Chương 1284: Thượng Cổ Thần Thú
Chương 1284: Thượng Cổ Thần Thú
Hai tháng sau.
Đám người Tần Tang đi tới một mảnh Hải Vực lạ lẫm, tuy nhiên họ vẫn điều khiển pháp bảo chạy như bay.
Trong hai tháng này, bọn họ chưa từng gián đoạn việc diễn luyện trận pháp một giây phút này, hiên tại năm người Tần Tang đã hoàn toàn năm giữ được Thiên Hàn Phong Liệt trận, hơn nữa có thể phối hợp cực kỳ ăn ý, phát huy ra được uy lực chân chính của nó.
Đối với việc năm người Tần Tang thành thạo trận pháp như vậy, tên thanh niên họ Phương cũng cực kỳ hài lòng.
Lúc này, phía trước xuất hiện một cái đảo nhỏ, sau khi độn quang, lại bay thẳng đến chỗ hòn đảo đó, rồi dần dần xoay tròn, đáp xuống hòn đảo này.
Mọi người giẫm xuống đất bằng, lướt đến chỗ cao, nhìn ngắm cảnh vật xung quanh, phát hiện ra diện tích của hòn đảo này cũng không lớn lắm, hơn nữa linh khí còn cực kỳ mỏng manh, lại không nhìn thấy dấu vết có yêu thú sinh sống, nhìn kiểu gì cũng không giống một nơi là hang ổ của đại yêu, do đó ai cũng mang vẻ mặt nghi hoặc nhìn gã thanh niên họ Phương.
- Phương đạo hữu, ngươi mang chúng ta đến cái nơi chó ăn đá gà ăn sỏi, chim chẳng thèm ị để săn loại yêu thú gì đây ?
Thanh niên họ Phương không hoang mang chút nào, tìm một nơi sạch sẽ rồi ngồi xếp bằng, nói:
- Các vị đạo hữu đừng vội, hiện tại còn chưa tới thời điểm thích hợp, việc chúng ta cần làm bây giờ chỉ là chờ mà thôi !
- Chờ ?
Thanh niên họ Phương gật đầu, tay chỉ về phía Đông Bắc:
- Hang ổ của con nghiệt súc kia ở nơi đó, nhưng chỉ đến ngày mưa dầm tầm tã nó mới xuất hiện. Địa thế của hòn đảo này rất kỳ lạ, mỗi khi mưa to gió lớn, chắc chắn sẽ có kinh lôi đánh xuống, mà chính những đạo lôi đình này mới là thứ hấp dẫn con nghiệt súc đó. Nơi đây lại ở ngay rìa của Bắc Hải, chắc là chúng ta sẽ không cần chờ quá lâu đâu !
- Sấm sét đêm mưa sao ?
Cừu Quý nghi ngờ hỏi.
- Chẳng lẽ nó là một con Lôi Thú ?
Thanh niên họ Phương mỉm cười không đáp.
Mọi người thấy thế đành phải nhẫn nại chời đợi, tìm chỗ trú ẩn xung quanh, lẳng lặng chờ đến khi trời đổ mưa to. Vì để tránh xảy ra sơ suất, bọn họ vẫn tiếp tục diễn luyện linh trận, cố gắng đạt được kết quả hoàn mỹ nhất.
Chờ ròng rã suốt năm ngày.
Đến đêm ngày thứ sáu, đột nhiên có cuồng phong gào thết, mây đen kéo tới dày đặc, nhanh chóng hội tụ lại bên trong cuồng phong, chỉ trong chốc lát đã che kín bầu trời đầy sao.
Sóng lớn ập tới.
'Ầm ầm. . .'
Gió biển mặn mòi mang tới thủy khí dồi dào, phía xa truyền đến tiếng sấm rền dậy dất, sâu trong đám mây đen có những ánh ngân quang lập lòe, từng đầu điện xa nhấp nháy.
Mọi người bỗng nhiên đứng dậy, liếc nhau, thần thái đều có chút kích thích và kỳ vọng.
- Phương đạo hữu, hiện tại ngươi có thể tiết lộ cho chúng ta biết chúng ta đang đi săn con đại yêu gì chưa ?
Mã Đức Bảo vừa vuốt vuốt chòm râu vừa truy hỏi, sơm đã không kìm nén được sự hiếu kỳ trong lòng rồi.
Thanh niên họ Phương chăm chú nhìn về phía hang ổ của đầu đại yêu kia, trong mắt ánh lên những tia dị sắc liên miên, sau đó hắn liền xoay người, lại nhìn thời tiết mưa gió hắc ám ập tới, ung dung bình tĩnh thu hồi ánh mắt, nhàn nhạt nói ra:
- Việc đã đến nước này, tại hạ sẽ không che giấu thêm nữa, mục tiêu của chuyên đi săn lần này chính là một con Quỳ Long !
- Quỳ Long !
- Lại là Quỳ Long sao !
Mọi người kinh hô, không nghĩ tới mục tiêu mà bọn họ cần nhắm tới lại là yêu thú Quỳ Long.
- Khó trách chúng ta phải chờ khi sấm sét đầy trời nó mới xuất hiện ! Khó trách đạo hữu phải giấu diếm chúng ta lâu như thế ! Nghe nói Quỳ Long là thần thú có khả năng điều khiển sấm sét, khi bọn chúng thở ra hít vào là đã có uy lực của sấm sét rồi. Dùng da và xương cốt trên người nó luyện thành pháp bảo, là có thể nhẹ nhõm điều khiển thần thông ngự lôi, chuyển hóa thành pháp bảo chí dương chí cương, uy lực tăng nhiều ! Nếu tin tức Quỳ Long xuất thế được truyền đi, chỉ sợ ngay cả những lão tổ Nguyên Anh kỳ cũng ngồi không yên đâu nhỉ ?
Tần Tang tinh thông luyện khí chi đạo, đối với các loại linh tài luyện khí đều nắm rõ trong lòng bàn tay, lôi đình chí bảo phi thường hiếm thấy, nếu dùng da và xương cốt của Quỳ Long luyện chế, có thể nói là dư dả.
Toàn thân của Quỳ Long đều là bảo vật, chẳng trách tên thanh niên họ Phương này lại cẩn thận như vậy.
Thanh niên họ Phương ha ha cười nói:
- Nếu là chân chính Quỳ Long, đúng là như đạo hữu nói, ngay cả những cường giả Nguyên Anh cảnh kia cũng phải động tâm. Nhưng Quỳ Long chân chính cũng là Thượng Cổ Thần Thú, làm sao có thể sống tới thời điểm hiện tại ? Con nghiệt súc này chỉ là may mắn có một bộ phận huyết mạch của Quỳ Long mà thôi, cũng không quý giá đến mức như vậy. Thế nhưng, thần thông ngự lôi của con nghiệt súc này đúng là không thể coi thường, đến lúc đó chỉ có thể mời các vị đạo hữu phát động linh trận, chống lại lôi đình chi uy, áp chế con nghiệt súc này mà thôi.
Tần Tang gật đầu, điều này nghe có vẻ hợp lý hơn nhiều, cho dù là hậu duệ chân chính của Thượng Cổ Thần Thú đã cực kỳ hiếm thấy rồi, cho dù là trong Yêu Hải cũng phải may mắn lắm mới có thể gặp được.