Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 3318 - Chương 3318: Tử Vân Sơn Mời

Chương 3318: Tử Vân sơn mời Chương 3318: Tử Vân sơn mời

Dịch: Độc Hành

Dân Trác thản nhiên nhìn thẳng vào mắt hắn, thở dài: “Lão phu chỉ là một quân cờ trong tay kẻ đó mà thôi, vốn tưởng rằng có thể nhảy ra khỏi bàn cờ, nhưng tất cả chỉ là ảo tưởng.”

“Nghe theo mệnh lệnh của kẻ đó, đến đây trợ trận, ngoại trừ Tể Chân ra, còn có những ai?” Tần Tang truy hỏi.

“Thân phận của bọn họ cũng không khó đoán, nhưng lão phu cảm thấy, bọn họ đều là do Tể Chân mời tới, chưa hẳn biết được nội tình...”

Dân Trác biết gì nói nấy.

Tần Tang ghi nhớ thân phận của những người này, hắn là người ngoài, không tiện tự mình điều tra, chỉ có thể nói chuyện này cho Nguyên Mâu và Nguyên Tượng tộc trưởng trước.

Thấy Tần Tang trầm mặc không nói, Dân Trác cười khẩy, phảng phất như muốn chết cũng phải lôi kéo người khác xuống nước: “Chẳng lẽ Tần chân nhân đắc tội với quá nhiều người, đến nỗi không nghĩ ra ai là kẻ đứng sau màn nhắm vào các ngươi là ai? Có thể làm được những chuyện này, ít nhất cũng phải là lão quái vật nào đó của Chu Yếm tộc, hoặc là thế lực có thể chống lại Chu Yếm tộc. Có lẽ không lâu nữa, lão phu có thể nhìn thấy các ngươi đi theo vết xe đổ của tộc ta, ha ha...”

Tần Tang không chấp nhặt với tên tù nhân này, nhưng lời nói của Dân Trác lại khiến hắn bất an.

Thái độ của Nguyên Tượng tộc trưởng và Nguyên Mâu đối với Phong Bạo Giới không giống như giả tạo, vậy rốt cuộc kẻ đứng sau lưng bọn họ là ai? Là nội bộ Chu Yếm tộc lục đục, hay là có một địch thần bí nào đó, vẫn luôn âm thầm theo dõi bọn họ?

Những vấn đề này, Dân Trác không thể cho hắn câu trả lời.

Giam cầm Dân Trác lại, Tần Tang ngồi trong tĩnh thất, nhớ lại những gì đã trải qua, cố gắng tìm kiếm manh mối.

Một lúc sau, Tần Tang bỗng nhiên cảm ứng được điều gì đó, ngẩng đầu nhìn ra bên ngoài.

“Cũng nên đến rồi.”

Hắn lẩm bẩm, thân ảnh lóe lên, xuất hiện bên ngoài Thanh Dương Quan, nhìn thấy Nguyên Tượng tộc trưởng, chắp tay hành lễ.

Trước đó, Nguyên Mâu cáo từ, nói là trở về báo cáo cho tộc trưởng, Tần Tang hoài nghi Nguyên Tượng tộc trưởng vẫn luôn ở gần chiến trường.

Nguyên Tượng với hồng quang đầy mặt, trên người còn nồng nặc mùi rượu, ngồi trên tảng đá trên đỉnh núi, ôm hồ lô rượu, cười lớn một tiếng sảng khoái: “Trận chiến này Tần chân nhân thong dong tự tại, khí phách hiên ngang, quả thật là nên uống cạn một chén lớn!”

“Nguyên Tượng tộc trưởng quá khen, còn phải đa tạ tộc trưởng đã kéo chân đại quân Lô Vương, khiến bọn họ nóng lòng lập công, bần đạo mới có thể ung dung tìm kiếm cơ hội, nếu không kết quả thật khó mà lường trước!” Tần Tang khiêm tốn nói.

“Chuyện nhỏ mà thôi, không đáng nhắc tới!” Nguyên Tượng liên tục xua tay, chợt giọng điệu vừa chuyển, cười tủm tỉm nói: “Nguyên Mâu nói, Dân Trác tộc trưởng đã chết trong tay chân nhân. Sau trận chiến này, nguyên khí Trường Hữu Tộc đại thương, không còn uy hiếp gì với chân nhân nữa, không biết chân nhân dự định xử lý bọn họ thế nào?”

Tần Tang chắp tay nói: “Mọi chuyện xin nghe theo tộc trưởng định đoạt!”

Nguyên Tượng hài lòng gật đầu: “Cũng chỉ có thể cắt đất bồi thường mà thôi.”

Đang nói chuyện, từ xa xa truyền đến tiếng xé gió, Nguyên Mâu cưỡi mây bay tới, bên cạnh còn có hai người, một trong số đó chính là Dân Thuật - tân nhiệm tộc trưởng của Trường Hữu Tộc.

Dân Thuật vẫn còn chưa hoàn hồn, nhìn thấy Tần Tang, trong lòng không khỏi run lên.

Đối với Tần Tang, gã không dám có chút oán hận nào, chỉ có sợ hãi vô tận.

“Thánh địa của Trường Hữu Tộc là do tiên tổ để lại, lão phu tuy muốn dẫn cả tộc di chuyển, tách khỏi các ngươi, để thời gian xóa nhòa thù hận, nhưng tổ huấn khó trái, chỉ mong chân nhân có thể chừa lại Thánh Mộc Nguyên cho Trường Hữu nhất tộc...” Nguyên Tượng tộc trưởng thở dài nói.

