Chương 158: Địa Sát Âm Mạch
Chương 158: Địa Sát Âm Mạch
Đỉnh Vân Sơn và Địa Trầm Động cách nhau một quãng đường không hề ngắn, còn có Đại Giang Thiên Khiêm, nhưng mà đối với tu tiên giả mà nói thì không phải vấn đề to tát gì, từ khi Tần Tang tiến vào Địa Trầm Động, Tôn Đức đã vài lần dùng Truyền Âm Phù mời tụ hội, nhưng đều bị bị Tần Tang dùng lý do bế quan đột phá tu vi để cự tuyệt.
Lần này Tôn Đức tự mình tới cửa, Tần Tang cũng vừa mới đột phá thành công, liền không từ chối nữa.
Đi vào Đỉnh Vân Sơn thì mới hiểu được Tôn Đức không hổ là người mang biệt danh là người giúp đúng lúc, không chỉ có thanh danh vô cùng tốt ở Thiếu Hoa Sơn , ngay cả các tán tu ở gần đây cũng cực kỳ tôn sùng hắn ta.
Cứ cách một đoạn thời gian, hắn ta đều mời các tán tu ở gần đây đến tụ hội tại Đỉnh Vân Sơn, không hề tỏ vẻ ta đây của các đệ tử tông môn tu tiên, cho dù đối mặt với các tán tu có tu vi cực thấp cũng nở nụ cười chào đón, khiến mọi người cảm giác như được tắm trong làn gió xuân.
Trong buổi tụ hội thường sẽ thảo luận về vấn đề tu hành, phàm là có người mở miệng thỉnh giáo, hắn ta đều sẽ tận tâm chỉ điểm, không hề qua loa, tự cho mình là đúng.
Tần Tang chỉ thưởng thức rượu ngồi nghe, cảm thấy được chuyến đi này không tệ, âm thầm bội phục vị sư huynh này của mình, thầm nghĩ về sau có thể sẽ thường xuyên lại đây cũng không chừng.
Tạm biệt Tôn Đức, trở lại Địa Trầm Động, Tần Tang lại đi tuần tra, lúc đi ngang qua một khe hở, đột nhiên có cảm giác bên trong khe hở này có chút kỳ lạ, cảm thấy sợ hãi, lập tức cưỡi gió lui lại, lấy Bích Ba Kiếm từ trong túi Giới Tử ra, thôi động Thiên Tinh Lệ che chắn cho bản thân, quát lạnh một tiếng:
- Người nào! Lăn ra đây!
Một lát sau, bên trong khe nứt kia đột nhiên xuất hiện một bóng đen, miệng không ngừng nói:
- Tần đạo hữu xin đừng xúc động, là ta là ta . . .
Chờ người nọ hiện thân, Tần Tang kinh ngạc nói:
- Hồng đạo hữu?
Vị Hồng đạo hữu này là một vị tán tu mà hắn đã gặp qua khi hội tụ trên Đỉnh Vân Sơn, tên là Hồng Thiện, hai người mới quen biết nhau ở Đỉnh Vân Sơn.
Chỉ làm quen sơ mà thôi, Tần Tang không buông lỏng cảnh giác, chất vấn:
- Hồng đạo hữu sau khi hội tụ xong lại không quay trở về động phủ của chính mình đi, tự tiện xông vào Địa Trầm Động là có ý gì?
Hồng Thiện nở nụ cười ngượng ngập, nói:
- Tần đạo hữu có điều không biết, ta tự mình luyện chế một kiện pháp khí hộ thân, cần dùng Âm Sát Chi Khí để rèn luyện, cho nên thường xuyên phải đi vào sâu bên trong Địa Trầm Động. Hồi trước Vương đạo hữu là người trông coi Địa Trầm Động, còn có Tôn đạo hữu ở Đỉnh Vân Sơn đều biết rõ chuyện này. Khi ở Đỉnh Vân Sơn, ta vốn định báo cáo cho Tần đạo hữu biết trước, không ngờ vô cùng hứng chí uống rượu mà quên luôn chuyện này ở sau đầu. Nếu Tần đạo hữu không tin thì có thể đi hỏi Tôn đạo hữu một chút, hắn có thể làm chứng cho ta.
