Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 3268 - Chương 3268: Giao Đấu

Chương 3268: Giao đấu Chương 3268: Giao đấu

Dịch: Độc Hành

Người áo trắng bay ra hướng nam Tây Thổ, phi độn trên mặt biển, vẫn chú ý sau lưng.

Mặc dù sau lưng rõ ràng phi thường yên lặng, trong lòng y báo động lại càng lúc càng nồng đậm.

Sự thật quả như y dự đoán, không lâu sau, linh giác người áo trắng phát hiện ba động dị thường, một đạo độn quang đang bay nhanh đến bên này.

Người áo trắng hơi biến sắc, nhưng không hốt hoảng, sau một lát, đáy mắt hiện lên vẻ kinh dị.

Nghe danh không bằng gặp mặt, người sau lưng cho thấy độn thuật quả thực cao minh. Y vốn cho rằng Dân Trác miêu tả có chút khuếch đại, hiện tại xem ra khả năng còn chưa hoàn toàn hết.

Người áo trắng âm thầm trầm ngâm, duy trì tốc độ bay. Chỉ chốc lát sau, y nghe được sau lưng lôi minh chấn thiên, trên biển đột khởi sóng lớn.

Y nhắm mắt lại, thân ảnh dừng giữa không trung, nhìn ra xa, thấy một đạo lôi quang sáng chói đến cực điểm phảng phất đang phá hư không, lấy tốc độ cực nhanh tới gần.

Lôi quang chiếu sáng toàn bộ hải vực, một thanh âm hùng vĩ áp đảo tiếng sấm, cuồn cuộn truyền đến.

"Các hạ đã đến thăm, vì sao vội vàng rời đi?"

"Ầm!"

Thanh âm quanh quẩn ở trên biển, lôi quang hơi ngừng, từ đó đi ra một vị đạo nhân áo xanh, ánh mắt sáng ngời, nhìn thẳng vào người áo trắng, chính là Tần Tang.

Người áo trắng không chút yếu thế, đối mặt Tần Tang, ánh mắt hai người như thực chất, cách không va chạm, trên mặt biển kích thích sóng lớn.

Con ngươi Tần Tang thít chặt, người áo trắng không che giấu thân phận của y, hoặc là nói không cần che giấu, đặc điểm Ti U tộc quá rõ ràng, đấu pháp dựa vào bạn thú, một khi giao thủ với người, tất nhiên sẽ bại lộ.

"Đến thật nhanh!"

Trong lòng Tần Tang trầm xuống, không ngờ Ti U tộc tìm tới cửa nhanh như vậy.

Lúc này pháp đàn chưa thành, nếu Ti U tộc đã hưng binh đến đòi, có thể nói là núi mới xây chín trượng, thất bại trong gang tấc. Pháp đàn đã xây thành hơn phân nửa, hiện tại từ bỏ, Tần Tang há lại cam tâm, bất luận thế nào, nhất định phải nghĩ cách kéo dài.

Hắn nhìn bốn phía, không cảm nhận khí tức nào khác, chỉ một người này, càng giống là một gã thám tử, điều này khiến hắn thoáng an tâm hơn.

Vẻn vẹn thám tử mà đã có tu vi Không cảnh nhị trọng trung kỳ, có thể thấy được thế lực đối phương cường đại, không thể khinh thường.

Đối mặt Tần Tang chất vấn, người áo trắng như thường, không hoảng hốt chút nào, dù vội vẫn ung dung hỏi ngược lại: "Ngươi chính là tên yêu tộc hộ vệ bên cạnh dư nghiệt Tư gia kia?"

Người này ung dung không vội, không biết là ngoài mạnh trong yếu, hay là không sợ hãi.

Tần Tang lạnh lùng nói: "Bần đạo chẳng biết các hạ nói là người phương nào, các hạ len lén lẻn vào đạo tràng bần đạo, không biết muốn làm gì, phải chăng cho bần đạo một cái công đạo?"

Người áo trắng cười ha ha: "Phủ nhận thì có ích lợi gì? Lão phu khuyên ngươi một câu, đừng có tự tìm đường chết, lập tức giao ra dư nghiệt Tư gia, nếu không tất sẽ chết không có chỗ chôn!"

Nói xong, người áo trắng quay người đi, thân ảnh nhoáng một cái, hóa thành ba đạo bạch quang, chia ra bắn về ba hướng.

Bạch quang chưa bay ra bao xa, bỗng nghe một tiếng sét đùng đoàng, ba tia chớp màu xanh lấy tốc độ nhanh hơn phi kích bắn tới, chuẩn xác đánh trúng ba đạo bạch quang, trong đó hai đạo kịch liệt lấp lóe, bạo tán tại chổ, không còn dấu vết.

Đạo chính giữa truyền ra một tiếng rên, từ đó ngã ra một bóng người, chính là người áo trắng, thân hình lộ ra chật vật, hung hăng trừng mắt nhìn phía trước, chỉ thấy thanh lôi hơi vặn vẹo, lôi quang vờn quanh thân Tần Tang, hắn cất bước ra.

"Ngươi có thể nhìn thấu Nguyên Mông huyễn thân của ta!"

Nguyên Mông huyễn thân là thần thông bạn thú của người áo trắng, bất luận là tiến công hay là rút đi, dùng để mê hoặc đối thủ, lần nào cũng đạt hiệu quả.

Đối phương không chút do dự, bản tôn và chân thân cùng đến, hiển nhiên chân thân của mình đã sớm rơi vào trong mắt đối phương, nhưng trên thân Tần Tang không có bất kỳ thần thông đạo thuật và khí tức Linh bảo nào.

