Chương 1285: Săn Rồng
Chương 1285: Săn Rồng
Quỳ Long không phải là loài rồng, chỉ là một loại thần thú có cơ thể giống rồng, như rồng có chân, mặt người có dáng.
Nhưng theo thanh niên họ Phương, con Quỳ Long này chỉ có một phần huyết mạch của Thần Thú, hình dáng thật ra lại có mấy phần giống với Giao Long, phần bụng sinh ra một cái chân, cùng cộng hưởng với lôi đình, nhìn giống như đang nhảy nhót trong màn sét.
Mỗi khi trời mưa dông, con Quỳ Long này sẽ từ trong sào huyệt chạy ra ngoài, cắn nuốn lực lượng của sấm sét.
Tinh Bia của Thiên Hàn Phong Liệt Trận là dùng hàn đàm chi khí luyện chế thành, trận pháp biến hóa trùng điệp, biến hóa ra âm khí cực hàn, vừa vặn có thể khắc chế thần thông của Quỳ Long.
-Con Quỳ Long này ẩn thân ở chỗ gần Thiên Hưng Đảo như vậy, lá gan không nhỏ, trước đó hình như chưa từng nghe thấy có người nói, phụ cận có Đại Yêu thường xuyên qua lại.
Cừu Quý giao du rộng rãi, có rất nhiều bằng hữu, nên tin tức khá linh thông.
Ánh mắt thanh niên họ Phương sáng lên, nói:
-Việc này khó mà nói được, phụ cận Hải Vực đặc biệt cằn cỗi, đoán chừng là tu tiên giả rất ít tới đây, cho nên mới không có người nào thấy. Hơn nữa con nghiệt súc kia cực kỳ xảo trá, thời gian mỗi lần xuất hiện đều vô cùng ngắn ngủi, chỉ vào thời khắc lực lượng của lôi đình cường thịnh nhất nó mới rời khỏi hang ổ, cắn nuốt lôi đình xong sẽ lập tức quay về, không có người phát hiện cũng là việc rất bình thường. Chính vì nguyên nhân này, thời gian để bắt giết nghiệt súc phi thường ngắn ngủi . . .
Trong quá trình mọi người trò chuyện, mây đen trên không trung càng thêm nặng nề.
Bầu trời giống như hở ra một cái động, mưa to trút xuống.
Gió táp mưa rào, tiếng sấm ầm ầm.
Ở phía xa, một tia tiếp một tia sấm sét bổ xuống, chiếu sáng mặt biển mênh mông trong đêm mưa.
Bọn họ thúc giục chân nguyên hình thành vòng bảo hộ, đứng ở trên đỉnh núi, quan sát phương hướng hang ổ của Quỳ Long.
Lúc đầu, chỗ kia cũng không có gì khác biệt so với những nơi khác.
Nhưng nhìn kỹ một chút thì có thể phát hiện, sấm sét từ hướng đó bổ xuống, dày đặc hơn so với những phương hướng khác, âm thanh khí thế hình như cũng lớn hơn một chút.
Vì khoảng cách đến hang ổ của Quỳ Long còn khoảng mấy trăm dặm, cho nên cảnh tượng mà bọn họ nhìn thấy cũng không quá rõ ràng.
Thanh niên họ Phương vung mạnh tay lên, mọi người không nói một lời đi theo hắn, bay về phía sào huyệt đại yêu.
Để tránh bị Quỳ Long phát hiện, sau khi bay khỏi đảo nhỏ, mọi người đã thu liễm khí tức, giấu kín thân hình, gần như là áp sát mặt biển, yên lặng không một tiếng động xuyên qua màn mưa.
Đi tới khu vực gần hang ổ Quỳ Long, dị tượng càng rõ ràng hơn.
Xa xa trên mặt biển nổi lên một hình bóng, chính là một hòn đảo. Mặc dù khoảng cách rất xa, nhưng dưới ánh sáng của những tia chớp, đã có thể lờ mờ nhìn thấy ngọn núi cao nhất trên đảo.
Không biết là do địa thế tạo thành, hay vì nguyên nhân gì, sấm sét ở khu vực này giống như được vô tình dẫn dắt, đại bộ phận đều bổ về phía trung tâm hòn đảo.
Lúc sắp bay đến sào huyệt Quỳ Long, thanh niên họ Phương giơ tay lên ngăn cản bọn họ, mắt ưng như điện, nhìn chằm chằm về phía trước, truyền âm nói:
-Bây giờ chưa phải thời điểm sấm sét dày đặc nhất, nên nghiệt súc còn chưa xuất hiện. Các ngươi ở chỗ này chuẩn bị kỹ càng linh trận, ta đi trước dò xét hành tung của nghiệt súc, chờ tín hiệu của ta . . .
-Phương đạo hữu khoan đã, sắp phải tru sát Quỳ Long rồi, bảo vật mà trước đó ngươi hứa hẹn, có thể thực hiện trước một phần hay không ?
Mã Đức Bảo gọi thanh niên họ Phương lại, bộ dạng khôn khéo nói.
Những người khác cũng sôi nổi lên tiếng phụ họa.
Thanh niên họ Phương quay đầu, đảo mắt một vòng, vừa cười vừa nói :
-Phương mỗ sao có thể không giữ lời? Bảo vật đã sớm chuẩn bị xong.
Dứt lời, thanh niên họ Phương lấy ra năm chiếc hộp ngọc, quăng về phía bọn họ.
Tần Tang đưa tay bắt lấy hộp ngọc bay về phía mình, thần thức quét qua lập tức cảm ứng được linh khí dồi dào bên trong hộp ngọc, là một khối linh thạch dùng để đi lại trong nước thường thấy nhất ở Thương Lãng Hải, đây là một nửa thù lao.
Hắn yên lặng thu hộp ngọc vào Thiên Quân Giới, không đi tìm tòi nghiên cứu xem bảo vật những người khác nhận được là gì. Đám người Mã Đức Bảo có người thì mặt không biểu cảm, có người thì vẻ mặt mừng rỡ, có thể thấy bảo vật hân được khiến bọn họ cực kỳ hài lòng.
-Phương mỗ đi trước một bước . . .
Thanh niên họ Phương vứt lại một câu, bóng dáng hoà vào mưa gió.
Đưa mắt nhìn bóng lưng thanh niên họ Phương, đám người Tần Tang lập tức lấy Tinh Bia ra, truyền chân nguyên vào trong nó.
Mượn mưa to gió lớn cùng sóng biển che giấu, Tinh Bia phát ra ánh sáng màu xanh lam nhàn nhạt lấp lánh, từ từ biến lớn trong tay bọn họ, cuối cùng biến thành hình dạng cao đến ba thước, hơn nữa còn cực kỳ nặng nề, bọn họ chỉ có thể dùng sức để nâng.