Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 1508 - Chương 1508: Hỏa Chú

Chương 1508: Hỏa Chú Chương 1508: Hỏa Chú

Không đợi Tần Tang phản ứng, những dao động kia đã bao phủ lấy hắn, chui vào trong cơ thể hắn như giòi trong xương, chợt biến mất không thấy gì nữa, hắn chỉ kịp tới pháp y linh giáp, lại không đưa đến chút tác dụng ngăn cản nào.

Sắc mặt Tần Tang chợt biến, cấp tốc kiểm tra trong cơ thể, thần thức quét qua từ đầu đến chân, lại không hề phát hiện dị dạng.

Bạch và hóa thân đuổi theo.

“Chuyện gì đã xảy ra?”

Bạch cũng nhìn thấy ngọc châu, thấy sắc mặt Tần Tang rất khó coi, bèn vội vàng hỏi.

Tần Tang cau chặt mày, lắc đầu, ngẩng đầu nhìn hướng ba người kia đào tẩu, nói: “Bắt người!”

Ba người lấy ra tất cả vốn liếng để đào mệnh, cuối cùng cũng chỉ phí công.

Lúc này, bọn họ một đuổi một chạy, đã xông ra phố chợ, đi tới ngoài thành.

Hai tu sĩ Kết Đan trung kỳ liên tiếp bị bắt, chỉ còn một mình Tả phó sứ, trong lúc tuyệt vọng mong muốn tự bạo Kim Đan. Đương nhiên Tần Tang sẽ không cho hắn ta cơ hội này, phải tốn chút sức để bắt sống người này.

Vùng núi ngoài thành.

Tu vi của mấy người Tả phó sứ bị hạ cấm, ném trên mặt đất.

Tần Tang xoay người, tầm mắt quét về phía sau.

Phía sâu trong rừng bạo động một hồi, lần lượt từng bóng người lập tức giải tán như chim sợ cành cong.

Những người này đi theo cùng, vốn định nhìn xem có cơ hội nhặt chỗ tốt hay không, không ngờ mấy người Tả phó sứ bị thua không chút do dự, mà lại còn bị bắt sống.

Một bên khác thoạt nhìn không chút tổn hao gì.

“Viên hạt châu kia là cái gì?”

Bạch nhìn hướng Tần Tang, dường như dự cảm được cái gì, vẻ mặt nghiêm túc.

“Phải hỏi bọn họ mới biết được!”

Giọng Tần Tang lạnh lùng nói, hắn không nguyện lãng phí thời gian, trực tiếp bắt lấy một người thi triển Sưu Hồn Thuật.

Hai tu sĩ Kết Đan trung kỳ mất mạng trong tiếng kêu thảm.

Tần Tang không lấy được tin tức mình muốn, đưa tay hút Tả phó sứ qua, Tả phó sứ trợn mắt nhìn Tần Tang, nhưng thần thức và thân thể của hắn đều bị cấm cố, không có chút sức phản kháng nào.

Rất nhanh, sưu hồn xong.

Liên tục thi triển ba lượt Sưu Hồn Thuật, sắc mặt Tần Tang hơi trắng bệch, chậm rãi thở ra một hơi.

“Rời khỏi nơi này trước!”

Tần Tang đốt thi thể, lau đi dấu vết, thu hồi hóa thân và Song Đầu Hống.

Chủ nhân của phố chợ Đại Tự Châu vẫn chưa từng lộ diện, mấy người Tần Tang đại náo phố chợ, không biết đối phương sẽ có suy nghĩ gì hay không, nơi đây không thể ở lâu.

Bay ra khỏi Đại Tự Châu, Tần Tang quay đầu nhìn hướng Phí Du.