Đối thủ càng thần bí, càng làm người ta kiêng kị, trong lòng người áo trắng âm thầm cảnh giác.

Tần Tang khinh thường trả lời, bất luận các loại thần thông huyễn hóa gì cũng không thể gạt được ánh mắt Thiên Mục Điệp.

Người áo trắng và Thiên Mục Điệp cùng một cảnh giới, gần như ngay lúc thi triển thần thông là bị Thiên Mục Điệp nhìn thấu chân thân, không thể thoát khỏi.

"Trong lời nói các hạ hình như chưa hết ý, làm gì nóng lòng rời đi, không ngại lưu lại nói rõ!"

Giọng nói Tần Tang thản nhiên, xuất thủ lại lăng lệ vô cùng, trở bàn tay tế ra linh bài, linh bài trong nháy mắt hóa thành một khối cự bia giống như sơn phong, nhắm ngay đỉnh đầu người áo trắng, lăng không đánh xuống!

Kình phong đánh tới, người áo trắng vẫn hung hăng nói: "Dám can đảm lấy bản tôn ngăn ta, đảm lượng không nhỏ!"

Đám người Dân Trác trước đó cũng không phải không công mà lui, nhiều ít tra ra một chút tình báo, yêu này lĩnh ngộ pháp tướng, tới lại là bản tôn, rất có thể là phát giác được pháp đàn khác thường, gấp gáp đuổi theo.

Trong mắt người áo trắng, đây chưa hẳn không phải là cơ hội.

Bản thân nếu có thể diệt sát đối phương ở đây, vậy tương đương chắt đứt một tay Tư Lục, đâu chỉ là một công lớn.

Đương nhiên, người áo trắng cũng biết, bản tôn đối phương dám đuổi theo đến, nhất định có chỗ dựa vào. Nơi đây chính là đạo tràng của đối phương, các cao thủ khác khả năng đang chạy tới, lưu thời gian cho y cũng không nhiều, cơ hội chớp mắt là qua.

Thoáng suy nghĩ, người áo trắng đã có quyết định, viên châu nơi mi tâm hơi lấp lóe, một sợi khói trắng bay lên, trên đỉnh đầu kết làm một đoàn mây khói.

Mây khói vặn vẹo biến hóa, mơ hồ có hình thú, cuối cùng hóa thành một con bạch tê to lớn, bốn vó tráng kiện, thân thể to lớn như núi cao, trên cái đầu to lớn mọc ra một cây sừng nhọn, không kém linh bài trong tay Tần Tang.

Bạch tê gào thét, sừng tê đột nhiên hất lên, sừng nhọn sắc bén đâm rách kình phong, hung hăng vọt tới linh bài.

'Ầm!'

Hai cỗ lực lượng kinh khủng bỗng nhiên bộc phát, thiên băng địa liệt, sóng lớn ngập trời.

Bạch tê gắt gao chống đỡ linh bài, nhưng bốn vó run rẩy, cổ phát sinh vặn vẹo quỷ dị, cuối cùng chống đỡ hết nổi, tiếng rống bắt đầu biến hình.

Người áo trắng hơi biến sắc, không ngờ đối phương rõ ràng kém y một cảnh giới, lực lượng lại mạnh mẽ như thế, đầu bạch tê này là con có lực lượng mạnh nhất trong tứ đại bạn thú, vật lộn lại không phải là đối thủ của đối phương.

Bạch tê lui lại, phía trước người áo trắng mất đi bình chướng, nhưng y đã sớm phòng bị, phía sau chẳng biết lúc nào nhiều thêm một đôi cánh, nếu ngoại nhân nhìn thấy, có thể tưởng rằng là hai tên Vũ tộc đang nội đấu.

Đôi cánh người áo trắng hiện ra màu xám đen, kém xa hào quang lóa mắt của phượng dực Tần Tang, nhưng trong nháy mắt bộc phát ra tốc độ cũng cực kì không tầm thường, giữa không trung lưu lại liên tiếp bóng đen, trước khi bạch tê thua cuộc đã rời xa chiến trường, tránh né nguy hiểm.

Cùng lúc đó, tiểu xà trong tay áo y phun ra nuốt vào lưỡi rắn, âm thầm phun ra một giọt nọc độc trong suốt.

Trong lúc người áo trắng bay ngược ra sau, xuyên phá một đợt sóng lớn trong đó, âm thầm đưa nọc độc vào trong nước, hết thảy thần không biết quỷ không hay. Cho đến khi sóng lớn hạ xuống, đánh tới hướng mặt biển, nọc độc lan tràn ở trong biển, từ đầu đến cuối không có bất cứ dị thường nào.

'Rầm rầm. . .'

Sóng biển vang trời.

Hai đạo nhân ảnh cách không đối mặt.

Bạch tê không có cảm giác đau, quơ quơ đầu đã khôi phục như thường, ngăn trước người áo trắng, vùi đầu phóng tới Tần Tang.

'Ầm Ầm Ầm!’

Trong khoảnh khắc, sừng tê và linh bài va chạm mấy lần, liên tiếp bộc phát ra linh quang chói mắt, dư ba quấy nhiễu chung quanh long trời lở đất.

Bạch tê hung hãn không sợ chết, một lòng hộ chủ.

Pháp tướng gia thân, thôi động Đại Kim Cương Luân Ấn, Tần Tang càng uy mãnh vô cùng, linh bài nặng nề trong tay hắn linh hoạt giống như tú hoa châm, không có chiêu thức, tùy tâm sở dục, lại xảo trá dị thường.
Bình Luận (0)
Comment