Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 385 - Chương 385: Tránh Xa

Chương 385: Tránh Xa Chương 385: Tránh Xa

Linh phù phức tạp, vô cùng thần bí, lại rực rõ như mặt trời ban trưa.

Trong khoảnh khắc đó, dung nham đỏ thẫm cũng phải ảm đạm mờ nhạt trước hào quang của linh phù.

-Đi!

Ánh mắt của Huyền Vũ đạo trưởng chăm chú, đột nhiên bấm đốt ngón tay.

Linh phù tưởng chậm mà nhanh, chớp mắt đã đánh vào tảng đá dùng làm cửa vào thạch điện kia.

-Ầm!

Linh phù đồng loạt vỡ vụn, mảnh vụn giống như một cái trọng chùy, cực lực va chạm.

Thạch điện một chút cũng không sứt mẻ!

Trốn ở bên trong bầy Hỏa Điểu, khoảng cách xa như vậy nhưng Tần Tang vẫn rõ ràng cảm nhận được uy lực đáng sợ khi linh phù va chạm cấm chế thạch điện. Khi phát hiện có dư âm sắp lan tới, sắc mặt hắn khẽ biến, vội vàng lui lại né tránh.

Hiện tại hắn hơi hoài nghi suy luận ban đầu của mình, có lẽ thạch điện vốn dĩ đã rách nát lung lay sắp đổ như vậy.

Huyền Vũ đạo trưởng ngự phù công kích, thạch điện trông có vẻ yếu ớt lại vẫn vững vàng sừng sững, cấm chế phía trên bị linh phù kích phát, hoàn toàn hiển lộ ra, không hề có một chút hư tổn, không hề có bộ dáng sắp bị sụp đổ.

Chỉ có tảng đá xanh nơi chắn lối vào là rung động không ngừng. Nơi này có lẽ là chỗ đột phá, vừa nhìn liền thấy có hy vọng phá mở.

Bắt gặp cảnh này, Huyền Vũ đạo trưởng cũng lộ ra sắc mặt vui mừng, cân nhắc trong chốc lát, sau đó đột nhiên giơ tay điểm hư không.

Cảnh tượng giống với lần Tần Tang nhìn thấy Ẩn Nga huyễn hóa ra, Huyền Vũ đạo trưởng khép hai ngón tay, thuận theo con đường ngón tay di chuyển, vẽ ra một tia thanh quang ngưng thực tại giữa không trung. Ngay sau đó, tốc độ di chuyển của ngón tay càng lúc càng nhanh, thanh quang quanh co, phức tạp, chớp mắt một cái đã tạo thành một tấm linh phù.

Linh phù lơ lửng giữa không trung, thanh quang nội liễm.

Chữ triện ở trên mặt linh phù hình như là chữ cổ. Tần Tang còn chưa kịp đoán ra, Huyền Vũ đạo trưởng đã bấm đốt ngón tay, bắn linh phù bay vào phù trận.

Sau đó, tiếp tục dẫn khí vẽ phù.

Từng tấm, từng tấm phù sinh ra, uy lực của phù trận càng ngày càng mạnh, Tần Tang càng nhìn càng thán phục.

Huyền Vũ đạo trưởng vẽ nhiều linh phù trong một lần như vậy, hình như cũng không nhẹ nhõm gì. Trên đỉnh đầu y có khí trắng bốc lên, hơi thở cũng có phần nặng nhọc.

Cuối cùng, khi tấm linh phù cuối cùng dung nhập, phù trận đột nhiên gom lại, rút nhỏ đi mấy chục lần.

Tại trong mắt Tần Tang, phù trận nhỏ bé khéo léo này dường như ẩn hàm vũ trụ, có tinh vân khuếch tán, cảnh sắc tuyệt luân không gì sánh được.

