Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 3305 - Chương 3305: Vận Sức Chờ Phát Động

Chương 3305: Vận sức chờ phát động Chương 3305: Vận sức chờ phát động

Dịch: Thanh Kỳ

Đại Bi thiền tự.

Tần Tang vừa bước ra khỏi Na Di trận, lập tức cảm nhận được bầu không khí ngột ngạt bao trùm thiền tự.

Phi thân lên không trung, cảnh tượng chiến trường rơi vào mắt.

Đại cung phụng tự mình dẫn đại quân, hùng hổ xông đến, khí thế ngập trời, khiến màn mưa mơ hồ ngưng trệ.

Lôi Đàn đã khởi động, chỉ chờ thời khắc phát động.

Trận chiến tại Vịnh Nguyệt độc, hắn tự mình xuất thủ, nhằm che giấu cảm giác của Minh Cốt lão tổ, là bởi vì Lôi Đàn cần thời gian để phát động, trước khi chân chính phát uy, có thể để cho Minh Cốt đào tẩu.

Lôi Đàn mới, dù là uy năng hay tốc độ phát động, đều vượt xa trước kia, bởi vì thần thông đặc biệt của Ti U tộc, rất khó giết được đối phương, hắn vẫn muốn đích thân đến đây.

'Ào ào ào...'

Tiếng mưa rơi bên tai không dứt.

Dưới bầu trời u ám, hai mắt đại cung phụng sáng tỏ kinh người, thần mục như điện, nhìn xuyên thấu cả màn mưa.

Lão cũng không che giấu thân hình, đường hoàng đứng trước đại quân, phía sau là thiên quân vạn mã!

Tần Tang liếc mắt liền nhìn thấy lão, thần sắc hơi trầm xuống, thân ảnh lặng lẽ hòa vào trong mưa.

Trong nháy mắt, đại quân Lô vương tới gần màn mưa, đại cung phụng bừng bừng khí thế, không hề dừng lại, suất lĩnh đại quân xông vào.

'Xoạt!'

Màn mưa như một cái miệng lớn, nuốt chửng tất cả.

Bước vào màn mưa, cảnh tượng quen thuộc lại xuất hiện, vô số thân ảnh lặng lẽ đứng trong mưa, chờ đợi bọn họ.

Thân ảnh lít nha lít nhít, mênh mông vô bờ, lại không hề có chút âm thanh nào, toát ra vẻ quỷ dị phi thường.

Đây chính là lôi binh, là đối thủ cũ của bọn họ, bất quá lần này bọn họ đã có chuẩn bị.

Trước khi giao chiến, trong quân trận bên Lô vương bay lên từng đoàn từng đoàn vân khí, bọn họ vẫn thi triển loại trận pháp kia, chỉ là vị trí trận nhãn đổi thành một vị cường giả Ti U tộc, kinh nghiệm từ lần trước giúp bọn họ ứng phó chính xác hơn, an toàn hơn rất nhiều.

Vân khí liên miên, trôi nổi trên không trung, mưa rơi lập tức yếu dần.

Đại cung phụng tìm kiếm một lát, không phát hiện tung tích của Tần Tang và những người khác, không chần chờ nữa, ra lệnh đại quân chủ động xuất kích.

"Ầm!"

Hai bên đại quân va chạm, thanh thế kinh thiên động địa.

Vân khí di chuyển theo tu sĩ, thông qua dòng chảy của vân khí, có thể nhìn ra đại quân phân bố binh lực thế nào.

Như từng lưỡi dao sắc bén, đâm vào trận hình lôi binh, không gì cản nổi. Trong nháy mắt, vô số lôi binh ngã xuống.

"Hửm?"

Đại cung phụng vẫn luôn dò xét bốn phía, tìm kiếm tung tích của Tần Tang và những người khác, lúc này dường như phát giác ra cái gì, thần sắc khẽ động, nhưng lập tức bị dị thường ở nơi khác thu hút.

Tần Tang, sương điêu, tượng đá và hỏa linh đồng thời xuất hiện, giống như lần trước, chia ra từ bốn phương tám hướng xông vào chiến trường.

Ngoại trừ Tần Tang, thực lực của sương điêu, tượng đá và hỏa linh đều như cũ, chủ yếu là quấy nhiễu đại quan, đại cung phụng phái người ra nghênh chiến, bí mật truyền âm cho Lê Việt, ra lệnh cho gã tiến lên ngăn cản Tần Tang.

Lần trước, Lê Việt đơn đấu với Tần Tang, ngay từ đầu đã rơi vào kiếm trận, chưa thể hiện ra được thực lực.

Lần này có đại cung phụng tọa trấn, Lê Việt thề phải rửa sạch nhục nhã, lúc này gọi bạn thú ra, linh giáp hộ thân, sải bước tiến lên.

Cùng lúc đó, đại cung phụng trở tay lấy ra Lục Hợp lệnh, những cường giả Ti U tộc khác cũng tế ra bảo vật này, pháp lệnh lơ lửng trên không, xoay tròn không ngừng, ứng biến linh hoạt, không cho Ngũ Hành miện cơ hội ra tay.

'Ầm, ầm!'

Thân ảnh Lê Việt vừa động, thế như núi lở, hư không chấn động, thanh thế vượt trên Tần Tang một bậc.

Một tiếng kiếm minh vang lên sang sảng.

Giống như lần trước, Tần Tang vừa ra tay chính là một đạo kiếm quang đánh tới, Hôi Oanh kiếm lăng không chém về phía Lê Việt.

Lê Việt ứng đối cũng giống như lần trước, muốn dùng lực lượng nhục thân, chính diện chống đỡ linh kiếm, dường như quên đi bài học lần trước.

