Chương 308: Mật Đạo
Chương 308: Mật Đạo
Phía trên Liệt Cốc có ít nhất hơn mười vạn con Vân thú chiếm giữ, bên trong chắc chắn còn nhiều hơn, lỡ may quấy rầy đến chúng nó…
Trong lòng mọi người đều e ngại.
-Phía trước có một mật đạo, dưới mật đạo là cửa vào mạch khoáng. Sau khi tiếng vào mạch khoáng thì sẽ tốt hơn, ngược lại mật đạo này mới là giai đoạn nguy hiểm nhất, mọi người phải vô cùng cẩn thận, tuyệt đối không cho phép hành động một mình và để lộ dấu vết, nếu không ta sẽ không chút do dự ném ngươi ở lại đây!
Ân Hành Ca lạnh lùng nhìn mọi người, trong mắt mang theo ý cảnh cáo nồng đậm.
Vẻ mặt của mọi người đều rất nghiêm túc, không ai dám lấy mạng nhỏ của mình ra để đùa giỡn.
Mật đạo nằm ngay trên vách đá ở Liệt Cốc, từ nơi này đi xuống thì gần như là đi ngay bên cạnh đàn Vân thú, nếu chỉ để ba người Tần Tang phát động giống như lần trước thì sẽ không đủ để kích phát toàn bộ sức mạnh của Tinh Bàn, rất có thể sẽ bị Vân thú phát hiện.
Mười người cùng truyền linh lực vào bên trong Tinh Bàn, Tinh Bàn bỗng nhiên mở ra một vòng sáng màu đen bao phủ tất cả mọi người, đợi sau khi Tinh Bàn ổn định thì mọi người và Tinh Bàn đã biến mất tại chỗ.
-Đi thôi!
Ân Hành Ca đi trước dẫn đường, mọi người đi sát theo sau.
Càng lúc càng đến gần Liệt Cốc rộng lớn, thậm chí bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy lông chim trên người Vân thú.
Hình dáng của Vân thú cực kỳ tương tự với một loại yêu thú tên là đại bàng Lăng Vân, có điều mỏ chim và móng vuốt còn hung hãn hơn so với đại bàng Lăng Vân, hình thể ước chừng lớn hơn gấp đôi, lông chim trên người cũng đen hơn đại bàng Lăng Vân, giống như một tấm sắt đen hình lông vũ.
Khác biệt lớn nhất là ở đôi mắt của chúng nó, tuy bề ngoài và lông chim đều đen như mực, nhưng trong đôi mắt lại không có chút thần thái nào của vật còn sống, có lẽ cũng còn sót lại chút bản năng dã thú nhưng đã bị hơi thở bạo lực giết chóc bao trùm.
Tần Tang nhớ lại tư liệu đã nhìn thấy lúc trước, biết loài Vân thú này vốn là hậu duệ của tộc đại bàng Lăng Vân nhưng hồn phách yêu thú đã bị ô nhiễm, trải qua rất nhiều năm, ngoại trừ hình dạng tương tự với đại bàng Lăng Vân thì đã không còn quan hệ gì với đại bàng Lăng Vân cả.
Loài Vân thú khá giống với đại bàng Lăng Vân này có thực lực tương đương với một tu sĩ Luyện Khí kỳ, nhưng đây là tầng cao nhất của Đại Liệt Cốc, nghe nói ở chỗ sâu nhất trong Liệt Cốc còn có một sự tồn tại có thể sánh với tu sĩ Kết Đan kỳ.
Mật đạo ở ngay trên vách đá dựng đứng trong Đại Liệt Cốc, mọi người đã biết vị trí nên dễ dàng tìm được, thật ra đấy là một con đường đá chật hẹp, chỉ có thể cho một người đi qua, nghiêng dần xuống dưới, nhìn không thấy điểm cuối.
Tất cả xếp thành một hàng dài đi vào mật đạo, trên đỉnh đầu có chi chít Vân thú đang vây quanh, Tần Tang cũng không nhịn được mà kinh hồn bạt vía, tập trung tinh thần lên trên chín người ở phía trước.
