Chương 3227: Đại ca
Chương 3227: Đại ca
Dịch: Thanh Kỳ
Truy kích một phen, tộc nhân Trường Hữu tộc dần dần tới gần.
Đám người Tần Lịch năm bè bảy mảng, một khi bị đuổi kịp, chắc chắn đại bại thua trận. Đúng lúc này, mặt biển dưới chân một con thủy cự nhân, không có chút dấu hiệu nào nổ tung.
Trong nước bắn ra một đạo kiếm quang, phong duệ tuyệt luân, tựa như cắt đậu phụ, đơn giản xuyên qua thân thể thủy cự nhân, tên Trường Hữu tộc không kịp phản ứng, bị một kiếm xuyên tim, mất mạng tại chỗ!
"Ầm!"
Thủy cự nhân bạo tán, nước biển hỗn tạp máu, làm tất cả mọi người chấn kinh.
Trước khi thủy cự nhân bạo tán, đạo kiếm quang kia liền bắn ra, linh kiếm phá không, phát ra tiếng long ngâm hổ khiếu, tiếp tục phóng tới con thủy cự nhân khác ở bênh cạnh.
"Phốc!"
Con thủy cự nhân này bị chặn ngang, tên Trường Hữu tộc cũng bị chém thành hai khúc, vẻ mặt vẫn còn hưng phấn.
Một kiếm giết hai người trong nháy mắt, làm cho trận hình bên Trường Hữu tộc đại loạn.
Càng rét vì tuyết lại lạnh vì sương, đám người Tần Lịch quay đầu, giết ngược trở lại, hiển nhiên bộ dáng chật vật vừa rồi chỉ là ngụy trang.
"Chỉ các ngươi biết bố trí bẫy thôi sao?"
Tiểu hồ ly cười to, hưng phấn kêu gào: "Giết! Giết! Giết!"
Đạo kiếm quang hơi chuyển hướng, lại chém tới con thủy cự nhân khác, ai bị nó để mắt tới, hạ tràng chỉ có chết.
Thế cục nghịch chuyển trong nháy mắt, tộc nhân Trường Hữu tộc hoảng sợ chạy trốn, kiếm quang và đám người Tần Lịch truy kích, liên tiếp chém giết từng tên một.
Máu tươi nhuộm đỏ mặt biển, cho đến khi tên Trường Hữu cuối cùng chết bởi kiếm quang, địch nhân toàn quân bị diệt, mà bên Tần Lịch chỉ có ba người thụ thương, pháp chu của nam tử trung niên bị hủy.
Đám người hứng thú bừng bừng thu thập chiến lợi phẩm, đạo kiếm quang quay về, rơi vào trong tay Kiếm Nhất.
"Kiếm thuật của huynh, càng ngày càng lợi hại!"
Tần Lịch bay tới, sợ hãi thán phục.
Tiểu hồ ly dùng ánh mắt hoài nghi dò xét Kiếm Nhất: "Lần này trở về, ngươi sẽ không đột phá chứ?"
Kết bạn với Kiếm Nhất, bọn họ mới biết cái gì là thiên tài chân chính. Những năm qua, tu vi của Kiếm Nhất tăng tiến bằng tốc độ không thể tưởng tượng nổi, cái sau vượt qua cái trước, đột phá Trúc cơ hậu kỳ.
Chiến lực của Kiếm Nhất càng không cần nói, không có Kiếm Nhất, bọn họ sớm đã chết trên chiến trường.
Đám người suy đoán, Kiếm Nhất xưa nay không dùng bất kỳ pháp khí gì ngoài kiếm, chắc là tất cả chiến công đều dùng để đổi đan dược tăng cao tu vi, dù vậy tốc độ tu luyện thật quá kinh người.
Ban đầu tiểu hồ ly gọi Kiếm Nhất là Kiếm lão đệ, đã lặng lẽ đổi thành Kiếm huynh.
"Không biết." Kiếm Nhất nhẹ nhàng lắc đầu, thu kiếm vào bao.
Đám người cấp tốc dọn dẹp chiến trường, nam tử trung niên đưa tới chiến lợi phẩm thuộc về Kiếm Nhất, nhưng hắn không có đưa tay ra lấy, mà đột nhiên ngẩng đầu nhìn nơi xa, ánh mắt sắc bén.
"Chuyện gì?" Tiểu hồ ly khẩn trương, lần nào Kiếm Nhất lộ ra vẻ mặt này, bọn họ đều nhanh chóng rút lui.
Nó vừa dứt lời, chân trời truyền đến tiếng quát như lôi đình: "Dám tàn sát tộc ta, muốn chết!"
Theo tiếng quát, một cỗ khí tức cường đại cấp tốc tới gần, nơi xa nổi lên sóng lớn, cuồng phong gào thét.
"Cao thủ Nguyên cảnh tam giai!"
Nam tử trung niên la thất thanh, tu vi của đối phương tương đương Kim Đan kỳ, bọn họ không phải đối thủ.
