Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 2723 - Chương 2723: Diệt Địch

Chương 2723: Diệt địch Chương 2723: Diệt địch

Đột nhiên xảy ra dị biến, không cách nào ngăn trở.

Dù không rõ loại ba động này là cái gì, Tần Tang cũng có thể đoán ra mấy phần, có thể cảm giác được không ổn.

Lôi quang thiểm điện.

Tần Tang quay người phóng tới người áo giáp màu tím.

Gã đang trong biển lửa, đang bị bốn đầu Đằng Xà vây công.

Nhị yêu chỉ có một cái vòng ngọc, bị người thấp bé cầm, cho nên Tần Tang lựa chọn dùng ma hỏa và Tứ Thừa Đằng Xà Ấn vây khốn người áo giáp màu tím trước, lưu một người sống, tự tay chém giết một người khác.

Chỉ tiếc cẩn thận mấy cũng có sơ sót, thế cuộc chuyển tiếp đột ngột.

"Vù vù vù."

Sóng lửa thay nhau nổi lên, không ngừng dâng tới người áo giáp màu tím, thình lình trong biển lửa hình thành một tòa hỏa đồi.

Đằng Xà lắc đầu vẫy đuôi, cuồng phún hàn khí. Hàn khí và ma hỏa giao hòa, giữa chúng không có xung đột, cấu thành một màn kỳ cảnh.

Hàn khí ngưng kết băng sơn, hỏa diễm đang thiêu đốt trong núi băng, người áo giáp màu tím bị nhốt trong núi băng, trở thành thú bị nhốt.

Lọt vào tập kích, trong nháy mắt chuỗi mộc châu đeo trên cổ gã bay lên.

Mộc châu lấp lóe kim mang, chất liệu rất là đặc biệt.

Trong lúc bay lên, cả đám hạt châu phi tốc bành trướng, phảng phất từng khối cự thạch dâng lên, trong mỗi một hạt mộc châu ẩn chứa lực lượng có thể so với núi non.

Như mấy ngọn núi cùng nhau đụng vào.

Gã muốn dùng bảo vật này phá ra một con đường sống trong hàn khí và ma hoả.

Mộc châu tuy mạnh, nhưng làm sao là đối thủ của Linh Bảo, huống hồ tu vi gã vốn thấp hơn Tần Tang một tầng.

Đằng Xà tập trung mộc châu, hàn khí điên cuồng phun đến, thoáng chốc biến phiến địa vực này thành ngày đông giá rét, trong âm thanh "Ken két", mặt ngoài mộc châu lập tức ngưng kết ra hàn băng óng ánh, tầng băng dày lên với tốc độ mắt thường có thể thấy được.

Bảo quang mộc châu một hồi ảm đạm, tình thế cũng xuất hiện trì trệ, thoạt nhìn chẳng mấy chốc sẽ bị triệt để đông kết.

Thấy hàn khí kinh khủng vượt qua mộc châu lan tràn đến, gã hoảng sợ, áo giáp màu tím trên người nở rộ tử mang loá mắt.

Tử đồng gã đản sinh ra vòng xoáy nhỏ bé, tử quang như nước, cấp tốc xoay tròn khuếch trương ra phía ngoài.

Giây lát sau, vòng xoáy thoát ly con ngươi, chung quanh tràn ngập từng vòng từng vòng gợn sóng màu tím, như muốn hút vùng hư không này vào trong đó.

Trung tâm vòng xoáy nhắm ngay bốn đầu Đằng Xà, lực lượng kỳ dị phát ra, phóng tới hàn khí.

Khi vòng xoáy tiếp tục khuếch trương, đưa mộc châu vào trong đó, mặt ngoài nó tràn ngập tử mang, bảo quang vốn đã ảm đạm bỗng nhiên sáng tỏ, khí thế tăng mạnh, hung hăng va chạm tầng băng.

Trong âm thanh ầm ầm, hàn băng xuất hiện vết rạn, nhưng bốn đầu Đằng Xà sinh long hoạt hổ, không hề ảnh hưởng, vẫn tiếp tục phun ra hàn khí, cũng cố lồng giam.

Cùng lúc đó, người áo giáp màu tím biến hình, biến thành một con diều hâu, toàn thân lông tím, thần tuấn bất phàm, một đôi mắt ưng sáng tỏ.

"Phốc!"

Diều hâu phun ra một ngụm lớn tinh huyết, tinh huyết dung nhập vào áo giáp màu tím, kích phát hết tiềm lực bảo vật này.

Cánh tím vỗ, diều hâu hóa thành thiểm điện màu tím.

Mộc châu, thần thông huyết mạch, tinh huyết hoà vào giáp, yêu thân, người áo giáp màu tím đã dốc hết toàn lực, bỏ mạng đánh cược một lần.

Nhưng bất luận gã làm thế nào cũng không nghĩ ra, đồng bạn của mình lại không chịu nổi một kích, chớp mắt đã trở thành vong hồn!

"Ầm!"

Vòng xoáy màu tím tràn ngập hư không đột nhiên rung mạnh, biên giới gợn sóng như gặp phải trọng kích, vỡ vụn ra.

Trong gợn sóng chia năm xẻ bảy, một nắm tay thình lình xuất hiện, mang theo uy áp khó có thể tưởng tượng từ trên trời giáng xuống!

Giờ khắc này, tâm thần người giáp tím rung mạnh, hoảng sợ càng sâu, có loại ảo giác trời sập, mà gã là vật sống duy nhất dưới thiên khung, không thể trốn đi đâu được!

"Rống! Rống! Rống!"

