Chương 1357: Nguyên Thần Lục
Chương 1357: Nguyên Thần Lục
Đấu Ngưu Phong !
Trong lòng Tần Tang cực kỳ căng thẳng khi nghe ba người kia nhắc đến cụm từ này, hắn nhìn chằm chằm vào họ.
Hắn cũng không thể nào ngờ tới, lần này đi tới Động Minh đảo xem pháp hội, lại trước tiếp gặp được chính chủ !
Nghe thấy ba người kia nói như vậy, nhất mạch Đấu Ngưu Phong dường như có ân oán gì đó hai mạch còn lại trong Lan Đấu Môn, khiến cho bọn họ bị trục xuất khỏi Lan Đấu Môn không thể nào trở về được. Lan Đấu Môn giữ kín như bưng mọi chuyện có liên quan đến nhất mạch Đấu Ngưu Phong, cho dù hóa thân có điều tra như thế nào cũng không thể điều tra ra nổi, thì ra là do nguyên nhân này sao ?
Suy nghĩ trong đầu của Tần Tang liên tục xoay chuyển nhưng trên mặt vẫn biểu hiện thản nhiên như thường.
Người đứng bên cạnh tráng hán là một người đàn ông gầy gò có tu vi tương đương với vị tráng hán kia, đều là Kết Đan cảnh trung kỳ .
Gã thanh niên họ Phương sau khi cải trang thì đứng sau hai người kia, khẽ cúi đầu, cực kỳ điệu thấp.
Tần Tang quét mắt nhìn qua ba tên tu sĩ của nhất mạch Đấu Ngưu Phong, sâu trong ánh mắt của hắn ánh lên vẻ ngờ vực, chẳng biết tại sao, tên thanh niên nho nhã kia lại cho hắn một cảm giác rất quen thuộc, nhưng rõ ràng Tần Tang lại chưa bao giờ gặp mặt hắn.
Đương nhiên, Tần Tang cũng sẽ không nhìn chằm chằm vào kẻ này, dù sao hoài nghi cũng chỉ là cảm giác của hắn mà thôi, cũng chẳng có căn cứ gì .
Dù sao linh giác của tu sĩ Kết Đan cảnh cũng cực kỳ nhạy cảm, cho dù là tên thanh niên này chỉ là Kết Đan cảnh sơ kỳ.
Tần tang đứng ở một vị trí mà không ai để ý đến mình, hắn hạ quyết tâm sẽ tìm cơ hội để tiếp với ba người này, cho nên sẽ không làm ra bất cứ hành động gì làm cho đối phương hiểu lầm.
Lư thủ tọa lạnh lùng nói:
- Đồ vât ? Các ngươi muốn đồ vật gì ? Lan Đấu Môn chúng ta xưa nay nợ nần gì nhất mạch Đấu Ngưu Phong các ngươi ?
Ánh mắt của tên tráng hán cũng trở nên âm trầm:
- Lư sư đệ, ngươi không nên giả vờ hồ đò trước mặt ta. Món đồ kia chính là do tổ sư gia của nhất mạch Đấu Ngưu Phong chúng ta phát hiện ra, từ lúc nào biến thành đồ vật của Lan Đấu Môn nhị mạch các ngươi ? Ngươi không phải là muốn để ta trước mặt mọi người, công bố toàn bộ bí mật kinh thiên động địa của Lan Đấu Môn ra trước mặt mọi người đấy chứ ?
- Ngươi !
Lư thủ tọa biến sắc mặt.
Những tu sĩ của các môn phái khác bắt đầu cảm thấy kinh ngạc đến chết lặng.
Món đồ vật mà tên tráng hán kia cuối cùng là thứ gì ? Nó có liên quan đến một bí mật không thể cho ai biết của Lan Đấu Môn sao?
Tráng hán như không nhìn thấy vẻ tức giận trên mặt của Lư thủ tọa, hắn quét mắt nhìn bốn phía, giọng nói thay đổi, khí định thần nhàn nói:
- Lư sư đệ, đồng môn lâu năm gặp nhau, chẳng lẽ ngươi bắt bọn ta đứng ở nơi rừng núi hoang vắng như thế này sao ? Chẳng lẽ không muốn mời chúng ta đi vào uống một chén trà hay sao ?
Sắc mặt của Lư thủ tọa liên tục thay đổi, cuối cùng chỉ đành hừ lạnh một tiếng, sau đó xoay người bay về phía trúc hiên.
Tráng hán cười đắc chí, hắn bay xuyên qua đám người, nghênh ngang đi theo Lư thủ tọa bay vào trong.
Hoa Dương lão đạo và các tu sĩ của Lan Đấu Môn cũng tỏ ra cực kỳ ngưng trọng, ai cũng có ánh mắt cực kỳ phức tạp. Những người khác thì có thần thái khác nhau, ai ai cũng cực kỳ tò mò về những chuyện đang xảy ra trong ngày hôm nay.
Mọi người vội vàng khởi hành đuổi theo, Tần Tang cũng không dám lạc hậu phía sau như trước nữa.
Không ngờ rằng, sau khi tiến vào bên trong Đọng Minh đảo, thân ảnh của Lư thủ tọa đột nhiên dừng lại phía trước trúc hiên một chút, sau đó hắn xoay người chắp tay nói với những tu sĩ của môn phái khác :
- Chuyện hôm nay là việc nhà của Lan Đấu Môn bọn ta, không tiện lộ ra trước mặt mọi người, mong các vị đạo hữu hiểu cho.
Vừa mới dứt lời, Lư thủ tọa ngay lập tức kích hoạt cấm chế ở trúc hiên, thân ảnh lóe lên một cái rồi tiến vào bên trong, đám người Hoa Dương lão đạo cũng lục tục đi theo phía sau.
Lần này, Lan Đấu Môn phái ra tổng cộng năm tên tu sĩ Kết Đan cảnh , ngoài Lư thủ tọa và Hoa Dương lão đạo thì ba người còn lại có tu vi thấp hơn Hoa Dương lão đạo.
Bọn họ có thể nhẹ nhõm đè ba người tráng hán ra mà đánh .
Nhưng tên tráng hán cũng hừ lạnh một tiếng, không chút do dự đi vào trúc hiên.
Sau đó thanh quang lóe lên, cấm chế đã triệt để bao phủ lại trúc hiên, không một chút âm thanh nào dù chỉ là nhỏ nhất được truyền ra.
Mọi đều bị ngăn cách ở bên ngoài trúc hiên, không thể nào thăm dò ra bí mật của Lan Đấu Môn, ai cũng cảm thấy thất vọng không thôi.
Tần Tang cũng cảm thấy như thế, hắn đã âm thầm tính toán, nếu như xác định được nhất mạch Đấu Ngưu Phong đã hoàn toàn tách ra khỏi Lan Đấu Môn hơn nữa họ cũng không ở trên Lan Đấu Đảo, hắn đang phân vân xem có nên triệu hồi hóa thân trở về hay không.
Nếu như để hóa thân ở lại Lan Đấu Môn, chỉ sợ cũng rất khó điều tra ra cái gì, hơn nữa còn có khả năng gặp phải nguy hiểm.
Để chính bản thân mình tiếp xúc với tu sĩ của nhất mạch Đấu Ngưu Phong có vẻ ổn thỏa hơn.
Tuy nhiên, nhìn biểu hiện của ba người này, có vẻ cũng không phải người dễ kết giao.