Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1504 - Chương 1504: Phí Du

Chương 1504: Phí Du Chương 1504: Phí Du

Ô Mộc kiếm vô cùng nóng lòng.

Bạch nấp sau cửa cũng đang định ra tay.

Phản ứng của tên kia khiến cả hai không kịp ứng phó.

-Bịch!

Bạch đẩy cửa, ngăn người thanh niên kia lại.

Tần Tang thì điểm Ô Mộc kiếm, linh kiếm đột ngột ngừng lại, kiếm quang chầu chực, chĩa vào mặt thanh niên.

Người thanh niên bị cảnh tượng trong phòng dọa sợ hết hồn, cảm nhận được sự ác liệt của mũi kiếm, cả người đổ đầy mồ hôi lạnh, sau khi nhìn thấy Liễu quản sự nằm trên đất thì cả kinh.

Hắn còn chưa hết sợ hãi đã bị Tần Tang và Bạch vây quanh, có cánh cũng khó thoát được.

-Ngươi biết bần đạo ư?

Ánh mắt Tần Tang ngưng lại, quan sát đối phương.

Hắn dám chắc mình chưa từng gặp người thanh niên này, nhưng cũng có cảm giác hơi quen mắt.

Biểu hiện của người kia cũng khiến hắn hơi bất ngờ, như thể đối phương đặc biệt đến đây tìm Tần Tang.

Thấy người thanh niên kia không có gì nguy hiểm, Tần Tang nháy mắt ra hiệu cho Bạch, Bạch ngầm hiểu, xách Liễu quản sự rời khỏi tĩnh thất, tranh thủ thời gian ra ngoài đứng canh.

-Tiền bối đúng là Thanh Trúc đạo trưởng rồi!

Người thanh niên kia không dám hỏi nhiều, cuối cùng nỗi lo trong lòng hắn cũng được buông xuống. Hắn mạo hiểm đến đây báo tin, vốn tưởng rằng phải đọ sức với quản sự một phen, còn lo lắng liệu có để lộ sơ hở gì hay không.

Không ngờ Liễu quản sự đã trở thành tội nhân, hình như âm mưu đã bị phá giải rồi.

-Tiền bối chắc chắn không quen biết vãn bối, nhưng vãn bối vẫn ghi nhớ ân tình của ngài. Vãn bối tên là Phí Du, cha mẹ từng đi theo tiền bối một thời gian, được ban thưởng rất nhiều, tiền bối còn có ơn cứu mạng cha mẹ ta. Sau khi quay về, cha mẹ ta chưa bao giờ quên ơn, vẫn luôn ghi lòng tạc dạ, lúc nào cũng dặn dò vãn bối phải khắc sâu trong lòng. Vãn bối có thể Kết Đan thành công cũng là nhờ ân trạch của tiền bối...”

Phi Du chỉ lo mình sẽ gây hiểu lầm, không quan tâm đến việc lau mồ hồi, nhanh chóng nói rõ thân phận.

Tần Tang khẽ ồ lên một tiếng, nhớ lại.

Lúc hắn mới tới Hải Yêu, để tìm kiếm giao hồn cho Cửu Long Thiên Liễn Phù nên đã từng thuê vài tu sĩ Trúc Cơ Kỳ quen thuộc Yêu Hải, trong đó có tỷ muội Vương thị và một đôi vợ chồng già, còn có một tu sĩ họ Bành.

Sau đó, tỷ muội Vương thị lại từng đi theo hắn một thời gian ở Ngũ Nguyên đảo, nhưng đôi vợ chồng già thì bởi vì Kết Đan thất bại nên trở về Nội Hải, nói là bồi dưỡng con trai độc nhất.

Không ngờ Phí Du lại chính là con trai của bọn họ, chẳng trách ngũ quan nhìn có hơi quen mắt.

-Ngươi đặc biệt đến đây để tìm ta à?

Tần Tang cúi đầu liếc nhìn Liễu quản sự, trong lòng hiểu ra.

