Chương 1625: Kiếm linh
Chương 1625: Kiếm linh
"Nếu có thể đồng tu, chân nguyên, nhục thân, thần thức, nhất định mang đến chỗ tốt cực lớn. Nhưng hao phí tài nguyên, tinh lực, độ khó tu luyện không chỉ gấp ba, mà thiên kiếp như thanh kiếm treo trên đỉnh đầu, không tiến thì chết, ai lại dám phân tâm? Tu Tiên Giới thời thượng cổ còn có thể đồng tu, đại kiếp năm đó, làm bí pháp thiếu thốn, tài nguyên khô kiệt, gần như không còn người nào đồng tu. Đại bộ phận tu tiên giả lựa chọn con đường pháp tu dễ dàng nhất, linh căn trở thành chuẩn tắc duy nhất cân nhắc thiên phú của tu sĩ."
Thanh Trúc nói kiến giải của bản thân.
"Ta truyền tống đến Thương Lãng Hải, lúc đầu khoảng cách Kết Anh chỉ thiếu chút nữa, bởi vì sát niệm phân liệt, nguyên thần trọng thương, dùng hơn trăm năm nghĩ hết biện pháp chữa thương, mới gian nan Kết Anh. Có thể thấy được Tinh Khí Thần, hao tổn bất kỳ một điểm nào, đều mang đến ảnh hưởng. Địch Hồn Dịch sở dĩ xưng danh thần được, bởi đạo lý này."
Tần Tang nghe vậy, trầm ngâm suy nghĩ.
Cửu Huyễn Thiên Lan, Địch Hồn Dịch làm ngoại vật.
Ngày sau Thiên Mục Điệp trưởng thành đến đệ tam biến đỉnh phong, cũng có thể trợ giúp đột phá bình cảnh.
Trong lúc bất giác, hắn đã sưu tập nhiều thủ đoạn phụ trợ Kết Anh như vậy.
Nếu lời nói của Thanh Trúc không ngoa, thì sau này phải đồng dạng coi trọng Thiên Yêu Luyện Hình và Nguyên Thần Dưỡng Kiếm Chương.
Tần Tang nghĩ đến.
Chờ hắn tu luyện Thiên Yêu Luyện Hình đến tầng thứ ba đỉnh phong, mượn nhờ Tinh nguyên quán thể, chắc có thể trực tiếp đột phá tầng thứ tư.
Đến lúc đó, chỉ cần nhục thân không kém tu sĩ Nguyên Anh, trợ giúp đột phá Nguyên Anh nhất định lớn hơn.
Hai của ải Trúc Cơ, Kim Đan làm Tần Tang chịu nhiều đau khổ, biết Ngũ Linh Căn tu luyện khó khăn bao nhiêu.
Chỉ có một gốc Cửu Huyễn Thiên Lan, không giống Địch Hồn Dịch sau khi phục dụng một mực còn hiệu quả, phải đợi đến vạn vô nhất thất mới có thể phục dụng.
Đề điểm Tần Tang vài câu, Thanh Trúc nói đến chuyện chính.
"Ngươi có thể biết, Nguyên Thần Dưỡng Kiếm Chương lưu lại trong Tử Vi Cung, một chỗ tương tự như U Minh Cốc. Lúc trước tổ tiên Thiếu Hoa Sơn đạt được Nguyên Thần Dưỡng Kiếm Chương, còn phát hiện một mảnh linh kiếm. Chỉ có người luyện thành môn công pháp này, mới có thể đạt được mảnh vụn linh kiếm tán thành, Đông Dương Bá cũng không cách nào ngự sử bảo vật này, cuối cùng mảnh vụn linh kiếm rơi vào trong tay ta."
"Ý của tiền bối là..."
Tần Tang cơ hồ ngừng thở.
"Không tệ!"