Huyền Vũ đạo trưởng ngẩng đầu nhìn phù trận một cái, hơi hơi gật đầu hài lòng mỉm cười. Tuy nhiên, y không ngay lập tức điều tức khôi phục mà là lấy ra một viên linh đan nuốt, sau đó khẽ la lớn.

-Thiên Cương Đao Phù! Ra!

Lời còn chưa dứt, một tiếng đao chém ác liệt vang vọng không gian.

Ngay sau đó thấy được một luồng hào quang màu ngà bay ra từ trong cơ thể Huyền Vũ đạo trưởng, trong chớp mắt đã chui vào phù trận.

-Hợp!

Huyền Vũ đạo trưởng hét lớn một tiếng, phù trận vang lên tiếng vỡ vụn ầm ầm, mảnh vụn cũng không bị phóng ra bốn phía, mà là sụp đổ vào trong, sau cùng bị luồng ánh sáng trắng ngà đó hấp thu.

Bản thể của bạch quang cũng là một tấm linh phù, mà khiến người lấy làm kỳ lạ chính là, hình dáng tấm linh phù này thế mà lại là một thanh đao.

Một tiếng đao kêu cũng làm cho Tần Tang bừng tỉnh.

Thiên Cương Đao Phù…

Tần Tang lặng lẽ đọc lại ở trong lòng, nhớ tới tin đồn từng nghe qua, một trong tứ đại mật phù mà tổ sư khai phái của Thượng Nguyên Thanh Tĩnh Cung truyền xuống có một cái là hình thanh đao.

Nghe nói uy lực của tứ đại mật phù không kém pháp bảo bao nhiêu, mỗi một tấm mật phù đều vô cùng huyền diệu.

Thiên Cương Đao Phù rất có thể là một trong số đó!

Thiên Cương Đao Phù vốn đã rất mạnh, lần này dung hợp với phù trận, uy lực càng tăng. Mật phù vọn vẹn dài ba tấc bắn ra đao quang bốn phía, tiếng đao vang lên không dứt.

Tần Tang không những đứng ở khoảng cách xa như vậy, mà còn không bị Thiên Cương Đao Phù nhằm vào, lại vẫn có cảm giác đạn nạn sắp đến, có ảo giác như bị một đao chém đầu.

Tần Tang âm thầm hoảng sợ.

Chỉ thấy Huyền Vũ đạo trưởng đè lòng bàn tay xuống, Thiên Cương Đao Phù chậm rãi vọt tới tảng đá xanh, càng rút ngắn khoảng cách, khí thế càng mạnh thêm một chút.

Không biết Thiên Cương Đao Phù có thể phá được cấm chế trên tảng đá hay không đây?

Ý nghĩ này lóe lên trong lòng Tần Tang.

Đồng thời, hắn đột nhiên còn nghĩ tới một chuyện, Địa Khuyết lão nhân vẫn chưa xuất hiện!

Thời gian từ lúc hắn tiến vào miệng núi lửa đã trôi qua khá lâu, bằng vào năng lực của Địa Khuyết lão nhân, hẳn là đã sớm tìm ra biện pháp che đậy Hỏa Điểu, nhưng đến lúc này vẫn chưa từng xuất hiện bóng dáng.

Tần Tang lặng lẽ cau mày, hắn phát hiện Huyền Vũ đạo trưởng ngự sử Thiên Cương Đao Phù cũng không dễ dàng, đang dốc hết toàn lực, không rảnh quan tâm chuyện khác.

Địa Khuyết lão nhân là đang chờ thời khắc này sao?

Tựa như một con rắn độc nằm ở nơi bí mật nào đó, chờ đợi cơ hội ra tay!

Tần Tang bình tĩnh dò xét xung quanh, đập vào mắt đều là Hỏa Điểu bay đầy trời, căn bản không nhìn ra con nào là ngụy trang của Địa Khuyết lão nhân.

Nghĩ tới đây, Tần Tang đột nhiên hành động, lui về phía sau, cố gắng tránh xa thạch điện một chút.
Bình Luận (0)
Comment