Chương 197: Thỉnh Giáo Công Pháp
Chương 197: Thỉnh Giáo Công Pháp
Tần Tang vừa ra khỏi nhà gỗ, cảnh sắc trước mắt đột nhiên biến hóa, không có một chút sức chống cự nào, bị dịch chuyển ra bên ngoài đảo.
Sau đó mây trên đảo nhỏ bay lên, trong chớp mắt che phủ toàn bộ hòn đảo, bên trong mây mù có huyền quang lấp lóe, cuối cùng cả hòn đảo nhỏ hoàn toàn biến mất trước mặt Tần Tang.
Chỗ hồi nãy chỉ còn lại sóng nước nhẹ nhàng, nhìn thoáng qua là thấy hết, không còn chút dấu hiệu của đảo nhỏ.
Trong lòng Tần Tang biết là chủ nhân hòn đảo đã mở đại trận ra, hoàn toàn phong bế toà động phủ này.
Hắn nhìn bộ dáng của mình trong hồ nước dưới chân, già hơn trước đó tận mấy chục tuổi, không kìm được mà cười một cách khổ sở.
Cảnh xuân tối hôm qua chắc chắn không thể gọi là kiều diễm được, ký ức rõ nhất của hắn chỉ là sự bất lực và hoảng hốt lúc sắp kết thúc, nguyên khí trong cơ thể hắn trút ra ngoài như vỡ đê, hắn chỉ có thể nhìn mà thôi, không có chút sức nào để phản kháng.
May mắn đối phương thủ hạ lưu tình, chủ động ngừng lại lúc ngọc dịch sắp khô kiệt, đồng thời khoá nguyên dương giúp hắn, ổn định Ngọc Đỉnh.
Tu vi trên người tràn đầy nguy hiểm, nhưng vẫn còn cơ hội bù đắp.
Cảm nhận linh lực lác đác còn thừa trong khí hải của mình, cùng với cảm giác suy yếu toàn thân, Tần Tang miễn cưỡng ngưng tụ linh lực, đang định điều khiển Phi Thiên Toa, tìm một hoang đảo không người để luyện hóa Cửu Dương Đan.
Đúng lúc này, đột nhiên có một đạo ngân quang lóe qua, chiếc phi thuyền kia không biết xông ra từ chỗ nào, lơ lửng trước mặt hắn.
Vẻ mặt Tần Tang hơi thay đổi.
Tối hôm qua phát hiện Ma Vật Chân Nhân lại đổi thành Thần Yên tiên tử, hắn đã nhận ra được ở trong đó có mờ ám, ngay cả Chưởng môn cũng không biết, hắn là người duy nhất biết chuyện, có thể bị diệt khẩu không?
Thần Yên tiên tử là tu sĩ cấp cao sắp Kết Anh, một đầu ngón tay cũng có thể xoá bỏ hắn, nhưng không chỉ không giết hắn mà còn tuân thủ lời hứa, không hoàn toàn hủy căn cơ của hắn.
Nếu như muốn diệt khẩu, không cần tốn công tốn sức như vậy, Tần Tang cảm thấy hơi an tâm, nhưng vẫn không dám cược mạng nhỏ của mình. Hắn vốn định tìm một chỗ ăn Cửu Dương Đan trước, ổn định lại khí hải, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất quay về động phủ của mình, bế quan tu luyện cực khổ, hoặc là dứt khoát trốn thật xa, quan sát một thời gian rồi mới đưa ra quyết định.
Lại không nghĩ rằng phi thuyền vẫn chờ bên ngoài đảo, với trạng thái của hắn bây giờ, chạy cũng chạy không thoát, không cho hắn suy nghĩ nhiều.
Đạp lên phi thuyền, quay về Thiếu Hoa Sơn.
Phi thuyền thả hắn vào trong toà động phủ trước đó, sau đó nghênh ngang rời đi.
Ngu chưởng môn dường như cảm nhận được, ngay sau đó Ngự Kiếm đến, nhìn thấy vẻ mặt của Tần Tang, bị giật nảy mình, gấp gáp nói:
-Tần sư đệ, nhanh luyện hóa Cửu Dương Đan đi!