Đằng Xà phát ra hưng phấn rống to, không hẹn mà cùng cuồng phún hàn diễm, bộc phát ra hàn quang chói mắt, hàn ý vô biên dung hợp cùng chưởng này.

Người áo giáp màu tím nhìn thấy, chỉ có một vòng mặt trời u lam, trùng điệp đánh vào trên mộc châu.

Trong ánh mắt gã kinh hãi, mộc châu nổ tung, nản lòng bị đánh lại nguyên hình, mà tất cả mộc châu đều bị đánh tan, trong hàn diễm tứ ngược, từng hạt châu bay loạn khắp nơi.

Ngay sau đó, một bóng người trong hàn diễm cất bước đi ra, trong nháy mắt lấn đến trước người gã.

Gã sợ hãi, sau một khắc hết thảy trong tầm mắt đều biến mất, tràn ngập lam quang, Kiếm quang mạnh mẽ đến cực điểm ầm vang tới.

Trong tuyệt vọng, gã chỉ có thể toàn lực thôi động áo giáp màu tím, đáng tiếc không làm nên chuyện gì.

'Răng rắc!'

Mảnh vỡ bay tán loạn, bị xuyên thủng.

Tứ Thừa Đằng Xà Ấn, Thất Phách Sát Trận, Đại Kim Cương Luân Ấn!

Tần Tang không dám kéo dài nửa phần, ba thủ đoạn cao cường cùng ra, nhất cổ tác khí liên phá thần thông cùng bảo vật yêu này.

Ầm ầm, đại địa rung mạnh, khói bụi nổi lên bốn phía.

Tử mang tán đi.

Trong sương khói, mặt đất xuất hiện một hố sâu, một tay hắn đang cầm cổ diều hâu, đánh nó xuyên vào lòng đất!

Hai mắt diều hâu trắng dã, khí tức yếu ớt, vẫn chưa chết, nhưng đã không hề có lực hoàn thủ, ngay cả tự bạo cũng không thể làm được.

Tần Tang lưu lại diều hâu một mạng, mắt sáng như đuốc, chăm chú nhìn hai mắt diều hâu: "Nói! Thi thể tên kia tán phát ra ba động có tác dụng gì!"

Diều hâu khôi phục thần trí, lại không trả lời Tần Tang hỏi, mà mặt mũi tràn đầy dữ tợn: "Ngươi dám. . ."

Không đợi nó nói xong, Tần Tang nhíu mày, chân nguyên tuôn ra tiến vào thể nội diều hâu, tập trung tinh phách nó, trong tiếng diều hâu kêu thảm thiết thê lương, hắn thi triển sưu hồn thuật.

Sưu hồn là hạ sách, diều hâu nếu thức thời, hắn sẽ không làm.

Tu vi càng cao, sưu hồn càng khó, có thể đạt được tin tức mấu chốt hay không phải xem vận khí.

Thế cuộc gấp gáp, hắn không có thời gian thuần phục diều hâu, chỉ có thể sưu hồn.

Một lát sau, Tần Tang thu tay, thần sắc u ám.

Sưu hồn đạt được mảnh vỡ kí ức, có mấy thứ liên quan đến việc này, không thể thấy được toàn cảnh, có thể miễn cưỡng chắp vá ra đại khái ngọn nguồn.

Yêu hầu sau khi chết sẽ tạo ra ba động để cảnh báo, bọn chúng lúc tách ra với Phù hầu, cầm vòng ngọc, lưu lại một viên Hồn Ấn, vạn nhất bản tôn đột tử, Hồn Ấn lập tức sinh ra phản ứng, đồng thời có thể thông qua Hồn Ấn tập trung vị trí bản tôn.

Tần Tang chém giết yêu này, đồng thời hắn cũng đã bại lộ, Phù hầu hiện đang trên đường chạy tới.

Khẽ ngẩng đầu, nhìn về sơn dã lặng yên phương xa.

Không biết đối phương cách nơi này bao xa, Tần Tang hiện tại cần suy nghĩ chính là trốn đi nơi nào.

Giả sử chỉ có yêu hầu, hắn không sợ.

Nhưng việc này liên lụy đến Yêu Vương!

Theo một ít mảnh vỡ kí ức, có thể thấy rõ nguyên nhân gây ra việc này.

Trong trí nhớ diều hâu, bọn chúng phụng lệnh Linh Việt Vương triệu gấp, cao thủ dưới trướng Linh Việt Vương gần như dốc hết toàn lực, ven đường còn có yêu khác bị trọng thưởng hấp dẫn, gia nhập truy sát.

Tựa hồ có người tiềm nhập vào đất phong của Linh Việt Vương, không biết đã làm gì, chọc giận Linh Việt Vương, dẫn phát trận truy sát này.

Mà Linh Việt Vương trước đây không lâu cùng một gã đạo nhân đại chiến tại Nghiệt Nguyên, đạo nhân cũng là một vị cường giả Luyện Hư, có thể là người đến tiếp ứng.

Đáng tiếc liên quan tới trận chiến này mảnh vỡ kí ức quá ngắn ngủi, hai vị đại năng thắng bại không rõ, nhưng những yêu hầu này một đường truy sát đến đây, đại khái là Linh Việt Vương chiếm thượng phong.

Biết được những việc này, Tần Tang càng thêm khẩn trương, không biết hắn hành động lần này có thể dẫn tới Yêu Vương hay không.

Chỉ mong Linh Việt Vương còn đang dây dưa với vị đại năng Đạo môn kia.

Nhất định phải trốn!
Bình Luận (0)
Comment