Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 386 - Chương 386: Ám Toán

Chương 386: Ám Toán Chương 386: Ám Toán

Sau khi lui về phía sau, tầm mắt của Tần Tang nhanh chóng quét qua không gian xung quanh, không phát hiện bất cứ dị thường nào. Nếu Địa Khuyết lão nhân có ý đồ đánh lén Huyền Vũ đạo trưởng, chắc chắn sẽ không để lộ ra manh mối, một khi ra tay chính là một đòn chớp nhoáng.

Trong lúc này, cấm chế trên tảng đá bị đao khí kích phát, tỏa ra hào quang rực rỡ, hình thành một bức tường ánh sáng.

Thiên Cương Đao Phù đụng vào tường sáng, dường như bị lực cản vô cùng lớn, không chỉ không chém vỡ tường sáng mà còn bị làm chậm lại thế tiến công.

Có thể thấy được cấm chế của thạch điện mạnh mẽ nhường nào.

Sắc mặt Huyền Vũ đạo trưởng ngưng trọng, toàn lực phát động Thiên Cương Đao Phù, không dám lơi lỏng. Nếu để cấm chế thạch điện chiếm thượng phong, đảo khách làm chủ, không chỉ vô vọng với phá cấm mà còn có thể bị cấm chế phản kích.

Mặc dù y tự tin có thể né tránh được, nhưng mà thận trọng vẫn tốt hơn.

Tần Tang dư quang thoáng nhìn động tác của Huyền Vũ đạo trưởng, trong lòng càng cảm thấy bất an, lấy ra Quỷ Phiên, che ở trong lòng bàn tay, bí mật thôi thúc, tiếp theo đó ánh mắt hắn đột nhiên chuyển sang nhìn xuống dung nham đang không ngừng sôi trào phía dưới.

Hai vị tu sĩ Kết Đan, cộng với cổ điện thần bí tầng tầng cấm chế, mỗi một thứ đều mang lại cho Tần Tang cảm giác hải hùng, khiếp vía.

Đứng trước mặt bọn họ, chính mình chẳng khác gì giun dế.

Một khi trận chiến nổ ra, nếu như một bên có thể nhanh chóng giải quyết bên còn lại thì tốt, sẽ không ảnh hưởng đến quá xa. Nhưng nếu như rơi vào tình huống giằng co thì sẽ rất khó nói.

Vạn nhất bị dư âm chiến đấu giữa hai bị Kim Đan Thượng Nhân quét trúng, chính mình không chết cũng chắc chắn bị trọng thương. Càng nát hơn chính là bị bại lộ dưới tầm mắt của Kim Đan Thượng Nhân, mọi nỗ lực trước đó đều sẽ uổng phí.

Không gian bên trong núi lửa không đủ lớn, tiếc là bên trong dung nham không có Hỏa Điểu, nếu như bây giờ rời xa Hỏa Điểu, không còn chổ ẩn thân, cũng sẽ bị bọn họ phát hiện.

Ý nghĩ này vừa lóe lên, ánh mắt Tần Tang đột nhiên cứng lại.

Phía sau lưng Huyền Vũ đạo trưởng chợt hiện hư ảnh của Thiên Âm Loa!

Thiên Âm Loa vừa xuất hiện đã lóe lên một cái, tựa như thuấn di, trong chớp mắt đã xuất hiện trở lại trên đỉnh đầu Huyền Vũ đạo trưởng, từ miệng loa ùn ùn tràn ra Thiên Huyễn Thần Âm chi lực.

Những Thiên Huyễn Thần Âm chi lực này ngưng thực thành một lưỡi đao cong như vành trăng khuyết, nhìn qua nhẹ nhàng, không hề có lực sát thương.

Nhưng Tần Tang đứng ở khoảng cách xa như vậy, chỉ vọn vẹn nhìn một cái đã dựng thẳng lông tơ, vô cùng sợ hãi.

Trong khoảnh khắc, Nguyện Nha Loan Đao giáng lâm!

Lúc này Huyền Vũ đạo trưởng cũng cảm giác được nguy hiểm. Nhưng Thiên Âm Loa xuất hiện quá nhanh, quá quỷ dị, vả lại còn chọn trúng thời cơ y đang khốn khổ giằng co với cấm chế cổ điện.

