Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 156 - Chương 156: Kiên Nhẫn

Chương 156: Kiên Nhẫn Chương 156: Kiên Nhẫn

Việc đầu tiên chính là đi Cửu Đỉnh Phong làm dược đồng để luyện dược, trên ngọc giản nói đến ba hoa chích chòe đủ kiểu, liệt kê rất nhiều vị sư huynh sư tỷ được nhìn trúng thu làm đệ tử, truyền thụ đan đạo, ví dụ trở thành luyện đan tông sư, đối với khuyết điểm phải tóm tắt lại - phải chăm sóc đan lô địa hỏa mỗi ngày ít nhất sáu canh giờ.

Tần Tang lướt qua mấy việc tạp vụ trong sư môn, trực tiếp lật sang mặt sau, từng cái một xem đến xuống dưới, phát hiện có một công việc là canh giữ Địa Trầm Động.

Các tiền bối đi trước nói, Địa Trầm Động sâu không thấy đáy, cả hang đất đều là tràn ngập Âm Sát Chi Khí, Thiếu Hoa Sơn đã bố trí một đạo cấm chế phong tỏa ở Địa Trầm Động, cần có đệ tử trông coi mọi lúc, một khi có biến liền đi báo cho sư môn, tránh cho Âm Sát Chi Khí tràn ra ngoài dẫn tới cảnh tượng sinh linh đồ thán.

Tần Tang có hơi ngạc nhiên, có thể khiến cho Thiếu Hoa Sơn cẩn thận như vậy, chẳng lẽ Âm Sát Chi Khí ở bên trong Địa Trầm Động còn nhiều hơn Âm Sát Uyên, liền thu hồi thần thức, hỏi Trang Nghiêm:

- Trang sư huynh, công việc tạp vụ trông coi Địa Trầm Động còn có suất trống nào không?

Trang Nghiêm mang theo vẻ mặt kỳ lạ nhìn hắn, nói:

- Ngươi chọn cái này à?

Thấy Tần Tang gật đầu, Trang Nghiêm đột nhiên vỗ mạnh tay một cái, mừng rỡ nói:

- Tốt! Địa Trầm Động sau này liền giao cho Tần sư đệ đi, ta đi đổi lệnh bài cho ngươi.

Tần Tang chuyển giao yêu bài, đen mặt lên tiếng chất vấn:

- Trang sư huynh, giờ ngươi nói thật cho ta biết đi, Địa Trầm Động liệu có phải là mấy công việc hố người ta hay không?

Trang Nghiêm tựa như bỏ đi được một gánh nặng thật lớn, cả người thoải mái, vừa cười vừa nói:

- Địa Trầm Động quả thật được coi là một trong những cái hố to, bởi vì Địa Trầm Động thay đổi thất thường, thoạt nhìn bề ngoài cấm chế nhìn không ra được, cho nên động phủ được thiết lập tại Địa Trầm Động, hàng năm không nhìn thấy được mặt trời, âm hàn lạnh thấu xương, người có tâm tính không kiên định sẽ không thể sống ở đó lâu dài được. Nhưng nếu sư đệ ngươi có thể chịu được nhàm chán thì đó cũng là một trong những việc tạp dịch tốt nhất.

Tần Tang hơi hơi gật đầu, trong lòng lại thầm nghĩ, không lẽ bên trong không có tu tiên giả khác, nhưng mà người không có năng lực chịu đựng nhàm chán, trong lời nói của Trang sư huynh nhất định có chỗ không thật.

Tuy nhiên hắn đang cần Âm Sát Chi Khí, chỉ cần không có nguy hiểm đến tính mạng thì đều có thể chịu được.

Lúc này hai người đã quyết định được công việc tạp dịch, Trang Nghiêm lại mang theo Tần Tang đi truyền pháp điện, thuyết pháp của vị sư thúc kia sắp bắt đầu rồi, do Tần Tang vừa mới nhập môn nên trong vòng một tháng vẫn chưa cần nộp linh thạch, liền có thể lẻn vào trong ngồi nghe.

