Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1501 - Chương 1501: Trâu Lão Còn Sống

Chương 1501: Trâu Lão Còn Sống Chương 1501: Trâu Lão Còn Sống

Động phủ Liễu quản sự sắp xếp cho hắn có vị trí rất tốt, linh khí dày đặc, là nơi rất tuyệt vời để tu luyện. Bên trong trang hoàng cũng rất đẹp, giống như một phủ đệ.

Tần Tang không để ý những thứ bên ngoài, thêm mấy tầng cấm chế ngăn cách, sau đó lấy sáu cây Ma Phiên ra.

Tế luyện không ngừng nhiều ngày nay, hắn đã khá quen với đại trận sáu cây Ma Phiên, ít ngày nữa thì có thể không chế ma hỏa thành thục, tùy ý điều khiển.

‘Vù vù...’

Thập Phương Diêm La Phiên quay vòng bay lên, tạo thành một kỳ trận trước mặt Tần Tang.

Cửu U Ma Hỏa phun ra từ mặt phiên, hội tụ thành một nhóm ở chính giữa, uy lực mạnh hơn trước rất nhiều.

Ma Diễm điên cuồng nhảy múa giống như có ma quỷ ẩn ở trong.

Tần Tang nhanh chóng niệm quyết, chỉ vào ma hỏa.

Dưới sự áp chế của Tần Tang, Cửu U Ma Hỏa dần an phận, chậm rãi tụ về chính giữa, sau đó dưới sự điều khiển của Tần Tang, lúc thì phân tán, lúc thì ngưng tụ, biến hóa khôn lường.

Trong nháy mắt, thoáng cái đã qua ba ngày.

-Thu!

Tần Tang giương tay áo, thu hồi hết Ma Phiên, liếc nhìn động phủ, nhanh chóng đi ra ngoài.

Thương hội Quỳnh Vũ.

Tĩnh thất.

Liễu quản sự mặt mày u ám, đứng ngồi không yên.

Ông ta đi qua đi lại trong phòng, thi thoảng lai nhìn ra ngoài cửa tiệm, giống như đang đợi ai đó.

Ngoài trời sáng choang.

Liễu quản sự nhìn thấy bóng người từ xa đi đến, sắc mặt thay đổi, cấp tốc đổi một gương mặt tươi cười, nhanh chân đi xuống lầu, nhiệt tình nghênh đón.

-Xin mời đạo trưởng!

Liễu quản sự đưa Tần Tang vào tĩnh thất với thái độ thân thiết.

Ông ta đang định châm trà thì bị Tần Tang phất tay ngăn lại.

-Liễu đạo hữu, chuẩn bị linh dược đến đâu rồi?

Tần Tang vào thẳng vấn đề, chuẩn bị mua được linh dược rồi đi ngay. Bây giờ hắn đã có thể không chế sáu cây Ma Phiên một cách thuần thục, không cần lãng phí thời gian ở đây nữa.

-Chuyện này...

Liễu quản sự cứng người, nâng cao chén trà, trên mặt lộ vẻ khó xử, muốn nói lại thôi.

Tần Tang thấy vậy thì nhíu mày, trầm giọng hỏi:

-Liễu đạo hữu có chuyện gì khó nói sao?

Liễu quản sự khẽ thở dài, đặt chén trà xuống:

-Không giấu gì đạo trưởng, Liễu mỗ vốn nghĩ rằng có thể mua được một phần từ thương hội khác, thêm với hàng trong kho thì có thể gom được hơn một nửa giúp đạo trưởng. Không ngờ, bởi vì những linh được đạo trưởng yêu cầu đều khá quý hiếm, trong kho mấy thương hội trên đảo chỉ còn tồn lại chút ít. Để không làm lỡ chuyện lớn của đạo trưởng, ta đã lập tức báo đến Doanh Hoàn đảo, bảo bọn họ mau chóng điều linh dược đến đây, có lẽ phải chờ mấy ngày nữa mới đến được...

-Doanh Hoàn đảo?

Tần Tang nhớ lại, Doanh Hoàn đảo là một hòn đảo nằm ở phía Tây Nam Đại Tự Châu, cách đây không xa lắm, có điều cũng phải mất mấy ngày đi đường.

-Đúng vậy.

