Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1500 - Chương 1500: Có Cơ Hội

Chương 1500: Có Cơ Hội Chương 1500: Có Cơ Hội

Tần Tang cười:

-Bần đạo chỉ là giúp Trâu lão làm chút việc nhỏ không đáng nhắc ở Yêu Hải. Sau đó bởi vì tu luyện nên đã mấy chục năm rồi không xuất thế, không ngờ Liễu đạo hữu vẫn còn nhớ bần đạo.

Trâu lão là nhân vật trụ cột của thương hội Quỳnh Vũ, Liễu quản sự biết ông ta cũng không có gì kỳ lạ, Tần Tang không ngờ Liễu quản sự còn nghe kể về mình.

Sau khi rời khỏi Độc đảo, Tần Tang rất ít tiếp xúc với người của thương hội, chỉ có một mình Trâu lão biết hắn muốn xông vào Thất Sát Điện.

Liễu quản sự cười lớn, lại tâng bốc một phen, sau đó hỏi:

-Không biết Thanh Phong đạo trưởng giá lâm nơi của Liễu mỗ là có việc gì quan trọng? Liễu mỗ ở vùng này cũng coi như có chút tiếng tăm, chỉ cần Liễu mộ có thể làm được, cho dù phải nhảy vào nước sôi lửa bỏng cũng nhất định không chối từ.

-Liễu đạo hữu nói quá rồi.

Tần Tang nghe vậy thì không quanh co lòng vòng nữa, nói thẳng vào vấn đề: -Bần đạo cần một nhóm linh dược, bỏi vì chuyện khẩn cấp, nhất định phải mau chóng thu thập, hơn nữa những linh dược này cũng không phải vật phẩm thông thường, với sức của một mình ta thì rất khó kiếm được, chỉ có thể nhờ thương hội và Liễu đạo hữu hỗ trợ...

Hắn lấy ngọc giản ra giao cho Liễu quản sự.

Liễu quản sự hiểu quy tắc, không hỏi mục đích của Tần Tang, nhận lấy ngọc giản.

Sau khi xem xong dược đơn, Liễu quản sự cau mày, hình như có hơi rắc rối.

Trong lòng Tần Tang hiểu rõ suy nghĩ của Liễu quản sự, bổ sung một câu:

-Đạo hữu yên tâm, sau khi thu thập đủ những linh dược này, bần đạo sẽ dùng linh thạch mua theo giá gốc, không khiến đạo hữu khó xử.

Nghe thấy vậy, Liễu quản sự nhoẻn miệng cười, thoải mái đồng ý:

-Liễu mỗ đương nhiên tin tưởng đạo trưởng! Có điều, linh dược trong đơn có nhiều loại, trong kho của phân hội chỉ có một phần. Muốn có đủ thì phải mua từ thương hội khác, hoặc là điều gấp từ những phân hội khác đến đây, đạo trưởng vẫn phải ở lại trên đảo chờ mấy ngày.

-Mất bao lâu?

Tần Tang nhíu mày, hỏi.

Liễu quản sự trầm ngâm đôi phút, xòe tay nói:

-Nếu đạo trưởng có việc gấp, ta lập tức sẽ lệnh thuộc hạ đi xử lý, có lẽ năm ngày có thể gom được trên tám phần.

-Ba ngày đi, được đến đâu hay đến đó, làm phiền Liễu đạo hữu rồi.

Tần Tang nói.

Hắn tế luyện Ma Phiên vừa hay cũng đang đến lúc then chốt, dù sao cũng đã trì hoãn lâu như vậy, ở lại Đại Tự Châu thêm mấy ngày cũng không sao. Tế luyện Ma Phiên hoàn thành, thực lực của hắn có thể tăng lên một bậc.

-Phải rồi, trước đây bần đạo từng nghe Trâu lão nói chuẩn bị đi Thất Sát Điện tìm kiếm cơ hội phá cảnh. Bây giờ cách lúc Thất Sát Điện đóng lại đã lâu vậy rồi, thương hội có tin tức gì của Trâu lão không?

Tần Tang giả bộ quan tâm, hỏi.

Hắn muôn hỏi rõ mộ phần chôn di vật của Trâu lão xây ở đâu.

Trong tay hắn có di vật Trâu lão để lại, nhưng tự nhiên lấy ra như thế dễ khiến người khác nghi ngờ, rước lấy phiền phức không đáng có.

