Chương 155: Địa Trầm Động
Chương 155: Địa Trầm Động
Vị sư huynh lúc trước với vẻ đạo mạo nhắc nhở mình thân hướng về Tiên Đạo, quên đi hồng trần đi nơi nào rồi?
Thiên phú của Thần Yên tiên tử so với dung mạo của nàng càng khiến cho người ta thấy hâm mộ hơn, nghe nói là Thiên Linh Căn, tu vi đã đạt tới Kim Đan hậu kỳ, vì đột phá Nguyên Anh Cảnh mà bế quan hơn hai mươi năm tại Tịnh Nguyệt Phong.
Vài trăm tuổi rồi nhỉ?
Tần Tang thầm nghĩ.
Hai người đi dạo một lúc lâu, cuối cùng chiêm ngưỡng bên dưới Thiếu Hoa Sơn một hồi, cái tên Thiếu Hoa Sơn chính là dựa trên ngọn núi này mà đặt, bên trong một vị Nguyên Anh duy nhất của môn, động phủ của Đông Dương Bá nằm ngay tại ngọn núi này.
Sau khi trở về Đạo Môn Phong, Trang sư huynh dẫn Tần Tang đi lên một ngọn núi ở bên cạnh, Trang sư huynh sắp xếp cho hắn một chỗ ở, rồi nói với Tần Tang:
- Nếu Tần sư đệ không bận rộn việc gì thì đi theo ta để lựa chọn công việc tạp dịch được không?
Hai người lại bay về phía Đạo Môn Phong, trên đường gặp được vài vị sư huynh sư tỷ, đều là vội vàng mà đi, Tần Tang vừa hỏi mới biết thì ra đêm nay có một vị sư thúc tinh thông pháp chú muốn mở một buổi truyền pháp.
Đang nói chuyện thì phía sau đột nhiên có một đạo kình phong đánh úp lại, Tần Tang vội vàng lắc mình tránh né, ngay sau đó liền có một đạo độn quang lướt ngang qua hắn.
Tần Tang khẽ nhíu mày, chịu đựng chưa nói gì, đã thấy đạo độn quang kia quay trở lại, một người thanh niên mặt chữ quốc đạp pháp khí, nhìn nhìn hai người, cười nói:
- Thì ra là Trang Nghiêm sư đệ, vị sư đệ này lạ mặt thật, không biết nên xưng hô như thế nào?
- Vị này chính là Tôn Đức sư huynh.
Trang Nghiêm giúp Tần Tang giới thiệu:
- Tôn sư huynh, Tần Tang sư đệ cầm kiếm ý pháp chỉ, mới vừa bái nhập sư môn, Ôn sư thúc phân phó cho ta dẫn dắt Tần sư đệ nhập môn, các ngươi chưa gặp bao giờ cũng là chuyện bình thường.
Tôn Đức lập tức bừng hiểu:
- Ta nói như thế nào lại có người nhập môn lúc nào. Tần sư đệ, vừa rồi là do ta vội vàng đi Đạo Môn Phong nghe sư thúc giảng đạo, là ta lỗ mãng suýt chút nữa đụng vào ngươi, còn mong Tần sư đệ không trách.
Dứt lời, trên mặt còn mang theo vẻ áy náy chắp tay.
Tần Tang thấy vậy dĩ nhiên sẽ không để ý gì thêm, hoàn lễ nói:
- Tôn sư huynh nói quá lời.
Hai mắt của Tôn Đức chuyển động, cười hỏi:
- Tần sư đệ mới nhập môn, không biết định lựa chọn công việc tạp dịch nào?
Tần Tang lắc đầu.
Trang Nghiêm nói:
- Ta đang định dẫn Tần sư đệ tới Đạo Môn Phong chọn lựa.
-Vậy Tần sư đệ nhớ đừng để bị Trang sư đệ lừa, nếu không thiếu linh thạch thì ngàn vạn lần đừng đi lựa chọn mấy công việc tạp dịch chuyên đi hố người kia, nếu không thì hối hận không kịp đó!
Tôn Đức cười ha ha, cũng không để ý Trang Nghiêm đang kêu mấy tiếng bất mãn, nghênh ngang rời đi.
