Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1277 - Chương 1277: Cố Chủ

Chương 1277: Cố Chủ Chương 1277: Cố Chủ

Đến phòng đấu gia Tường An, Tần Tang gặp Dịch đan sư.

Hắn thấy Dịch đan sư tỏ rõ sự mệt mỏi trên nét mặt, hắn hỏi han một chút thì mới biết, từ khi bị nhốt trên Đạ Hoang đảo đến nay, tam đại thương minh luôn luôn gấp tút chuẩn bị chiến đấu, Dịch đan sư bị phân công rất nhiều nhiệm vụ, phải luyện đan suốt ngày suốt đêm, tinh thần và thể lực sớm đã mệt không chịu đựng nổi.

- Dịch mỗ thân bất do kỷ, chỉ có Tần đạo hữu đã sớm dự đoán tự trước những chuyện như thế này nên đến bây giờ đạo hữu vẫn cứ tiêu diêu tự tại, thật là ngưỡng mộ đạo hữu quá !

Dịch đan sư tu rượu ừng ực, sau đó ngồi dưa vào cái ghế gần đó.

Tần Tang cũng biết đây chỉ những lời trêu đùa của Dịch đan sư mà thôi.

- Tần mỗ tiêu dao thì đúng là tiêu dao, nhưng lại chẳng có thế lực nào che chở chống lưng cho, bị người ta bắt nạt, cũng chẳng thể làm gì, cũng chỉ biết tự mình nuốt nỗi oán hận mà sống tiếp thôi. Dịch đạo hữu cũng chỉ vất vả trong khoảng thời gian này mà thôi, chờ đến khi loạn chiến trong Yêu Hải lắng lại là Dịch huynh có thể tiêu dao an nhành trở lại rồi.

- Đạo hữu nói nghe thật dễ dàng.

Dịch đan sư lắc đầu, ngữ khi không được lạc quan cho lắm, nói:

- Quy môn của lần Yêu loạn này lớn nhất từ trước đến giờ, hơn nữa Nhân Yêu nhị tộc vẫn luôn ở trong thế giằng co, kiêng dè lẫn nhau, không biết khi nào mới có thể kết thúc loạn chiến, trở lại thời bình đây ?

Hai người cảm khái thời cuộc hiện tại, Tần Tang chuyển sang nói về mục đích chính của hắn, đáng tiếc là chỗ của Dịch đan sư cũng không có tin tức gì.

- Dịch mỗ đã hỏi thăm qua rất nhiều vị lão hữu, họ đã chìm đắm trong đan đạo nhiều năm, nhưng đều không có tin tức của ba loại linh dược Bá Huyết Quả, xem ra Tần đạo hữu muốn tìm ba loại linh dược này, chỉ có thể dựa vào vận may thôi…

Dịch đan sư thấy tiếc nuối thay cho Tần Tang.

Tần Tang thầm than, Dịch đan sư đúng là nói không sai, hắn lấy được Bá Huyết Quả và Mao Sơn Đằng nói ra thì đúng là do xơ duyên xảo hợp cả, nhưng vì vị linh dược cuối cùng là Hạt Độc Thảo, hắn chỉ có thể tung lưới dò la tin tức mà thôi.

Tần Tang lấy ra một cái hộp ngọc.

Trong hộp ngọc đặt vào mười mấy đóa linh hoa tên là Phong Vũ Lan, đây chính là một loại linh hoa mà Thiên Mục Điệp rất ưa thích, đối với nó trưởng thành rất có ích lợi.

- Còn mấy đóa Phong Vũ Lan này thì ta không dám làm phiền Dịch đạo hữu, mong rằng Dịch đạo hữu an bài giúp ta một vị luyện đan sư, giúp ta luyện hóa chúng nó thành linh đan.

Tần Tang đưa cả đan phương và linh hoa giao cho Dịch đan sư.

Dịch đan phương nhận lấy đan phương của Tần tang rồi xem xét thoáng một cái, nhất thời sinh ra sự hứng thú, nói :

- Hửm ? Đây là lần đầu Dịch mỗ được nhìn thấy thủ pháp luyện chế đan dược độc đáo như trong tờ đan phương này đấy , theo ý kiến của Dịch mỗ, đan dược này sau khi luyện thành, chắc hẳn không phải dành cho chính đạo hữu dùng đúng không ? Tần đạo hữu chờ ta một chút, Dịch mỗ sẽ đích thân khai lò luyện đan ngay bây giờ, rất nhanh sẽ trở lại.

Dịch đan sư có thể nhìn thoáng qua một cái đã nhìn ra tác dụng của loại đan dược này cũng làm cho Tần Tang âm thầm kinh ngạc, nếu như Dịch đan sư tình nguyện tự mình ra tay luyện chế, hắn cầu còn chẳng được, sao lại từ chối cơ chứ, thế rồi Tần Tang ngồi chờ đợi một phen, tiên thể cũng thu thấp một số tài nguyên tu luyện có ích cho hắn ở trong phòng đấu giá.

. . .

Trong động phủ ở Bảo Cô Sơn.

Tần Tang lấy ra một viên đan dược ở trong bình ngọc.

Hương thơm dịu nhẹ của Phong Vũ Lan bay khắp trong động phủ.

Những viên đan dược này chính là thành quả sau khi Dịch đan sư đích thân luyện chế Phong Vũ Lan thành đan dược theo như đan phương mà Tần Tang cung cấp.

Ngửi thấy mùi thơm của những viên đan dược kia, Thiên Mục Điệp đang đậu trên vai của Tần Tang nãy giờ kích động vỗ vỗ hai cánh, bay tới bới bới lòng bàn tay của Tần Tang, bộ dáng có vẻ cực kỳ vội vàng như sợ ai đó cướp mất thức ăn của nó vậy.

Khi Tần Tang câu thông với thần thức của Thiên Mục Điệp, Tần Tang thấy nó cũng phát ra những tín cầu khẩn, làm nũng với hắn.

- Cho ngươi vậy !

Tần Tang nở nụ cười, đem linh đan đút cho Thiên Mục Điệp ăn.

Thiên Mục Điệp nuốt viên đan dược kia vào, vẫy vẫy đôi cánh của nó, sau đó bay loạn xung quanh Tần Tang.

Hình thể của nó to hơn trước mấy lần, một bên cánh của nó đã to bằng bàn tay của người trưởng thành , nhưng tốc độ trưởng thành của nó cũng đã dần chậm lại, cho dù là Tần Tang đã cố gắng cho nó ăn những loại linh hoa tốt nhất.

Để linh trùng một mình trưởng thành rồi lột xác thực sự là quá khó, hơn nữa loại kỳ trùng như Thiên Mục Điệp này, tốc độ phát triển tự nhiên của nó phải nói là chậm như rùa bò, nếu như không có huyết tự và điển tịch của Ngự Linh Tông , khả năng cao là Tần Tang có chờ đến chết cũng không thấy Thiên Mục Điệp tiến hóa đến hình thái thứ ba.

- Năm đó ta lựa chọn Thiên Mục Điệp làm bản mệnh linh trùng, cũng coi như là một quyết định đúng đắn, hi vọng nó có thể giúp ta một phần sức lực trong giai đoạn Kết Anh.

So với Thiên Mục Điệp, Tần Tang càng mù mờ về trạng thái của tằm mập hơn.
Bình Luận (0)
Comment