Sau này có cơ hội thì đến trước phần mộ Trâu lão, âm thầm giao đồ lại cho hậu nhân của Trâu lão.

-Trâu lão đi vào Thất Sát Điện?

Liễu quản sự khiếp sợ, trên mặt lộ vẻ kính phục, có chút xấu hổ nói:

-Tại hạ vốn tưởng rằng Trâu lão cũng giống như mình, đã cam chịu số phận, đánh mất lòng cầu đạo, không ngờ Trâu lão lại mau chóng tỉnh ngộ như vậy, được ăn cả ngã về không. Trong Thất Sát Điện đầy rẫy nguy hiểm, có điều với thực lực và mưu lược của Trâu lão, chắc hẳn có thể gặp dữ hóa lành, an toàn thoát thân! Sau này, chưa biết chừng thương hội chúng ta sẽ có thêm một vị cao thủ Nguyên Anh Kỳ...

Tần Tang ngoài miệng thì hùa theo, nhưng trong lòng âm thầm thở dài.

Xem ra thương hội vẫn chưa biết Trâu lão đã thất bại, dù sao cũng có khả năng sau khi rời khỏi Thất Sát Điện Trâu lão lập tức bế quan, nếu không tin ông ấy qua đời chắc chắn đã truyền ra.

-Nhờ Liễu đạo hữu nhân tiện hỏi thăm một chút, nếu như có tin tức của Trâu lão thì hãy thông báo cho bần đạo ngay...

Liễu quản sự gật đầu liên tục:

-Liễu mỗ sẽ phái người đi ngay, Liễu mỗ cũng rất muốn biết. Nếu Trâu lão có thể kết Anh thì chúng ta lại có thêm một chỗ dựa vững chắc! Với quan hệ của đạo trưởng và Trâu lão, chắc chắn sẽ được Trâu lão coi trọng, đến lúc đó mong đạo trưởng có thể dẫn dắt đôi phần.

Nói chuyện đã được một lúc, Tần Tang cáo từ.

Liễu quản sự lệnh cho một thị nữ đưa Tần Tang đến động phủ trong thương hội để tĩnh tu.

Nhìn thấy Tần Tang rời đi, nụ cười trên mặt Liễu quản sự thu lại, ánh mắt thay đổi, rảo bước quay về tĩnh thất, ngồi xuống trầm tư đôi lát, lấy ra một cái chuông lục lạc tinh xảo, khẽ lắc.

Chuông lục lạc không phát ra tiếng.

Một lát sau, hư không trong tĩnh thất chập chờn, từ từ hiện ra một bóng đen.

...

Tần Tang đến động phủ, lập tức cho thị nữ lui xuống, không vội vào ngay mà đi dạo trong chợ.

Hắn vào từng cửa tiệm, thỉnh thoảng sẽ mua một ít đồ mình cần.

Mục đích chủ yếu là đưa Bạch theo để hắn mở mang tầm mắt, hiểu rõ Tu Tiên giới hiện thế.

-Không ngờ hiện thế lại cằn cỗi như thế này, tu sĩ Kết Đan Kỳ cũng hiếm như vậy.

Bạch trầm mặc hồi lâu, sau đó cảm khái một câu.

Hiện tại đạo hữu đã biết gom chỗ linh dược kia khó khăn như thế nào chưa? Ngoài phần ta chọn được, phần còn lại chỉ có thể đến hội giao dịch cỡ lớn để tìm vận may.”

Tần Tang bình thản nói:

-Nguyên Anh hậu kỳ chính là cao thủ hàng đầu của Thương Lãng Hải, hai cửa ải Trúc Cơ, Kết Đan không chỉ là thiên quân vạn mã qua cầu đá, nếu không có Thương Lãng Hải phát hiện ra Yêu Hải, luyện chế ra Sát Yêu Đan thì số lượng tu sĩ Kết Đan Kỳ sẽ càng ít hơn.

Bạch khẽ thở dài:

-Quay về thôi! Tòa thành nhỏ này có gì đáng xem đâu, nếu như có cơ hội, đạo hữu hãy đưa ta đến Thiên Hưng Thành ngươi khen ngợi đã lâu...

-Được.

Tần Tang gật gù, quay về động phủ.
Bình Luận (0)
Comment