Kẻ nào dám có hành động khác thường, không cần Ân Hành Ca ra tay, Tần Tang cũng sẽ đá hắn đi không chút do dự nào.
-Vù! Vù…
Mấy con Vân thú bay xẹt qua đỉnh đầu của bọn họ, sau đó lại đáp xuống những tảng đá cách phía trước không xa.
Chúng nó hình như cảm nhận được hơi thở của đồng loại ở bên cạnh nên quay đầu nhìn thoáng qua, nhưng không nhìn thấy gì, sau đó nghi ngờ quay đầu đi, chải lông vũ cho nhau.
May mắn là thực lực của mấy con Vân thú này không mạnh, không nhìn ra được lớp ngụy trang của Tinh Bàn, mọi người cứng đờ tại chỗ, trán đầy mồ hôi lạnh.
Một tu sĩ Luyện Khí kỳ nuốt nước bọt, nhịn không được truyền âm hỏi:
-Ân tiền bối, làm sao bây giờ?
-Chờ đi!
Ân Hành Ca quay đầu lại hung hăng trừng mắt nhìn hắn, lạnh lùng nói.
Người nọ không dám lên tiếng nữa, tiếng kêu kỳ dị của Vân thú quanh quẩn trong Liệt Cốc, khiến người ta phiền chán không thôi, mọi người đứng cứng ngắc tại chỗ không lộn xộn, đợi khoảng một canh giờ, cuối cùng đám Vân thú kia cũng chải lông xong xuôi, vỗ cánh bay lên, kêu "cạc cạc" rồi hòa vào bên trong "đám mây đen".
-Nhanh lên!
Ân Hành Ca liên tục thúc giục, mọi người nhanh chóng đi dọc theo mật đạo xuống phía dưới, nhìn thấy tầng thứ hai của "đám mây đen", sau đó là tầng thứ ba, tầng thứ tư…
Cuối cùng cũng nhìn thấy phía trước mật đạo xuất hiện một chỗ rẽ dẫn vào bên trong vách đá, mọi người lần lượt vọt vào sơn động bên trong, thở phào một hơi.
-Mục đạo hữu, Tần đạo hữu, Vân Quỳnh sư muội đều lấy pháp khí ra đi, nếu gặp Vân thú chắn đường thì dùng Lôi Đình đánh chết, đừng cho nó có cơ hội giãy dụa, còn nữa, tuyệt đối không động vào vách núi, tránh kinh động bên ngoài.
Bên tai truyền đến tiếng nhắc nhở của Ân Hành Ca, Tần Tang lập tức gọi kiếm Ô Mộc ra.
Ở nơi này không phải là thời điểm để ẩn giấu, hơn nữa lá bài tẩy lớn nhất của kiếm Ô Mộc là Nhân Kiếm Hợp Nhất và Độn Ảnh Vô Hình, chỉ cần chú ý không để lộ thì vẫn có thể giữ lại để phòng thân.
Vân Quỳnh tán nhân tung ra một viên Lưu Ly, ánh sáng của Lưu Ly giống như cầu vồng, chuyển động như dòng nước, lơ lửng trôi, sau đó kéo dài và mở rộng ra, hóa thành một mảnh trời nhỏ, đây là pháp khí Ngũ Thải Lưu Ly nổi danh của Vân Quỳnh tán nhân.
Lưu Ly thống trị ngũ hành, có thể biến linh hồn thành mưa, nghe qua thì có chút tương tự với Ngũ Hành Vân của Tần Tang, nhưng những giọt mưa biến thành từ Ngũ Thải Lưu Ly chỉ dùng để giết người, tràn đầy sát khí!
May mà không gian bên trong mật đạo chật hẹp, nếu không Ngũ Thải Lưu Ly còn có thể che kín nửa bầu trời, một khi bị Ngũ Thải Lưu Ly bao bọc, mặc kệ ngươi chạy trốn theo hướng nào cũng không thể chạy khỏi việc bị cơn mưa siết chết.