Tuy Thiếu Hoa Sơn phong tỏa Địa Trầm Động, nhưng cũng không hề cấm người khác tiến vào thu nhập Âm Sát Chi Khí, họ có thể tự do ra vào mấy khe nứt lớn nhỏ khác nhau kia.
Có rất nhiều tán tu đều không mua nổi pháp khí, liền tự nghĩ cách tự luyện chế, có thể nói là vô cùng kì quặc, Âm Sát Chi Khí là chí âm hàn, rèn luyện thu nhập vào bên trong pháp khí sẽ khiến uy lực tăng thêm vài phần.
Trên người của Tần Tang cũng có vài kiện cực phẩm pháp khí, không cần tự rèn luyện làm gì.
Vì để chắc chắn, Tần Tang dùng phi phù xin chứng thực bên chỗ Tôn Đức, một lát sau nhận được Truyền Âm Phù của Tôn Đức, chứng minh quả thật như thế, Tần Tang cũng không có tiếp tục ngăn cản, gật đầu, cảnh cáo nói:
- Hồng đạo hữu nhớ đừng có đụng chạm vào những nơi cấm địa, lỡ như Âm Sát Chi Khí bùng phát làm tổn hại tới mạng người thì hai ta đều sẽ chịu không nổi.
- Hiểu rồi hiểu rồi.
Hồng Thiện vỗ ngực:
- Tần đạo hữu yên tâm, ta chỉ cần tìm cái khe nứt, thu một ít Âm Sát Chi Khí rồi sẽ đi, tuyệt đối không dám xông vào vị trí trung tâm.
Không ngờ, lần tụ hội tiếp theo Tần Tang lại không có nhìn thấy Hồng Thiện.
- Hồng đạo hữu không có ở động phủ, cũng không lưu lại thông tin gì cho các hảo hữu khác, ta và Lưu đạo hữu mạnh mẽ phá cửa đi vào, phát hiện bên trong đã lâu rồi không có hơi người. Có thể là do Hồng đạo hữu có việc gấp vội vàng đi trước, hoặc là có thể gặp phải chuyện ngoài ý muốn ở bên ngoài.
Hai vị tán tu có giao hảo với Hồng Thiện vội vàng trở về Đỉnh Vân Sơn, vẻ mặt mệt mỏi nói.
Vẻ mặt hai người đều rất lo lắng, bọn họ và Hồng Thiện tương giao vô cùng hợp ý nhau, sau hôm tụ hội lần trước chưa từng nhìn thấy Hồng Thiện, còn tưởng rằng Hồng Thiện lòng có lĩnh ngộ nên đã bế quan tu luyện.
Hiện tại ngay cả buổi tụ hội cố định cũng không thấy hắn ta xuất hiện nên mọi người mới biết hắn ta đã mất tích.
Tôn Đức nhíu mày, nhìn quanh một vòng, hỏi:
- Sau lần tụ hội lần trước, chư vị đạo hữu ở đây có ai nói chuyện qua với Hồng đạo hữu hay không?
Mọi người đều lắc đầu.
Đúng lúc này, Tần Tang khống chế Phi Thiên Toa xuất hiện, đè xuống độn quang, hai mắt Tôn Đức sáng lên, vội vàng đứng dậy, liên tục hỏi:
- Tần sư đệ, lần trước ngươi gặp Hồng đạo hữu ở Địa Trầm Động nhìn có từng nghe qua hắn muốn đi nơi nào hay không?
Tần Tang đáp xuống trước mặt mọi người, liền cảm nhận được ánh mắt của mọi người có gì đó không thích hợp, khẽ nhíu mày.
Kiên nhẫn nghe xong lời nói của Tôn Đức, Tần Tang lập tức hiểu được vấn đề mấu chốt.
Nói cho cùng bọn họ mới chỉ uống rượu cùng nhau một lần, không có bất cứ giao tình gì, mà cho dù có giao tình thì ở trong tu tiên giới, việc giết người đoạt bảo cũng là chuyện hết sức bình thường, nhìn mãi cũng thành quen.