Chương 377: Xông Cấm
Chương 377: Xông Cấm
Thiên Phong đã bị thủ hộ đại trận phong tỏa, đứng gần đại trận có thể cảm nhận được rõ dao động làm người sợ hãi ở phía trước, cho dù là tu sĩ Kết Đan kỳ như Địa Khuyết lão nhân cũng không dám tự tiện xông vào.
Cũng may trong thủ hộ đại trận có một đường núi có thể đi qua.
Đường núi uốn lượn lại chật hẹp, nối thẳng vào sâu trong mây mù, cảnh sắc dọc đường đa dạng, băng qua cỏ hoang, rừng rậm, khe nứt, cũng có thần miếu, nhà tranh, thạch điện. . .
Mỗi một chỗ đều có ánh sáng lấp lánh của cấm chế, các loại rừng không dưới mấy chục chỗ.
Có thể thấy được muốn thông qua cấm chế trên đường núi, bình an đến đỉnh núi cũng không dễ dàng như vậy.
Lúc này ba người Tần Tang đang ẩn thân, đứng ở trên đường núi, phía trước là cửa vào của thủ hộ đại trận, đường núi tiến vào một mảnh rừng rồi biến mất ở chỗ sâu trong đó, kéo dài đến phía sau rừng cây.
Cây cối trong rừng đều đã chết hết, vô cùng khô héo, một chiếc lá cũng không có, hình dáng vặn vẹo, nhìn từ xa giống như từng con quái vật đã chết, bóng của chúng nó trên mặt đất lại càng giống vô số quỷ hồn đang giương nanh múa vuốt.
Đây là một mảnh rừng chết!
Bên trong rừng chết hiện lên cấm chế chằng chịt, tầng tầng lớp lớp khiến người tê cả da đầu, ánh sáng ảm đạm như miệng lớn có thể cắn nuốt con người, chờ đợi kẻ xông vào tự chui đầu vào lưới.
Nhìn thoáng qua thì thấy cây khô bên trong rừng chết giống như lộn xộn, nhưng nếu cẩn thận phân tích thì sẽ phát hiện mỗi một cái cây, mỗi một chi tiết đều ẩn chứa một quy luật kỳ lạ nào đó, hòa hợp với cấm chế.
-Ngươi đi trước!
Địa Khuyết lão nhân chỉ vào Tần Tang, lấy ra pháp bảo hình ốc biển rồi giao cho hắn.
-Cầm Thiên Âm Loa của lão hủ đi vào, bên trong Thiên Âm Loa có linh lực và tiêu ký của lão hủ lưu lại, lão hủ sẽ phối hợp với ngươi để phá giải cấm chế. Nhưng lão hủ còn có chuyện khác phải làm, khó mà chú ý được. Cho nên trong lúc phá cấm chế thì ngươi nhất định phải dốc hết toàn lực, đừng có nghĩ lão hủ sẽ ra tay giúp ngươi. Bằng không một khi gặp phải nguy hiểm, chưa chắc lão hủ có thể cứu được ngươi đâu. . .
Tần Tang tiếp nhận Thiên Âm Loa, dùng thần thức cảm nhận.
Mặc dù bên trong túi Giới Tử có một cây pháp bảo là Thập Phương Diêm La Phiên, nhưng chân chính sử dụng pháp bảo thì bây giờ là lần đầu tiên, uy năng ẩn chứa bên trong pháp bảo khiến cho Tần Tang ngạc nhiên, đồng thời cũng cực kỳ hâm mộ.
Chẳng biết đến khi nào mình mới có thể khống chế được lực lượng mạnh mẽ như vậy!
Giống như trong địa quật, hắn có thể tùy ý thao túng Thiên Âm Loa và khống chế Thiên Huyễn Thần Âm chi lực Địa Khuyết lão nhân lưu lại ở trong đó. Nhưng hắn cũng chỉ là một người chỉ huy mà thôi. Thêm cấm chế ngăn trở, một khi gặp phải cảnh tượng cực kỳ phức tạp thì Địa Khuyết lão nhân rất khó ra tay tương trợ kịp thời.
