Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 2724 - Chương 2724: Đại Chân Nhân Đến

Chương 2724: Đại chân nhân đến Chương 2724: Đại chân nhân đến

Chạy thế nào để thoát thân?

Trong bất tri bất giác, hắn đi vào trong vòng vây, yêu hầu tản mát tứ phương.

Lần này đúng là tai bay vạ gió, Tần Tang oán thầm, lo lắng hồn ấn còn tác dụng khác, tỉ như cảm ứng được khí tức của địch nhân.

"Việc này bắt nguồn từ đất phong của Linh Việt Vương, không lên quan đến Trị Đàn, bên ngoài Trị Đàn chắc còn an toàn."

Tần Tang nhanh chóng suy nghĩ, tìm cách đối phó.

Quay đầu trở về Cụ Sơn trị khẳng định không kịp rồi, hắn lo lắng Đạo Đình và Quỷ Phương quốc lại bắt đầu phân tranh Trị Đàn, nếu vậy thì sẽ có cường giả Luyện Hư canh giữ bên ngoài Trị Đàn, không cách nào đến đó.

Chỉ cần không liên lụy đến Trị Đàn, hắn vẫn còn đường lui.

Vì kế hoạch hôm nay, chỉ có chạy đến Trị Đàn, mới cam đoan tuyệt đối an toàn.

Cường giả Luyện Hư không dám vào Trị Đàn, phái nhiều yêu hầu hơn nữa đuổi theo, hắn cũng không sợ.

Trong nháy mắt, đủ loại ý niệm hiện lên trong đầu Tần Tang, hắn đã quyết định.

Ma hỏa bỗng nhiên bành trướng, đốt cháy hết thảy chung quanh, xáo trộn vết tích, tiếp theo Tần Tang nắm diều hâu lên, điều khiển độn quang, phi độn về phía Đông Bắc.

Hướng đó chính là Cụ Sơn Trị Đàn.

Lúc sưu hồn, Tần Tang lưu thủ, tạm thời giữ lại tàn hồn của diều hâu, vẫn còn đại dụng.

Thôi động lôi độn thuật, chỉ xuất ba phần lực, Tần Tang không che giấu chút nào, thiểm điện phá không, tiếng sấm ầm ầm vang vọng dãy núi, nhưng rất nhanh liền mai danh ẩn tích.

... …

Tần Tang rời đi không lâu sau, một đạo trường hồng phá không bay đến, dừng lại chỗ chiến trường, hiện ra ba người.

Người ở giữa mũi cao ngất, hai tai dài rủ xuống vai, tướng mạo rất quái dị, chính là Phù hầu. yêu hầu đệ nhất dưới trướng Linh Việt Vương.

"Đây là chỗ Sái hầu vẫn lạc." Hai mắt Phù hầu lộ ra hàn quang, chỉ thấy một mảnh hỗn độn, nhưng thông qua ba động trong hư không xác định được không phải đại chân nhân xuất thủ.

Người bên trái gã thấp giọng nói: "Linh Âm Trạc nằm trong tay Sái hầu, Âm trạc phá toái sau khi Sái hầu tử vong, có thể do địch nhân bóp nát, hoặc Sái hầu không kịp bóp nát, hay còn nguyên nhân khác."

Phù hầu liếc nhìn chiến trường: "Tử hầu còn sống?"

Người kia gật đầu: "Hồn ấn còn cảm ứng, Tử hầu đang đi về phía Đông Bắc."

Dừng một chút, người kia tiếp tục nói: "Có phải hai vị đạo hữu sơ sẩy, vô ý bị hung thủ phản sát, Tử hầu đang truy sát hung thủ?"

Phù hầu hừ lạnh: "Sái hầu xưa nay cẩn thận, nếu tình hình tất thắng, họ sẽ không mạo hiểm. Tử hầu đã bị hung thủ bắt sống, thực lực của hung thủ không thể coi thường, có lẽ đã biết về Hồn Ấn, lại cố ý đem Tử hầu đi, tất có mưu đồ khác!"

"Đại nhân anh minh!"

Người kia bái phục, trầm tư nói.

"Theo ý của đại nhân, hung thủ cố ý dùng Tử hầu dẫn chúng ta đi, sau đó đào tẩu theo hướng khác? Tử hầu đang đi về phía Trị Đàn, nếu theo lẽ thường, chúng ta chắc chắn cho rằng hung thủ sẽ vào Trị Đàn tránh họa… May mắn đại nhân pháp nhãn như đuốc, nếu không thật để cho hung thủ kia đạt được!"

"Bất luận phải mồi nhử hay không, cứu Tử hầu rồi thì biết! Đưa tin cho Cố Anh thu nạp nhân thủ, suất đội bao vây, không thể để cho hung thủ chạy!"

"Tuân mệnh!"

Phù hầu ghi nhớ tình hình còn sót lại trên chiến trường, hóa thành một đạo cầu vồng bay đi, chính là phương hướng cảm ứng được Hồn Ấn.

Hai yêu nhao nhao đuổi theo.

… …

Một bên khác.

Tần Tang thu liễm khí tức, cẩn thận phi hành qua sơn dã, tốc độ không bằng lôi độn thuật nhưng cũng không chậm.

Bay qua một tòa sơn mạch, Tần Tang bỗng nhiên dừng lại, thả ra một con chó đen, là khôi lỗi lần trước.

Ra lệnh chó đen ngậm lấy Tử hầu đang thoi thóp, Tần Tang không ngừng một khắc nào, tiếp tục phi độn.