Tần Tang vừa nghe liền mê mẩn, vị sư thúc này đúng là danh bất hư truyền, đối với pháp chú có tạo nghệ cực cao, đặc biệt là Ngũ Hành pháp chú, tùy tiện câu đầu tiên thôi đã khiến cho Tần Tang có được vô số gợi ý, Việt Võ còn kém xa người này.

Lúc trước Tần Tang vẫn còn có nhiều chỗ khó hiểu, mới ngồi nghe một canh giờ đạt được lợi ích không nhỏ, trong lòng liền âm thầm cảm khái, chỉ dựa vào điểm này, tán tu cùng với truyền nhân trong tông môn không có cách nào có thể so được.

Hiện tại thì hắn cũng đã hiểu được đại khái, vì sao không ai muốn đi Địa Trầm Động.

Vị trí của Địa Trầm Động thực sự rất xa xôi, hơn nữa phải hàng năm đều canh giữ ở đó, không biết sẽ bỏ qua bao nhiêu cơ hội được nghe các sư thúc giảng đạo.

Thuyết pháp chấm dứt, chúng đệ tử đứng dậy cung tiễn sư thúc, Tần Tang còn có thể nán lại tại Thiếu Hoa Sơn ít nhất một tháng, vừa lúc bị kẹt tại bình cảnh của tầng thứ chín, quyết định trước hết không vội vàng đi Địa Trầm Động, lưu lại nghe nhiều một chút, sau này tu luyện đỡ phải đi đường vòng.

- Tần sư đệ lựa chọn công việc tạp dịch kia sao?

Mọi người tụm năm tụm ba tản đi, Tần Tang liền nghe thấy sau lưng truyền đến giọng nói của Tôn Đức, xoay người nói:

- Gặp qua Tôn sư huynh, Trang sư huynh để cho ta đi trông coi Địa Trầm Động.

Tôn Đức liền nói với Trang Nghiêm:

- Lại có thêm một người bị ngươi lừa rồi.

Trang Nghiêm đắc ý nói:

- Cái này cũng không nên trách ta, là Tần sư đệ tự mình tuyển chọn đó chứ.

Tôn Đức ngạc nhiên, nhìn về phía Tần Tang:

- Tới Địa Trầm Động cũng không sao, nhiều nhất là chịu đựng năm năm thì có thể đi về, Tần sư đệ quyết định khi nào thì khởi hành, chúng ta kết bạn đi cùng nhau được không?

Trang Nghiêm quay đầu giải thích với Tần Tang:

- Tôn sư huynh chăm sóc dược viên ở Đỉnh Vân Sơn, cách Địa Trầm Động cũng không xa, ngươi sau này ở bên ngoài mà gặp phải phiền phức cũng có thể kiếm Tôn sư huynh cầu cứu viện, Tôn sư huynh ở Thiếu Hoa Sơn chúng ta có cái danh hào là giúp đỡ kịp thời.

Mặt Tần Tang lộ vẻ sung sướng:

- Sau này phải nhờ vào Tôn sư huynh chiếu cố rồi, nhưng mà ta còn chuyện vụn vặt chưa làm xong, đang muốn ở lại sư môn một tháng nữa, lần sau lại cùng với Tôn sư huynh đồng hành vậy.

. . .

Ngày hôm sau, Tần Tang liền một mình bay về phía Bảo Tháp Phong.

Cái danh người mới ở Bảo Tháp Phong là vô dụng, Tần Tang thành thành thật thật giao nộp linh thạch, tiến vào trong bảo tháp tầng thứ nhất, đi đến chỗ bày ra tư liệu về linh dược, linh quả.

Sau một canh giờ, Tần Tang mang theo vẻ mặt bất đắc dĩ đi ra từ trong Bảo Tháp Phong, tuy rằng đã dự đoán được từ trước, nhưng vẫn không nhịn được cảm thấy thất vọng.

Bảo Tháp Phong tầng thứ nhất là dành cho tu sĩ Luyện Khí kỳ xem, đều chỉ là những thứ linh dược linh quả tầm thường mà thôi, khi ở Nguyên Chiếu Môn, Tần đã học qua một bộ phận, nhưng hắn vẫn kiên nhẫn lật xem thêm một lần, quả nhiên không có vật nào cùng loại với hoa lan thần bí kia.
Bình Luận (0)
Comment