Phí Du không dám hỏi nhiều, gật đầu liên tục, biểu hiện gấp gáp:

-Thương hội muốn gây bất lợi cho tiền bối, vãn bối và hai vị Vương tiền bối không liên lạc được với tiền bối nên lòng như lửa đốt. Vừa hay vãn bối trú đóng ở Doanh Hoàn đảo, hay tin Liễu quản sự đưa tin tới, lập tức đến đây để báo tin, không ngờ tiền bối đã nhìn thấu âm mưu của hắn...

-Vương tiền bối, người ngươi nói là tỷ muội Vương Thi, Vương Tương sao?

Trong lòng Tần Tàng khẽ động, vội vàng hỏi:

-Thương hội không gây khó dễ cho bọn họ chứ?

Ở thương hội Quỳnh Vũ, hắn và tỷ muội Vương thị qua lại thân thiết nhất, tỷ muội Vương thị theo hắn nhiều năm, nếu thương hội muốn đối phó với hắn, chắc hẳn tỷ muội Vương thị cũng sẽ bị liên lụy.

-Thương hội vẫn luôn tra khảo bọn họ!

Phí Du vẫn còn sợ hãi:

-Sau khi chia tay với tiền bối thì đám người Vương tiền bối đã thoát ly thương hội, trở về Nội Hải, vẫn luôn tu luyện ở Lăng Xuân đảo. May mà bọn họ có điều giữ lại, thương hội không biết lai lịch của các nàng. Tiền bối yên tâm, vãn bối đã âm thầm gửi tin cho hai vị tiền bối, bọn họ sẽ không sao đâu. Còn vãn bối, sau khi đến Kết Đan Kỳ thì gia nhập thương hội, chưa từng nói với ai về tiền bối, thương hội không biết vãn bối và tiền bối còn có tầng quan hệ này, bằng không chỉ e vãn bối cũng...

Phí Du nghĩ mà thấy sợ, nói.

Tần Tang nghe vậy thì sắc mặt trầm xuống, trong lòng lửa giận ngút ngàn. Thương hội Quỳnh Vũ truy nã hắn vẫn chưa đủ, còn phải một lưới bắt hết thân bằng hảo hữu của hắn, may mà tỷ muội Vương thị nhanh nhạy, không biết Nhiễm La có bị liên lụy vào hay không.

-Ngươi đang ở trên Doanh Hoàn đảo nên chắc thường xuyên tiếp xúc với Tả phó sứ kia, có từng nghe hắn nhắc qua tại sao thương hội lại gây bất lợi cho ta không?

Tần Tang hỏi ra nghĩ ngờ trong lòng.

Phí Du lắc đầu, hắn biết rõ chắc chắn Tần Tang đã hỏi được chút chuyện từ miệng Liễu quản sự, nên trực tiếp nói chuyện chính: “Tả phó sứ rất kín miệng, vãn bối nói bóng nói gió mấy lần cũng không dụ ông ta nói ra, sợ ông ta nghi ngờ nên không dám hỏi lại. Mệnh lệnh truy nã tiền bối đột nhiên được truyền xuống một thời gian trước, ngoài Tả phó sứ thì không có ai biết trong thương hội đã xảy ra chuyện gì. Lúc tin tức truyền tới, Tả phó sứ không ở trên đảo, vãn bối mới có cơ hội truyền tin cho tiền bối. Có điều Tả phó sứ không đi xa, cũng sắp tới đây rồi, tiền bối nhất định phải mau chóng rời khỏi...”

Lời còn chưa dứt, giọng của Bạch đột ngột vọng vào: “Muộn rồi, bọn họ đến rồi!”

Tần Tang và Phí Du mặt mày biến sắc, một trước một sau xông ra khỏi cửa tiệm.

Sáng sớm tinh mơ.

Trên đường phố vắng vẻ, Bạch và Liễu quản sự bị khống chế đứng cạnh nhau, đối mặt với một hàng tu sĩ.

Gió thu thổi, lá vàng rơi.

Mặt sông gợn sóng.

Một loạt cửa tiệm hai bên đường đều đóng cửa lại, có vài tiệm thậm chí còn mở linh trận phòng hộ, phía trước cửa sổ có người ngó dáo dác. Người đi đường vốn không đông lắm cũng bị dọa chạy bay chạy biến, sợ bị cuốn vào phong ba.
Bình Luận (0)
Comment