Thanh Trúc không thừa nước đục thả câu: "Nếu không bất ngờ phát sinh vấn đề nào, thì trong U Minh Cốc hẳn lưu lại một bộ phận Nguyên Thần Dưỡng Kiếm Chương khác, về phần phải bộ 2 hay không, chỉ cần cầm tới mới biết được. Năm đó, ta đã vắt hết óc, vẫn khó mà tiếp tục thôi diễn công pháp, sau này kinh hỉ phát hiện U Minh Cốc. Không ngờ trong U Minh Cốc tồn tại cổ cấm chế vô cùng nguy hiểm, chỉ có tổ sư Nguyên Anh, mới đủ thực lực phá giải..."
Trong lúc nói chuyện, hai người đi đến đại điện kiếm khí bên ngoài U Minh Cốc.
"Nhập bảo sơn, lại tay không trở về."
Thanh Trúc tiếc nuối nói: "Làm cho vấn đề tồi tệ hơn, ta tự Trảm Nguyên Thần, miễn cưỡng tu luyện công pháp, dẫn đến sát niệm một mực tích lũy, sinh ra Ma Hồn, sau lần trọng thương này, rốt cuộc bị Ma Hồn tìm thấy cơ hội. Kích phát kiếm khí trong điện này, Ma Hồn cắn trả, suýt nữa mất khống chế.
Cuối cùng ta bị ép vận dụng mảnh vỡ linh kiếm, miễn cưỡng phong ấn Ma Hồn trong điện này. Vốn nghĩ nơi đây ít người qua lại, không ngờ chân núi phong ấn Cổ Ma, Ma Hồn bị Cổ Ma mê hoặc, phát sinh nhiều chuyện, di họa đến nay..."
Tần Tang cẩn thận bảo vệ Thanh Trúc, nghe y kể rõ chi tiết.
"Sau khi phong ấn ma hồn, ta gian nan chạy khỏi Thất Sát Điện, mới biết bản thân đi tới một tu tiên giới xa lạ. Ta du lịch nhiều nơi, cuối cùng lựa chọn Linh Quy Đảo, ít khi tiếp xúc các thế lực khác, vẫn bế quan trên đảo, vừa dưỡng thương vừa thử Kết Anh."
"Sau đó hơn trăm năm, bởi không cách nào tiến vào nội điện, thu hồi Ma Hồn. Ta chỉ có thể nếm thử các loại phương pháp, trong đó bao quát truyền đạo thụ nghiệp, tĩnh tâm thể ngộ. Cũng may mắn, trong tình huống Nguyên Thần tổn hại, cưỡng ép đột phá, nhưng vì đằng sau chôn xuống mầm tai hoạ, phải đi thu hồi Ma Hồn, nếu không con đường tu luyện vô cùng gian nan."
"Mấy chục năm sau, Thất Sát Điện xuất thế lần thứ hai, ta vốn định thu phục Ma Hồn, mảnh vỡ linh kiếm và công pháp, sau đó trở về Tiểu Hàn Vực báo thù, trùng phùng thân hữu, ai ngờ thiên ý khó vi phạm."
Thanh Trúc thở dài một tiếng.
Trong lòng Tần Tang biết đến thời điểm mấu chốt nhất.
Mình vì sao xuất hiện tại Vu Thần Đại Lục?
Thanh Trúc lại gặp biến cố nào?
Đều công bố.
Thanh Trúc nhìn Tần Tang một chút, ánh mắt có ý vị không hiểu: "Sau khi Thất Sát Điện xuất thế, ta đầu tiên tiến vào bí cảnh thí luyện do Tứ Thánh lưu lại, sau đó thuận lợi đến U Minh Cốc, đang muốn thu phục Ma Hồn, lại phát hiện Ma Hồn mất tích! Không ngờ, ngươi lại từ Tử Vi Cung truyền tống đến, mọi chuyện tiếp theo đều bị kiếm linh trên người ngươi làm rối loạn."
"Kiếm linh?"
Tần Tang ngẩn người, nhanh chóng ý thức được Thanh Trúc đang nói đến khí xám trong cơ thể hắn.
"Nó là kiếm linh của mảnh vỡ kiếm linh? Chẳng lẽ không phải khi đi vào Thất Sát Điện, tiền bối không đặt trong cơ thể vãn bối?"