“Biến cố thay nhau nổi lên, còn chưa kịp cảm tạ Phí đạo hữu mạo hiểm đến đây báo tin. Con đường phía trước chưa biết, bần đạo không thể liên lụy Phí đạo hữu tiếp được, ngươi và ta tách ra ở đây đi. Thương hội thế lớn, chẳng biết lúc nào bần đạo mới có thể báo mối thù một tiễn này. Phí đạo hữu bị bần đạo liên lụy, sau này chỉ sợ chỉ có thể mai danh ẩn tích, còn có hai vị Vương đạo hữu, xin nhờ Phí đạo hữu nhắc nhở các nàng tuyệt đối đừng để bại lộ thân phận...”

Vẻ mặt Phí Du buông lỏng, chắp tay nói: “Tiền bối yên tâm, trời đất bao la, bọn ta chỉ cần tìm một nơi để ẩn náu, khổ tu mấy chục năm, không sợ bị bọn họ tìm tới.”

Tần Tang gật đầu, giao cho Phí Du một cái túi Giới Tử: Ta nhìn pháp khí đạo hữu dùng vừa rồi, hẳn là vừa Kết Đan không lâu, còn chưa kịp luyện chế pháp bảo đúng không? Pháp bảo ở trong này, Phí đạo hữu chọn hai kiện đem đi đi, coi như là tạ lễ của bần đạo.”

Hắn nhìn ra được, yêu sát trong cơ thể Phí Du vô cùng nồng đậm, rõ ràng là đã sử dụng mấy viên Sát Yêu Đan, gần như là cưỡng chế Kết Đan.

Tiền đồ có thể nói xa vời.

Có lẽ lão phu phụ thật tâm thật ý cảm niệm mình, nhưng Phí Du thì chưa chắc.

Nhưng Phí Du mạo hiểm qua đây mật báo, mặc dù có toan tính thì cũng phải thôi, đương nhiên Tần Tang sẽ không keo kiệt gì.

Bên trong túi Giới Tử, đều là thu hoạch sau khi giết địch của Tần Tang bao năm qua, ngoài ra còn có của những người vừa bị giết chết kia, cùng với thứ Bạch cướp đoạt được từ nhà kho.

Hai kiện pháp bảo, đủ để cải biến vận mệnh của Phí Du.

“Cái này sao mà được...”

Phí Du còn muốn lui bước, bị Tần Tang phất tay ngăn cản.

Phí Du suýt nữa thì hoa mắt, hắn nuốt nước bọt, cưỡng chế sự kích động trong lòng, âm thầm cuồng hô, mình thật sự thành công.

Vì Kết Đan, hắn gần như hao hết toàn bộ của cải, chờ Kết Đan rồi mới phát hiện muốn luyện chế một món pháp bảo lại khó như vậy. Cho dù gia nhập thương hội Quỳnh Vũ cũng không được coi trọng, chẳng biết lúc nào mới có thể đạt được tâm nguyện.

Phí Du biết rõ tình thế gấp gáp, Tần Tang không thể để hắn chậm rãi chọn, đành phải dựa vào trực giác chọn lấy một kiếm một khiên.

Hai kiện pháp bảo, vừa vặn một công một thủ.

“Ánh mắt đạo hữu tốt thật, hai kiện pháp bảo này đều là thượng đẳng, lại tế luyện thêm, có cơ hội tiến vào pháp bảo trung phẩm. Có điều, trước đó bọn chúng đều là đồ có chủ, mặc dù bần đạo không có gì để lo lắng, nhưng lúc đạo hữu sử dụng tốt nhất nên thận trọng chút.”

Tần Tang thu hồi túi Giới Tử, nhắc nhở một câu, chắp tay với Phí Du:

“Phí đạo hữu, sau này còn gặp lại!”

“Chúc đạo trưởng gặp dữ hóa lành, sớm ngày diệt trừ kẻ thù!”

Phí Du thành tâm thật ý nói.

Tần Tang gật đầu, bóng người chớp lóe liên tục, biến mất trong biển rộng mênh mông.

Phí Du đưa mắt nhìn Tần Tang nơi xa, cảnh giác quét mắt xung quanh, vẻ vui mừng trên mặt sắp không kiềm được, nhanh chóng thu hồi pháp bảo, lặng yên bỏ chạy.
Bình Luận (0)
Comment