thế tràn ngập nguy cơ.
La Đạo Thông không biết còn có một âm mưu lớn hơn nhiều.
Kẻ địch đã bện xong lưới, chờ đợi sư phụ hắn rơi vào trong.
Mà hắn còn đang chờ đợi sư phụ tới cứu viện.
…
Tần Tang phát hiện ra Lương Khâu Đảo có người thần bí ẩn núp, không dám ở lại dù chỉ một khắc, lập tức quyết định rời đi nơi thị phi này.
So sánh với an nguy của bản thân, La Đạo Thông chỉ có thể đứng đằng sau.
Hắn đầy một bụng nghi hoặc, không biết ngoại trừ bản thân ra, còn có thế lực phương nào để mắt tới La Đạo Thông cùng với Nguyên Anh tổ sư sau lưng hắn, lại vì duyên cớ gì mà làm vậy.
Thực lực của đối phương rất khủng bố.
Hắn chỉ có thể nghĩ biện phát bắt giết La Đạo Thông, xác định sau lưng La Đạo Thông là thế lực phương nào, mà đối phương lại thiết lập phục kích, trực tiếp hướng về phía Nguyên Anh.
-Chỉ cần cho chính mình thêm thời gian nửa tháng nữa, liền có thể tìm ra phương pháp phá trận, bắt giết La Đạo Thông. Hết lần này tới lần khác lại có người ngáng chân ngay lúc này, kẻ thù của La Đạo Thông không khỏi quá nhiều đi.
Tần Tang dở khóc dở cười.
Hai nhóm người trùng hợp đụng mặt nhau.
Dưới loại tình huống này, thậm chí hắn còn cảm thấy đến Nam Đô Đảo cũng không an toàn.
Mà tiếp tục ở lại Nam Đô Đảo cũng không còn ý nghĩa gì nữa, không bằng quay về.
La Đạo Thông đã định sẽ phải chết, bất luận là Nguyên Anh sau lưng hắn sống hay chết, ảnh hưởng của chiến cuộc nhất định không chỉ dừng ở đây, đến lúc đó Khúc Hằng Đảo cũng sẽ dấy lên sóng to gió lớn, thân phận của bọn họ sớm muộn cũng sẽ bị lộ.
Vốn dĩ bản thân cũng chỉ muốn biết người sau lưng La Đạo Thông là ai, hiện tại không cần uổng phí công sức liền có thể đạt được mục đích, không cần phải dính líu tới cuộc tranh chấp nào khác.
Hắn nhanh chóng chạy trốn ra xa.
Những không bao lâu sau, hắn cảm giác được khác thường, bỗng nhiên xoay người, lại chỉ thấy được mặt biển trống rỗng, ánh sao đầy trời chiếu rọi, sóng nước lấp lánh, không có một bóng người.
Tần Tang mắt thần như điện, chẳng biết tại sao trong lòng lại vang tiếng chuông báo động. Lập tức thả ra Thiên Mục Điệp.
Thiên Mục vừa mở, nhất thời nhìn không sót thứ gì.
Bên trên mặt biển, rõ ràng có bóng người đang ẩn núp, đang lấy tốc độ kinh người đuổi sát tới.
Bề ngoài người đang tới chỉ là một nữ tử gầy yếu, trên nét mặt mang theo nét điên cuồng dị thường, ánh mắt khi nhìn về phía Tần Tang giống như đang nhìn một món thịt mỹ vị, khiến đáy lòng người ta lạnh lẽo.
-Hồn thể!
Thần sắc Tần Tang nghiêm nghị, nhìn thấu nội tình nữ tử.
Quỷ Đạo có luyện hồn chi thuật, có thể luyện chế ra loại hồn thể như thế này, không giống như Luyện Thi có thân thể mạnh mẽ, nhưng năng lực càng thêm quỷ dị, có thể giết người trong vô hình.
Trên một ý nghĩa nào đó, Diêm Vương bên trong pháp khí Diêm La Phiên lúc trước chính là một loại hồn thể.
Trong lòng Tần Tang đột nhiên căng thẳng, mình bị phát hiện rồi.
Khoảng cách xa như vậy, chính mình còn chưa nhìn thấy đối phương, đối phương lại chỉ dựa vào “ánh mắt” của Thiên Mục Điệp mà phát giác ra sự tồn tại của chính mình. Phần linh giác như thế, đặt ở bên trong các Nguyên Anh tổ sư cũng không giống bình thường.
Nữ tử rõ ràng là luyện hồn của đối phương.
Tần Tang không ngờ rằng lại bị bại lỗ dễ dàng như vậy, tóc gáy trên người dựng thẳng.
Tin tức tốt là, đối phương chỉ phái ra một tên luyện hồn, hiển nhiên là lấy việc mai phục giết chết vị Nguyên Anh kia làm trọng, không tự mình ra tay, nếu không tình cảnh của hắn liền nguy hiểm. Hắn còn chưa rồi xa Lương Khâu Đảo, nào dám dây dưa với nữ tử, lúc này bèn toàn lực thi triển độn thuật, cũng không quay đầu lại mà phi độn.
Không chỉ mật phù và Kiếm Khí Lôi Âm, thậm chí Tần Tang còn mở ra cả Thiên Yêu Biến, sau lưng giang hai cánh, chỉ cầu trốn nhanh.
Tạo nghệ của hắn với “Thiên Yêu Luyện Hình” không cao, sự gia tăng của đôi cánh có hạn, có điều ít còn hơn không.
Cho dù là như thế, tốc độ mà Tần Tang bùng nổ ra trong nháy mắt cũng có thể khiến cho các tu sĩ Kim Đan kỳ không theo kịp, sắc mặt nữ tử ngẩn ngơ.
Nữ tử gắt gao nhìn chằm chằm vào Tần Tang, miệng rộng mở ra, phát ra tiếng thét chói tai, mái tóc dài điên cùng bay múa, biểu tình khủng bố. Nương theo tiếng kêu, thân thể nàng lại “hòa tan”, sau cùng biến thành một đoàn ánh sáng trắng xám, tốc độ vậy mà không hề chậm hơn so với Tần Tang.
Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Tần Tang âm u, không ngờ rằng nữ tử này lại không chịu buông tha, những cũng không còn biện pháp nào tốt hơn, chỉ có thể tiếp tục tự bản thân cố gắng bay nhanh.
Một đuổi một chạy, từ đầu tới cuối Tần Tang đều không thể thoát khỏi nữ tử, nhưng nữ tử cũng chậm chạp không đuổi kịp hắn.
Lương Khâu Đảo, bên trong sương mù.
Lại thêm một cây cờ tam giác nhỏ thành hình, chui vào trong mặt đất dưới chân bọn họ.
Chỉ trong chốc lát, toàn bộ mặt đất dường như được mạ một lớp vàng, vừa xoay người liền khôi phục lại trạng thái ban đầu.
Hai người thu hồi bàn tay, trận bàn dần dần biến mất.