Mặt mũi Tần Tang tràn đầy kinh ngạc.
Chuyện này hoàn toàn không giống hắn suy đoán.
Thanh Trúc khẽ giật mình, lắc đầu nói: "Ta sao lại tự tìm phiền phức? Kiếm linh trong cơ thể ngươi, sau khi đi vào Thất Sát Điện, liền cảm ứng được mảnh vỡ linh kiếm, ý đồ dẫn động mảnh vỡ trở về. Dẫn đến phong ấn trong mảnh vỡ linh kiếm xuất hiện dị dạng, lúc ấy Ma Hồn đã sớm bị Cổ Ma thả đi, chiếm cứ Tân nhục thân, mà tu vi của nó lại hơn xa ta, cũng may phong ấn của mảnh vỡ linh kiếm còn chưa bị phá, trí nhớ của nó còn chưa khôi phục. Kiếm linh dẫn động mảnh vỡ linh kiếm, nó tìm dấu vết mà đến, suýt nữa bị nó nhìn thấu cấm chế kiếm khí trong đại điện, phát hiện U Minh Cốc..."
Thanh Trúc đưa tay nhẹ nhàng nhấn vách tường đại điện, một cánh cửa hư ảo theo đó hiển hiện.
Hai người đi xuyên qua cấm chế, đi vào U Minh Cốc.
Thanh Trúc nhìn thoáng phía sau, nói: "Ta vốn định cưỡng ép thu phục kiếm linh, không ngờ linh trí kiếm linh cực cao, đã khôi phục bộ phận thực lực, sau khi phát hiện ta, nó một mực ẩn núp trong cơ thể ngươi, mang theo ngươi chạy trốn khắp nơi. Nếu bị Ma Hồn tìm tới U Minh Cốc và cổ truyền tống trận, khôi phục ký ức, phóng xuất sát niệm, thế cục sẽ không thể vãn hồi. Dưới tình thế cấp bách, ta không thể làm gì khác hơn ngoài dùng Tiểu Na Di Phù, cưỡng ép truyền tống ngươi khỏi Thất Sát Điện, ngăn cách kiếm linh và mảnh vỡ linh kiếm."
"Sau khi vãn bối tỉnh lại, phát hiện bản thân đã đi đến Vu Thần Đại Lục, không ngờ do tiền bối dùng Tiểu Na Di Phù truyền tống vãn bối! Kiếm linh ẩn núp trong cơ thể vãn bối, hình thái vì sao một mực vẫn như khí xám, trăm năm qua chưa hề phát sinh dị dạng?"
Tần Tang nghe Thanh Trúc nói những chuyện này, cảm giác giống như thiên phương dạ đàm.
Lúc trước hắn bị trọng thương hôn mê, sau đó kiếm linh chiếm cứ nhục thân, phát sinh nhiều chuyện như vậy.
"Tiểu Na Di Phù do ta phát hiện trong Tiên Cấm bên trên, lai lịch phù này bất phàm, sau khi thôi động có thể trong nháy mắt chuyển người đến nơi khác, thoát ly hiểm cảnh, một loại chí bảo bảo mệnh, nhưng không cách nào chưởng khống vị trí truyền tống. Từ đây, đại khái ngươi sẽ bị truyền tống đến chỗ sâu trong phong bạo, tỉ lệ sống sót xa vời, bất quá lúc ấy khi ta gặp ngươi thì thi khí đã vờn quanh toàn thân, nên nghĩ ngươi đã bỏ mình."
Thanh Trúc suy đoán: "Tiểu Na Di Phù có thể bị kiếm linh tác động, đưa ngươi đến Vu Thần Đại Lục coi như an toàn. Vì thế kiếm linh khẳng định cũng bỏ giá cực lớn, rơi vào trạng thái ngủ say. Nếu không về sau Vu tộc lần đầu tiên mở Thất Sát Điện, ta và Ma Hồn cũng ở đây, một khi kiếm linh dẫn động mảnh vụn linh kiếm, sẽ bị Ma Hồn nhìn thấu."