Tần Tang hiểu rõ đây là ranh giới cuối và của Chu Yếm tộc, cũng là đang bày tỏ thái độ, sẽ không đặt chân vào Thánh Mộc Nguyên.

Ba đại khu vực và với vùng biển rộng lớn xung quanh, vô số rạn đá ngầm, đủ để dung nạp tu sĩ Phong Bạo Giới. Lúc lựa chọn nơi đây làm đạo tràng, Tần Tang đã chuẩn bị tâm lý, đạo tràng của hắn không có khả năng tiếp tục mở rộng ở Vụ Hải. Về sau nếu như tiếp tục tiến bộ trên đại đạo, nhất định phải lựa chọn một đạo tràng mới ở nơi khác.

Tộc trưởng Dân Trác bị bắt, hơn phân nửa cao thủ tử trận, những kẻ còn lại như Thập trưởng lão đều bị Tần Tang bắt sống, Trường Hữu Tộc có thể nói là bị đánh cho tan tác.

Mất đi Thanh linh khí, Trường Hữu Tộc muốn khôi phục lại như lúc trước, quả thật là khó như lên trời.

Trường Hữu Tộc đã không còn tư cách làm đối thủ của Phong Bạo Giới, giữ lại cái danh địch nhân này, cũng có thể dùng để mài kiếm cho hậu bối.

Tần Tang truyền âm gọi Lý Ngọc Phủ tới, để y đi đàm phán với Dân Thuật, yêu cầu duy nhất là giao nộp toàn bộ điển tịch mà Trường Hữu Tộc chứa.

Lý Ngọc Phủ mời Nguyên Mâu và Dân Thuật vào trong sơn môn.

Lúc này sắc mặt Tần Tang nghiêm nghị, trầm giọng nói: “Bần đạo nghe từ Dân Trác biết được một số bí mật, muốn báo cáo với tộc trưởng.”

Thấy hắn trịnh trọng như vậy, Nguyên Tượng thu hồi vẻ tùy ý: “Chân nhân xin cứ nói.”

Sau đó, Tần Tang nói cho Nguyên Tượng biết tin tức có được từ Dân Trác.

Vẻ mặt Nguyên Tượng dần trở nên ngưng trọng, sau khi nghe xong, thật lâu không nói gì.

Giao ra Dân Trác, có lẽ có thể dụ ra kẻ đứng sau, nhưng Tần Tang suy nghĩ một chút, vẫn quyết định không tiết lộ chuyện Dân Trác còn sống.

Nếu Đại Dư Tiên Sơn thật sự có lai lịch lớn như vậy, hắn cần phải che giấu cẩn thận.

Bên trong Trường Hữu Tộc, có một số điển tịch chỉ có tộc trưởng mới được xem. Dân Trác lo lắng để lộ bí mật, chưa từng tiết lộ với bất kỳ ai. Ngoại trừ lão ta ra, cho dù những người khác nghe được chuyện Đại Dư Tiên Sơn từ tu sĩ Phong Bạo Giới, cũng không nghĩ ra phía sau còn ẩn giấu bí mật lớn như vậy. Ngay cả Dân Thuật cũng chỉ biết Dân Trác tiến vào Vùng đất ô trọc để tìm kiếm nguồn gốc của Thanh linh khí, không biết rõ ràng nội tình.

“Haiz!”

Trầm mặc hồi lâu, Nguyên Tượng tộc trưởng bỗng nhiên thở dài, lắc đầu nói: “Lần này, chân nhân sợ là bị liên lụy rồi. Ván này đã thua, chân nhân lại biểu hiện ra thực lực như vậy, kẻ đó sẽ không ra tay với các ngươi nữa, chân nhân có thể yên tâm.”

Nguyên Tượng chỉ nói đến đây thì dừng lại.

Thấy lão rõ ràng biết chút gì đó, nhưng lại không muốn nói ra, Tần Tang không tiện hỏi tiếp, nhưng cũng có thể đoán được một hai, im lặng gật đầu.

Phán đoán của Nguyên Tượng tộc trưởng hẳn là đáng tin, hơn nữa có Lôi Đàn ở đây, trừ phi tu sĩ Hợp Thể kỳ tự mình đến, Tần Tang cũng không sợ đối phương.

“A, suýt nữa quên mất một chuyện.”

Nguyên Tượng đưa tay vào trong tay áo, lấy ra một miếng ngọc bội hình tròn, đưa cho Tần Tang.

“Lúc chân nhân đại chiến với Lô Vương, có người từTử Vân sơn đến, thấy chân nhân bận rộn nên không lộ diện, chỉ để lại vật này, nói khi nào chân nhân rảnh rỗi, hãy đến nơi ngọc bài chỉ dẫn, sẽ có người tiếp ứng.”

Tần Tang ngạc nhiên, nhận lấy ngọc bài, hỏi: “Là Lưu Ly tiên tử sao?”

“Không phải Lưu Ly tiên tử.”

Nguyên Tượng lắc đầu: “Lão phu không tiện tiết lộ quá nhiều, chân nhân tự mình đến Tử Vân sơn một chuyến là biết rõ mọi chuyện.”
Bình Luận (0)
Comment