Liễu quản sự gật đầu:

-Chắc đạo trưởng không biết, sau khi yêu loạn xảy ra, thương hội đã có mấy lần biến động, khoảng thời gian trước mới coi như ổn định lại được. Liễu mỗ chỉ là một quản sự nhỏ bé trú đóng ở Đại Tự Châu, chân chính quản lý sự vụ phân hội Đông Hải là Tả phó sứ. Doanh Hoàn đảo rất được Tả phó sứ coi trọng, hơn nữa còn phái thân tín đứng ra quản lý, bọn họ chắc chắn có thể góp đủ linh dược đạo hữu cần...

Sau khi Tần Tang gia nhập thương hội Quỳnh Vũ thì vẫn luôn đi theo Trâu lão ở Yêu Hải, không biết nhiều về thành viên của Nội Hải. Hắn nghĩ lại, vẫn không nhớ ra Tả phó sứ là người nơi nào.

Nhưng người có thể ngồi trên ghế phó sứ thương hội Quỳnh Vũ cũng không đơn giản, cả thương hội cũng không có mấy vị, trước khi Trâu lão chạy tới Yêu Hải chính là phó sứ thương hội.

-Liễu đạo hữu gom được bao nhiêu linh dược rồi?

Tần Tang cân nhắc đôi lát, hỏi.

-Vẫn chưa được ba phần.

Liễu quản sự xấu hổ nói.

-Ba phần, đứng là có hơi ít...

Ngón tay Tần Tang gõ nhẹ trên bàn, trầm tư chốc lát rồi nói:

-Bần đạo có việc gấp phải làm, e là không thể chờ quá lâu. Hay là thế này đi, cảm phiền đạo hữu lại gửi tin đến Doanh Hoàn đảo, bảo bọn họ đi thẳng về phía Bắc, đem linh dược đến Đông Giáp đảo. Bần đạo đi về phía tây, sẽ đi ngang qua Đông Giáp đảo, chúng ta gặp ở Đông Giáp đảo, có lẽ sẽ đồng thời chạy tới.

Đông Giáp đảo ở phía Tây Bắc Đại Tự Châu, Doanh Hoàn đảo ở phía Bắc.

Thiên Đạo Tông ở hướng Tây Bắc, đi đến đó vừa hay đi qua Đông Giáp đảo, vậy thì cũng sẽ không để lỡ quá nhiều thời gian.

Liễu quản sự ngẩn ra, không ngờ Tần Tang sẽ nói như vậy, mi tâm nhíu chặt, trên mặt lộ ra vẻ do dự.

Tần Tang liếc ông ta, trong lòng đã hiểu ra, lạnh nhạt nói:

-Liễu đạo hữu yên tâm, bất luận giao dịch ở đâu, cuộc giao dịch này đều là bần đạo làm ăn với đạo hữu, chứ không phải Doanh Hoàn đảo.

Liễu quản sự cười trừ, suy nghĩ thay đổi.

Lúc này, đột nhiên trong lòng ông ta nảy ra một kế, ánh mắt sáng ngời, nói:

-Kế này của đạo trưởng rất hay, chỉ là...

Liễu quản sự ngập ngừng, giọng điệu có chứa mấy phần hoan hỉ:

-Suýt chút nữa thì quên, trước đây đạo trưởng có nhờ Liễu mỗ hỏi thăm tin tức về Trâu lão, lúc ta gửi tin cho Doanh Hoàn đảo cũng nhắc đến việc này. Trùng hợp làm sao, bọn họ cũng mới biết được tin bình an của Trâu lão, hơn nữa Trâu lão đang ở gần đây, có người nói ở Thất Sát Điện có thu hoạch lớn, vẫn luôn bế quan tĩnh tu, mới xuất quan không lâu. Ban đầu ý của Trâu lão là quay về Thiên Hưng đảo, biết được đạo trưởng đang ở Đại Tự Châu thì lại lập tức thay đổi chủ ý, quyết định đến bái phỏng đạo trưởng, có thể thấy Trâu lão coi trọng đạo trưởng đến nhường nào. Nếu như đạo trưởng đi sớm quá, e là sẽ để lỡ...

Liễu quản sự từ tốn nói, chắc như đinh đóng cột.

Nhưng ông ta không chú ý thấy khí thế của người đối diện đã thay đổi.
Bình Luận (0)
Comment