Tôn Đức đi rồi, Tần Tang mang theo vẻ mặt nghi ngờ nhìn Trang Nghiêm:
- Trang sư huynh, Tôn sư huynh nói mấy cái hố to là chỉ cái gì vậy?
Trang Nghiêm nhẹ nhàng thở dài, lắc đầu nói:
- Tần sư đệ, tạp vụ trong sư môn quả thật có cái rườm rà có cái thoải mái, nhưng đại khái vẫn rất là công bằng. Việc tạp vụ nặng nhọc, lương tháng sẽ càng nhiều hơn, hơn nữa cũng có một vài việc sẽ nhận được cơ duyên khó có thể tưởng tượng được, nhưng sẽ chiếm mất thời gian tu luyện, cho nên có rất nhiều sư huynh đệ không muốn lựa chọn. Chỉ là những cái tạp vụ này chung quy vẫn cần người làm, sư huynh cũng thấy lúng túng, chỉ có thể mạnh tay chia cho các sư đệ sư muội mới nhập môn, dẫn đến không ít tai tiếng. Ta và Tần sư đệ khá hợp ý, lát nữa sẽ cho ngươi một cái danh sách để ngươi tự mình chọn, lựa chọn việc nào rồi thì không thể đổi ý, phải làm trong năm năm, trừ phi Tần sư đệ đột phá đến Trúc Cơ kỳ, ngươi xem như thế nào?
Tần Tang trong lòng biết được Trang sư có thể dàn xếp tới mức này đã vô cùng nể mặt rồi, lại dây dưa thêm chính là không biết xấu hổ, liền cảm kích nói:
- Đa tạ Trang sư huynh.
Hai người vừa đi vừa nói chuyện, Tần Tang hiểu biết thêm về nhiều thứ hơn, tạp vụ của Thiếu Hoa Sơn không chỉ có trong sư môn, còn có ở rất nhiều nơi xa khác nữa.
Ví dụ như mấy cái phương thị lớn ở chung quanh sơn môn, đều có tu sĩ của Thiếu Hoa Sơn tọa trấn mới có thể khiến cho mấy thành phần tán tu kiêu ngạo không coi ai ra gì phải thành thật một chút. Kiểu tạp vụ béo bở này cực kỳ lớn, Trang Nghiêm trực tiếp nói rõ với Tần Tang, chắc chắn không tới phiên hắn, trừ phí hắn có quan hệ với vị sư thúc nào đó.
Còn có những cái quốc gia phàm nhân to to nhỏ nhỏ do Thiếu Hoa Sơn quản lý kia nữa, có một số là do gia tộc tu tiên của Thiếu Hoa Sơn quản lý, một số lại yêu cầu Thiếu Hoa Sơn phái người đi canh chừng.
Chủ yếu là phòng ngừa tán tu làm loạn, cùng với loại yêu thú, tà tu làm hại đến nhân gian, không thể tùy ý can thiệp vào phàm tục, ở nhân gian hiển linh, nếu không sẽ nghiêm trị không tha.
Tần Tang cân nhắc nhiều lần, quyết định cố hết sức lựa chọn tạp vụ bên ngoài sơn môn.
Khi hắn tìm kiếm Tống gia ở mấy phường thị lớn cũng không quên lưu ý xem chỗ nào có sinh ra Âm Sát Chi Khí, nhớ kỹ mấy địa điểm đó, đều là nơi sơn dã hẻo lánh, hắn không kịp đến để nghiệm chứng.
Chỉ cần có Hồn Đan, tốc độ tu luyện của hắn sẽ không chậm hơn so với người khác, nên càng tu luyện ở bên ngoài lại càng tiện hơn, có lẽ linh khí sẽ không nồng đậm như trong Thiếu Hoa Sơn, nhưng sức ảnh hưởng không lớn lắm.
Trở lại Mộc Điện, Trang Nghiêm lấy ra một miếng ngọc giản đưa cho Tần Tang, Tần Tang dùng thần thức nhìn qua, liền biết được vì sao rất nhiều công việc tạp vụ không ai muốn làm.