Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 245 - Chương 245: Sát Thi Quỷ Dị

Chương 245: Sát Thi Quỷ Dị Chương 245: Sát Thi Quỷ Dị

-Ầm!

Có Khốn Thiên Đâu kịp thời hộ thể, Bạch Vân Sơn Nhân không bị thương, nhưng lại bị cường lực đánh lui dễ dàng, bỗng nhiên lưng đập mạnh vào vách đá, hắn không nhịn được rên lên một tiếng.

Thấy cảnh này, Tần Tang cảm thấy kinh hãi, vội vàng triệu hồi Ngũ Hành Phá Pháp Kiếm quay lại, ngay sau đó nghe được tiếng kêu thảm thiết của Liễu Giang ở đằng trước, cả người Liễu Giang đột nhiên bay lên một cách quỷ dị, 'Vút' một cái đã bay vào tít sâu trong con đường đá.

Nhìn thoáng qua, Tần Tang thấy được một mặt quỷ hé ra từ bả vai Liễu Giang, nhìn chằm chằm bọn họ, hình như còn cười một cách âm hiểm, đạo hắc ảnh kia áp sát bên người Liễu Giang, mang theo Liễu Giang bay đến chỗ nào đó.

-Sát Thi! Mau đi cứu Liễu đạo hữu!

Bạch Vân Sơn Nhân đứng phía trước, thấy rõ ràng nhất.

Sự việc kỳ quái đột nhiên phát sinh, hắn chỉ kịp triệu hồi Khốn Thiên Đâu bảo vệ bản thân, khiến Liễu Giang rơi vào tay Sát Thi, rất là hối hận, căm phẫn kêu một tiếng, đuổi sát theo sau.

Tần Tang và Ngô Nguyệt Thăng liếc nhau, không chần chờ, cũng triển khai toàn lực thân pháp, theo sát đằng sau.

Mặc dù Sát Thi này vô cùng quỷ dị, tốc độ nhanh không giống bình thường, trong nháy mắt đã bắt được Liễu Giang. Nhưng bọn hắn không có lựa chọn, Địa Sát khí đuổi theo không dứt, không thể quay lại, nhất định phải hợp lực giết chết Sát Thi, hoặc là tìm kiếm đường ra ở phía trước .

Liễu Giang không biết sống hay chết, nhỡ đâu Bạch Vân Sơn Nhân cũng xảy ra việc ngoài ý muốn, chỉ còn hai người bọn họ, cục diện sẽ càng thêm khó khăn.

Tần Tang một bên đuổi theo một bên nhớ lại một màn nguy hiểm vừa rồi, cũng bị thực lực Sát Thi này dọa sợ.

Sát Thi trước đó gặp phải tuy mạnh, nhưng cũng không bất thường như thế, Thiết Liên Hoa của Liễu Giang vẫn chưa thu về, trước sau còn có Bạch Vân Sơn Nhân và Ngô Nguyệt Thăng bảo vệ, lúc bị Sát Thi kéo đi lại không có chút sức phản kháng nào.

Điều khiến Tần Tang cảm thấy bất an hơn, là vào khoảnh khắc Sát Thi biến mất, trên mặt nó lộ ra nụ cười quỷ dị.

Hắn thấy cực kỳ rõ ràng, chắc chắn không phải là ảo giác.

Mặc dù sát thi có thực lực mạnh hơn cương thi, nhưng đều là vật chết, không có linh trí, những sát thi phía trước đều có hình dạng ghê tởm, thần thái cứng nhắc, trong bản năng chỉ có khát máu và cuồng sát.

Chẳng lẽ những sát thi này vẫn luôn ở trong động phủ hút linh lực, qua năm tháng dài dẵng, sinh ra linh trí sao?

Đã kích hoạt Thiên Tinh Lệ hộ thể từ trước nhưng Tần Tang vẫn chưa yên tâm, lấy ra một nắm lớn linh phù từ trong Túi Giới Tử, âm thầm nắm Phệ Nguyên Trùy và Huyền Âm Lôi vào trong tay.

Hai pháp khí này chỉ dùng được một lần rồi thôi, cực kỳ quý giá, nhưng so với mạng nhỏ này thì có đáng là gì.

. . .