Chó đen nhận được mệnh lệnh, ngậm lấy Tử hầu chạy hơi lệch về hướng khác.

Tần Tang không quay đầu lại, vô ảnh vô tung.

Chỉ một lúc sau, Phù hầu truy đến, nhìn thấy chó đen, ánh mắt của gã làm cho chó đen cứng đờ, liệt độc giấu trong miệng lập tức bộc phát.

Tàn hồn của diều hâu bị độc chết.

Phù hầu dùng hết biện pháp đều không thể cứu diều hâu, sát cơ trong mắt càng nặng.

Hai yêu toàn lực lao vùn vụt, miễn cưỡng đuổi đến, nhìn thấy ánh mắt của Phù hầu, tâm thần không khỏi run lên, cẩn thận báo cáo.

"Cố Anh và các đạo hữu khác đã bày ra thiên la địa võng, từng bước siết chặt vòng vây, chỉ cần hung thủ chưa chạy xa sẽ trốn không thoát!"

Phù hầu đảo mắt nhìn tám hướng, vòng vây hướng phía Bắc khép lại, chỉ có hai lỗ thủng là hướng Bắc và hướng Đông Bắc.

Hung thủ đến cùng dùng Tử hầu đánh lạc hướng từ lúc nào, chạy trốn đến đâu rồi?

Theo suy đoán, hung thủ sẽ chạy về hướng Bắc.

Nhưng Tử hầu thật chỉ là mồi nhử thôi sao, nếu hung thủ cũng đoán ra suy nghĩ của mình?

Tử hầu đã bị đối phương sưu hồn, không cách nào phỏng đoán ý đồ của hung thủ.

Phù hầu nhìn hướng Trị Đàn, sau cùng quyết định đổi theo hướng Bắc.

Bên Trị Đàn còn cao thủ xem chừng, dù không thể chém giết đối phương, dây dưa kéo lại một hồi không khó.

Mà một khi hung thủ chạy theo hướng Bắc, vầy thì có cơ hội lao ra khỏi vòng vây!

Nghĩ xong, Phù hầu lập tức lên đường.

Lúc này, Tần Tang cách Trị Đàn càng ngày càng gần.

Cảnh sắc quen thuộc hiện lên trong mắt, phía trước yên tĩnh.

Dưới cái nhìn yên lặng, có thể là cuồn cuộn sóng ngầm, nhưng Tần Tang vẫn nhẹ nhàng thở ra, phụ cận Trị Đàn không có thiên tượng.

Yêu Vương không ở đây!

Hắn chầm chậm đến gần, mượn nhờ thần thông Thiên Mục, phát hiện mấy đạo khí tức ẩn tàng.

Quả nhiên có mai phục!

Tần Tang không ngạc nhiên chút nào, nằm trong dự liệu của hắn.

Trị Đàn là chỗ ẩn thân tốt nhất, những yêu ma này khẳng định có bố trí.

Tần Tang chưa hề hi vọng mình sẽ dễ dàng đi vào Trị Đàn, dùng Tử hầu đánh lạc hướng chỉ vì khiến cho đối phương chia binh, từ đó cơ hội thoát thân sẽ nhiều hơn.

Trong lòng thầm tính nhẩm khoảng cách.

Đột nhiên, Tần Tang hiển hiện thân hình, Phượng dực bộc phát lôi điện, hóa thành lôi quang xẹt qua chân trời, phóng đến tường vân!

Trong nháy mắt Tần Tang hiện thân, mấy đạo khí tức mạnh mẽ bên ngoài Trị Đàn cũng bộc phát.

Trong đó có một đạo khí tức cường đại, đạt đến Hóa Thần hậu kỳ!

Yêu này vượt qua chúng yêu, cực tốc đón đầu Tần Tang, khẽ kêu lên: "Người đến dừng bước!"

Trong lúc phi độn, Tần Tang thấy rõ địch nhân, là một nữ tử mềm mại, dung mạo xinh xắn, thân mặc giáp nhẹ, khí tức không chút thua kém Hạ Hầu.

Trừ nữ yêu còn những yêu khác.

Tần Tang cấp tốc đảo qua chúng yêu, lấy thực lực của hắn, đối chiến nàng, sẽ có cơ hội chém xuống chiến quả.

Nhưng hắn không cần đặt cược tính mệnh của mình.

"Vù!"

"Vèo!"

Hai người tựa như sao chổi lao đến nhau, bên trong lôi quang bỗng nhiên hiện lên xích quang.

Nữ yêu nhìn thấy chín con hỏa điểu vỗ cánh bay tới mình, thần sắc đột nhiên thay đổi, khí thế lao tới trước giảm mạnh, cuống quít thi triển thần thông chống đỡ, liên tục né tránh.

Tần Tang không nhìn nàng thêm lần nào, tốc độ bay tăng mạnh ba phần, lao thẳng tới Trị Đàn.

Con đường phía trước không trở ngại.

Đang lúc Tần Tang thoáng thư giãn, bên tai chợt vang lên một tiếng hừ lạnh, uy áp kinh khủng trong nháy mắt ập xuống.

Huyết dịch trong cơ thể Tần Tang phảng phất ngưng kết, rùng mình, hoảng sợ ngẩng đầu.

Chỉ thấy bầu trời hướng Nam, chẳng biết bị mây đen che kín từ lúc nào, trong mây hiển hiện một thân ảnh to lớn, đang phá không lao tới!
Bình Luận (0)
Comment