Như ý nguyện của gã, kiếm quang lóe lên giữa không trung, linh kiếm chợt biến mất, hư không thoáng chốc trở nên vô cùng tịch mịch, kiếm trận bày ra, Lê Việt rơi vào trong trận trong nháy mắt.

Ngay lúc đắc thủ, Tần Tang chợt nghe một tiếng chó tru vang lên, ánh mắt ngưng lại, nhìn về phía sau Lê Việt, chỉ thấy bên cạnh đại cung phụng nhiều thêm hai con linh khuyển lông đen, một trái một phải ngồi xổm bên chân lão.

Linh khuyển lông ngắn mà mảnh, đầu hình cây đinh dài, ngực sâu eo nhỏ, tứ chi thon dài, trước thẳng sau cong.

Không còn nghi ngờ gì nữa, hai con linh khuyển này là bạn thú của đại cung phụng.

Chúng ngẩng đầu tru lên, tiếng tru rất dài, tiếng tru vang xa, lực xuyên thấu rất mạnh, xuyên qua tầng mây.

Sau một lát, một luồng ánh sáng nhàn nhạt rải rác trên chiến trường, trên không trung xuất hiện một vòng sáng hình tròn, vòng sáng dần dần sáng tỏ, như một vầng trăng tròn treo trên bầu trời.

Linh khuyển khiếu nguyệt!

Vầng trăng bắn xuống một chùm sáng, rơi vào kiếm trận.

Thời khắc này, Tần Tang mơ hồ cảm giác được, Lê Việt trong trận cùng vầng trăng sinh ra một loại liên hệ nào đó, trong lòng biết không ổn, không ngừng biến đổi trận pháp, nhưng không cách nào cắt đứt được.

Ngược lại Lê Việt, sau khi rơi vào kiếm trận, đối mặt với vũ trụ mênh mông, ban đầu là vẻ mê man, dù sao lần trước giao thủ quá gấp gáp, gã còn chưa tìm ra cách phá trận.

Mà khi vầng trăng xuất hiện, vẻ mê man nhanh chóng biến mất, như được một loại chỉ dẫn nào đó, Lê Việt đột nhiên quay đầu, ánh mắt sắc bén như đao, nhìn chằm chằm vào viên kiếm tinh, nhanh chóng lao tới, như một con trâu hoang, khí thế kinh người.

Tu vi của Lê Việt vốn không kém, lại có đại cung phụng tương trợ, nếu mặc cho gã mạnh mẽ lao tới trong kiếm trận, thật sự có khả năng phá vỡ kiếm trận.

Tần Tang liếc nhìn đại cung phụng một cái, người này đến bây giờ vẫn còn muốn điều khiển chiến trường từ phía sau. Bất quá, hắn sẽ không cho đối phương như ý nguyện.

Đúng lúc này, cảm giác của đại cung phụng càng thêm rõ ràng hơn trước, phát hiện thế cục trên chiến trường có chút ngoài dự liệu, những lôi binh trở nên yếu ớt hơn, trong thời gian ngắn đã lộ ra dấu hiệu thất bại.

Mặc dù bọn họ đã chuẩn bị đầy đủ, nhưng sẽ không có hiệu quả nhanh như vậy.

Trên thực tế, sau khi Tần Tang thôi động Tế Lôi Thệ Chương ẩn mà không phát, tất cả chủ đàn đều phải chịu áp lực kinh người, lôi phù không phát động một khắc, áp lực trên người bọn họ liền tăng thêm một phần.

Thời khắc này, kể cả ba người Tố Nữ, đều không thể phân tâm. Lúc này Cửu Thiên Bích Đàm Lôi Vũ đại pháp, chính là uy năng còn sót lại sau khi Tần Tang sớm thôi động, tiêu hao một chút liền thiếu một chút, hơn nữa không có đàn chủ phối hợp, rất nhiều biến hóa đều không thể thi triển, cho nên mới có cảnh tượng đại quân Lô vương thế như chẻ tre.

Đại cung phụng chưa kịp suy nghĩ kỹ càng, liền bị tiếng sấm đánh thức.

Ngũ Lôi Thiên Tâm Chính Ấn phù tùy tâm mà động, lôi đình xuất hiện từ hư không, hóa thành Lôi Ấn, lực lượng lôi đình đáng sợ phá vỡ hư không, tập sát về phía Lê Việt trong trận.

Một kích này, Tần Tang hầu như dốc toàn lực, mạnh như Lê Việt, nếu không kịp thời tránh né, cũng sẽ lành ít dữ nhiều.

Đại cung phụng sẽ không cho Tần Tang dễ dàng đắc thủ, một vệt kim quang liền bắn ra từ ống tay áo của lão.

Lần này lão đã sớm chuẩn bị, không hề giữ lại, Khốn Thiên Kim Tỏa bộc phát ra toàn bộ uy năng, một loại ba động huyền ảo tản mát ra theo kim quang.

Trên chiến trường, đám cường giả Luyện Hư đều bị cỗ ba động này thu hút, bởi vì đây là lực lượng mà bọn họ khổ sở truy tìm - lực lượng Pháp Vực! Chỉ có Tần Tang phân biệt ra, loại ba động này vẫn còn kém rất xa Pháp Vực chân chính.

Mặc dù như thế, đại cung phụng có thể dùng Khốn Thiên Kim Tỏa, thi triển ra lực lượng Hư Vực, trong cùng cấp bậc, cũng là tồn tại đỉnh tiêm.

Hư Vực bao phủ chiến trường, Ngũ Lôi Thiên Tâm Chính Ấn đột nhiên ảm đạm một chút, nếu như trước kia, tuy rằng không đến mức bị Hư Vực đánh tan, nhưng lôi đình cũng sẽ bị trì trệ.
Bình Luận (0)
Comment