Đại điện rộng lớn, hùng vĩ hơn hai tòa trước mà Tần Tang từng thấy, hai cánh cổng Huyền Thiết lại càng cao ngất ngưởng hơn, hoa văn xác ướp bên trên càng làm tăng vẻ hung ác, đôi mắt ác nghiệt nhìn chằm chằm lối đi, khiến người ta chấn động cả hồn phách.

Sau khi đi vào đại điện, trong lòng ba người liền dâng lên một cảm giác áp bức mãnh liệt, đầy vẻ hoài nghi mà quan sát tòa đại điện trước mặt này. Bên trong đại điện cũng lộn xộn vô cùng, nơi nào cũng có những cột đá, khối đá vỡ vụn, dưới mặt đất và trên vách tường đều có những khe rãnh ngang dọc, rõ ràng là đã trải qua một ttận chiến lớn, nhưng xương vỡ thì không có nhiều, cũng không thấy có những sát thi khác.

Ở góc bên trái đại điện, có một bộ hài cốt kỳ quái, bộ xương trắng này dựa vào tường, trên xương ngực có một vết đao rất rõ, đặc biệt là ở vị trí trái tim, xương sườn hoàn toàn bị chặt đứt, nơi này hẳn là một vết thương trí mạng.

Mặt đất trước mặt bộ xương trắng có cắm một cái cọc sắt màu đen, bên trên cọc sắt bên phủ đầy tro bụi, có thể nhìn thấy sơ sơ những hình vẽ rồng bay giữa mây mù, còn có những hoa văn rạn nứt tỉ mỉ, thoạt nhìn giống như một pháp khí, cũng đã bị hỏng thành thế này rồi, không biết còn dùng được hay không nữa.

Xung quanh cọc sắt được đặt hơn mười khối đá trắng xanh lít nha lít nhít, đều là những linh thạch bị vỡ vụn do đã hao hết linh lực, vị trí những khối đá này được đặt rất có quy luật, giống như một loại trận pháp nào đó.

Bên trong toàn bộ đại điện chỉ có mỗi bộ xương trắng này là còn nguyên vẹn, rất đáng chú ý.

Tầm mắt Tần Tang lướt qua thân bộ xương trắng, phát hiện dưới mông bộ xương trắng có một cái túi màu đen to chừng một bàn tay, miệng túi mở ra, ánh mắt tùy tiện nhìn vào trong, thấy trống không, không phải là Túi Giới Tử.

Tay trái bộ xương trắng nắm chặt một tấm cổ lệnh, cùng một loại với lệnh bài Huyền Thiết mà Bạch Vân Sơn Nhân tìm thấy được, mặt sau quay ra trước, viết ba chữ 'Thiên Thi Tông', chữ viết đều giống nhau.

Chỉ có điều, tấm cổ lệnh có màu trắng bạc, lớp tro bụi thật dài cũng không che giấu được bản thể trắng lóa vốn có của nó.

Ở Thiếu Hoa Sơn, lệnh bài của đệ tự Trúc Cơ kỳ và Luyện Khí kỳ không giống nhau, là tiêu chí dùng để phân biệt thân phận địa vị, bộ xương trắng này chắc chắn có địa vị vượt xa kẻ ở bên ngoài hồi còn sống ở Thiên Thi Tông, lệnh bài đang đeo cũng không bình thường như kiểu Tần Tang chỉ nhìn thoáng qua là không thèm để ý.

Bạch Vân Sơn Nhân và Ngô Nguyệt Thăng cũng giống như thế, bởi vì bọn họ đã nhanh chóng tìm thấy Liễu Giang.

-Liễu đạo hữu!

Bạch Vân Sơn Nhân nhìn chằm chằm góc nhỏ đại điện, đột nhiên hét lớn một tiếng đầy thảm thiết.

Tần Tang nhìn theo tầm mắt của hắn, cũng sững người ra.

Sát thi kia núp sau một cây cột đá đã gãy, trốn trong bóng tối, vươn tay cắm xuyên qua lồng ngực Liễu Giang, nắm lấy trái tim của hắn, nhấc cả người hẳn lên, cặp răng nanh cắm sau vào cổ Liễu Giang, ừng ực nuốt lấy máu tươi và tinh khí trên người Liễu Giang, dòng máu đỏ tươi nhỏ xuống theo cổ nó.
Bình Luận (0)
Comment