Chân chính có thể tín nhiệm thì chỉ có chính mình.
Địa Khuyết lão nhân khoanh chân trước cấm chế, ý bảo Tần Tang có thể tiến vào rồi.
Tần Tang hít sâu một hơi, nắm thật chặt Thiên Âm Loa rồi bước vào cấm chế. Ngay sau đó tất cả mọi thứ trong tầm mắt đều biến mất, bao gồm con đường, Thiên Phong, Địa Khuyết lão nhân, Nhậm Hồng. . .
Hắn ở trong rừng chết giống như quỷ vực, không nhìn thấy bên ngoài, người bên ngoài cũng không nhìn thấy hắn.
Bên ngoài cấm chế, hai mắt Địa Khuyết lão nhân sáng ngời nhìn chằm chằm mảnh rừng chết kia, vẻ mặt nghiêm túc.
Nhậm Hồng không nhìn thấy tình huống bên trong cấm chế là như thế nào nên đành phải chờ ở một bên. Nhưng trong mắt hắn vô cùng lo lắng, rốt cuộc từng đạo cấm chế hạ xuống rất có thể là do hắn đi phá.
Tần Tang đứng tại chỗ không nhúc nhích, tầm mắt quét qua cây khô xung quanh.
Mảnh rừng chết này dung hợp hoàn mỹ với cấm chế ở đây, kín không một kẽ hở, hoàn toàn yên tĩnh. Bên trong rừng chết cũng không có con đường nào, có lẽ đã ẩn đi, hắn nhất định phải xông vào cấm chế, tìm ra phương pháp phá giải.
Chần chờ một chút, Tần Tang vỗ vào túi Thi Khôi, một bộ Sát Thi bay ra.
Trái lại thân phận bị bại lộ, Địa Khuyết lão nhân đối với hắn đã nhất thanh nhị sở, hắn đã hạ quyết tâm, một khi tìm được cơ hội thì sẽ trốn đi nơi khác, không cần thiết che giấu thủ đoạn Luyện Thi.
Hiện tại quan trọng nhất là bảo trụ mảng nhỏ ở trong cấm chế này.
-Luyện Thi. . .
Vẻ mặt của Địa Khuyết lão nhân đang ở bên ngoài có hơi ngoài ý muốn, âm hiểm cười một tiếng, cũng không ra tay can thiệp.
Quan sát mỗi một chi tiết nhỏ bên trong rừng chết cùng với biến hoá của cấm chế, đi tới đi lui nhìn mấy lần, cuối cùng tầm mắt Tần Tang dừng lại ở giữa hai cái cây khô.
Cấm chế bên trong rừng chết vô cùng huyền diệu, uy lực nghĩ là biết, cũng may hắn từng chiếm được tâm đắc cấm chế của Thanh Đình sư tỷ, đã nghiên cứu qua một chút nên cũng không đến nỗi hai mắt tối mịt, thúc thủ vô sách.
Nhưng cấm chế trong rừng chết vượt xa thực lực mà hắn có thể chạm đến, muốn tìm thấy mỗi một phần biến hoá của cấm chế thì chắc chắn phải lấy thân thử nghiệm.
Tần Tang nhìn chằm chằm hai cây khô kia, xác định dùng chỗ này làm nơi đột phá.
-Đi!
Tần Tang ra lệnh Sát Thi đi phía trước, nhưng chính hắn cũng đi nhanh đến.
Uy lực của cấm chế cực mạnh, ở chỗ này Sát Thi cũng yếu ớt như người phàm, một khi kinh động cấm chế, nếu khoảng cách quá xa thì Tần Tang sẽ không thể cứu viện kịp thời.
Không thể chỉ dựa vào Sát Thi để phá cấm chế, hơn nữa Sát Thi cũng không chịu được tiêu hao như thế này, Tần Tang để nó đi trước dò đường, tranh thủ cho mình một chút thời gian ngắn.
Từng bước một đi tới phía trước kẽ cây, Tần Tang liếc mắt nhìn chằm chằm ánh sáng trên cấm chế đang dao động không ngừng, đột nhiên lách mình đi vào.