Keng một tiếng, linh kiếm ra khỏi vỏ, Kiếm Nhất trầm giọng nói: "Các ngươi đi trước, ta dẫn đối phương đi!''
"Không được."
Tần Lịch chần chờ, bị Kiếm Nhất nghiêm nghị quát: "Đi mau!"
Đám người biết rõ thực lực của Kiếm Nhất, suy đoán hắn có cách thoát thân, mà đám người lưu lại cũng chỉ chịu chết, mau trở về cầu viện, nói không chừng còn một chút hi vọng sống.
Nam tử trung niên trịnh trọng thi lễ: "Kiếm huynh bảo trọng! Mọi người chia ra!"
"Ngươi nhất định phải sống trở về!"
Tiểu hồ ly kêu to.
Linh kiếm treo ngược, Kiếm Nhất đón gió mà đứng, vẻ mặt bình tĩnh, khí thế nội liễm, như đang tích súc lực lượng.
Hắn thỉnh giáo Kiếm Nô, học được dưỡng kiếm thuật.
Vì cầu đạo, hắn quyết định luyện kiếm, phong ấn tu vi, chiến đấu ngộ đạo. Chỉ có không ngừng chém giết trên chiến trường, ma luyện bản thân, con đường phía trước rõ ràng, mới có thể giải phong tầng tu vi tiếp theo.
Bất quá phải thận trọng chọn đối thủ, hắn tu luyện sát kiếm chứ không phải mãng kiếm, không muốn chưa ngộ đạo lại bị ép giải phong tu vi, càng không muốn chết.
Hắn đã đủ điều kiện để giải phong tu vi Kim Đan kỳ, tên này một mình tới đây, vừa vặn dùng để mài kiếm!
'Ầm ầm ầm!'
Cuồng phong sóng lớn tới gần, Kiếm Nhất lạnh nhạt, nhấc tay chỉ một cái, linh kiếm bắn ra.
Tần Lịch và tiểu hồ ly đã chạy xa, nhưng không dám dừng lại, toàn lực thôi động pháp khí phi hành, trở về cầu viện.
"Kiếm huynh sẽ không sao đâu!"
Tần Lịch không ngừng an ủi bản thân.
Tiểu hồ ly cũng khong còn vui vẻ, chỉ hận tu vi của mình quá thấp, không làm được cái gì.
"Ngừng lại!"
Tiểu hồ ly đột nhiên kêu to, chỉ hướng trung tâm chiến trường: "Đi hướng đó!"
Tần Lịch ừm một tiếng, lập tức hiểu được, hồi doanh quá chậm, đi tới trung tâm chiến trường, nói không chừng sẽ gặp cao thủ phe mình, nhưng cũng có khả năng gặp cường địch, phong hiểm cực cao.
Một người một hồ không chút do dự, lập tức đổi hướng, xông vào trung tâm chiến trường.
Lao vùn vụt một hồi, bọn họ rốt cuộc cảm nhận được ba động đấu pháp, đứng từ xa nhìn, thấy hai phe đang kịch chiến, khó phân thắng bại.
Cao thủ phe mình bị địch nhân bao vây, rơi vào hạ phong, không có khả năng phái người đi cứu Kiếm Nhất, bọn họ đành phải đi nơi khác tìm.
Cũng không biết vận khí tốt hay xấu, bọn họ liên tiếp gặp hai nhóm, tình hình đều như vậy.
Bọn họ cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng lại không rõ ràng là nguyên nhân gì, cắn răng một cái, đang muốn đi nơi khác, tâm thần chợt xiết chặt không hiểu.
Bên trong chiến trường, một tên cao thủ Trường Hữu tộc nhìn tới, cười lạnh nói: "Hai tên dị tộc không biết chết sống, bản tướng quân thành toàn cho các ngươi!"
Nước biển đột nhiên dâng lên một cơn sóng màu trắng, bay vụt tới bọn họ.
Tần Lịch và tiểu hồ ly quá sợ hãi, kiệt lực chạy trốn, nhưng bị sóng trắng khóa chặt, chỉ có thể tuyệt vọng nhìn cơn sóng tới gần.
Ngay lúc nguy cấp, bọn họ cảm ứng được một cỗ khí tức quen thuộc, tiểu hồ ly quay đầu nhìn lại, hai mắt bỗng nhiên trừng lớn.
Kiếm khí phóng thẳng lên trời cao, người tới chính là Kiếm Nhất.
Hắn ngự kiếm bay tới, lông tóc không tổn hao gì. Trong khoảng thời gian ngắn, không chỉ chém giết địch nhân, còn thành công đột phá Kim Đan kỳ!
Tiểu hồ ly và Tần Lịch ngơ ngác nhìn hắn, khó mà tin.
Sóng trắng đến gần, tiểu hồ ly giật mình tỉnh lại, tựa như thấy cứu tinh, khàn giọng la hét: "Kiếm đại ca cứu ta!"