Lòng Tần Tang tràn đầy nghi ngờ, nhìn mặt Ngu chưởng môn một lúc, thấy thần sắc của hắn không giống giả vờ, mới buông xuống phòng bị từ nãy đến giờ, cũng không có tâm trạng trò chuyện, suy yếu nói:
-Thất lễ rồi.
Sau đó quay về động phủ, nuốt Cửu Dương Đan vào trong bụng.
Đan dược vào bụng, lập tức hóa thành một luồng nhiệt ôn hòa, từ yết hầu vọt đến khí hải, nguyên khí trong thân thể đang bị thâm hụt được Cửu Dương Đan bổ sung dương khí nên nhanh chóng khôi phục, từng giọt từng giọt dược lực chảy khắp toàn thân, suy yếu khắp nơi dần dần chuyển biến tốt đẹp.
Nguyên khí khôi phục, vẻ ngoài của hắn tất nhiên cũng trở về lúc tuổi trẻ.
Mà khí hải gần như sụp đổ lúc này cũng đang vận chuyển chậm rãi, linh khí trong động phủ di chuyển, hội tụ đến bên cạnh Tần Tang.
Cảm nhận được tu vi của mình đang dần khôi phục, Tần Tang nhẹ nhàng thở ra.
Hắn không thấy Nguyên Thần của mình có gì khác thường, có thể thấy phật ngọc đã giúp hắn tránh được tai họa ngầm lớn nhất khi làm lô đỉnh, lo lắng duy nhất là tu vi Trúc Cơ mình vất vả đột phá sẽ bị hạ xuống.
Cũng may Cửu Dương Đan không làm hắn thất vọng, khí hải khôi phục càng lúc càng nhanh, cho đến khi linh lực tràn đầy.
Tần Tang lại thở dài.
Kỳ tích hắn chờ đợi không xảy ra, khí hải của hắn hiện tại nhỏ hơn trước kia nhiều.
Nếu như không có cách nào khôi phục, hắn thiếu một thành linh lực so với tu sĩ cùng cảnh giới, điều này quyết định về sau lúc đấu pháp với tu sĩ cùng cảnh giới, tuyệt đối không được rơi vào hoàn cảnh so đấu linh lực.
Càng đáng sợ hơn là căn cơ bị tổn hại sẽ ảnh hưởng đến việc phá bình cảnh sau này. Hy vọng kết đan của Tần Tang Kết Đan vốn đã vô cùng xa vời, nếu như muốn xung kích Kết Đan, nhất định phải bắt lấy toàn bộ cơ hội có thể tăng xác suất lên, xoá đi bất kỳ nhân tố nào bất lợi, vậy thì phải nghĩ biện pháp khôi phục căn cơ trước.
Mà theo như lời của Ngu chưởng môn và tu sĩ họ Củng, độ khó của việc khôi phục căn cơ rất lớn.
Tần Tang bế quan trong động phủ không ra ngoài, dùng mười ngày để ổn định tu vi của mình, điều dưỡng thân thể thật tốt.
Nhưng mà tạm thời hắn chưa thể tu luyện.
"Huyền Tẫn Ngọc Đỉnh Chân Kinh" không thể xem như công pháp căn bản, hắn không có công pháp Trúc Cơ kỳ, phải chờ sau khi đi Chưởng Môn Phong thay đổi sách ngọc, mới có tư cách tiến vào Bảo Tháp Phong để chọn lựa.
Nhưng hắn hoàn toàn không biết gì về Trúc Cơ kỳ cả, không biết công pháp nào tốt, công pháp nào xấu, càng không biết tư chất phế vật như mình thích hợp loại công pháp nào.
Lựa chọn công pháp là việc cực kỳ quan trọng đối với tu tiên giả, nếu như có thể chọn được một môn công pháp thích hợp với bản thân, tu luyện sẽ làm chơi ăn thật, dễ dàng tiến cảnh, về sau mới có càng nhiều khả năng .
Nhưng trước đó hắn chỉ là một tiểu tu sĩ Luyện Khí kỳ, tu sĩ Trúc Cơ kỳ thì chỉ biết mỗi mình Ôn sư thúc, đột nhiên lại Trúc Cơ thành công, căn bản không hiểu những cơ hội này.