Trong lòng nổi lên báo động, Huyền Vũ đạo trưởng không tận mắt nhìn thấy Nguyêt Nha Loan Đao nhưng có thể rõ ràng cảm giác khí tức tượng trưng cho tử vong phát ra từ nó.

Điều này khiến da đầu y nổ tung, nếu như không kịp ngăn được một nhát đao kia, rất có thể sẽ chết.

Huyền Vũ đạo trưởng nổi giận gầm lên một tiếng, không kịp nghĩ nhiều, chỉ có thể vội vàng rút Thiên Cương Đao Phù từ trong tường sáng đang đọ sức với cấm chế cổ điện ra.

-Vèo!

-Ầm!

Thiên Cương Đao Phù bay vụt trở về như một vệt sao băng, tại thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, chặt chẽ chặn lại Nguyệt Nha Loan Đao.

Hai cái “vũ khí” tập hợp sức mạnh của tu sĩ Kết Đan va chạm với nhau, sóng chấn động mắt trần có thể nhìn thấy được tản ra, khiến không gian không ngừng rung động, dung nham cuộn trào sóng lớn.

-Đùng!

Một cơn sóng lớn đập mạnh vào bên trên thạch đài, dung nham nóng bỏng văng tung tóe trên thân Huyền Vũ đạo trưởng. Y căn bản không thể phân tâm cho những việc này. Mặc dù lấy Thiên Cương Đao Phù chặn lại đợt đánh lén đầu tiên của Nguyệt Nha Loan Đao nhưng nguy hiểm vẫn còn rất nhiều.

-Vù vù!

Thiên Cương Đao Phù không ngừng rung động, tia sáng ngày càng ảm đạm, tiếng đao ngân lên tựa như đang gào thét.

Thiên Âm Loa đã sớm chuẩn bị từ lâu mà Thiên Cương Đao Phù chỉ là vội vàng ngăn cản, ai mạnh ai yếu có thể tưởng tượng được.

Càng làm cho Huyền Vũ đạo trưởng hoảng sợ chính là, cấm chế trên thạch điện bị Thiên Cương Đao Phù chọc giận, lúc này đột nhiên rút Thiên Cương Đao Phù đi, cấm chế lập tức bắt đầu phản kích.

Tường sáng nhanh chóng giãn nở, ánh sáng chói mắt giống như mặt trời, cuốn lên gió lốc đáng sợ đập tới, khiến cho Huyền Vũ đạo trưởng cả kinh thất sắc.

Trước có cấm chế thạch điện, sau có Nguyệt Nha Loan Đao, tiền hậu giáp kích, đây mới là tuyệt cảnh thật sự!

-A!

Huyền Vũ đạo trưởng cao giọng gầm lên, búi tóc trên đầu y tản ra, giống như đã điên rồi, đột nhiên làm ra một hành động khiên người rợn cả tóc gáy, trở tay đánh về phía đan điền của chính mình!

Một khắc sau, linh lực trong thân Huyền Vũ đạo trưởng đột nhiên bộc phát, đều bị hấp thu bởi Thiên Cương Đao Phù, đao quang cực thịnh, trực tiếp cắt ngang Nguyệt Nha Loan Đao, sau đó lấy tốc độ sét đánh chém xuống bản thể Thiên Âm Loa.

Một tiếng “Keng” giòn dã vang lên, Thiên Âm Loa bị chém trúng, văng ra mấy chục trượng mới khó khăn dừng lại, bên trên vỏ ốc có thể thấy được một vết nứt vô cùng rõ ràng!

Nhưng Nguyệt Nha Loan Đao sau khi bị chặt đứt lại không hề tiêu tán mà là khựng lại giữa không trung trong một thoáng, sau đó một lần nữa biến trở về lực lượng bản nguyên Thiên Huyễn Thần Âm. Chúng nó tập hợp lại thành một, mặc kệ Thiên Âm Loa đang bị trọng thương, tiếp tục phóng thẳng về phía Huyền Vũ đạo trưởng.

Cùng lúc đó, lốc xoáy được cấm chế thạch điện biến hóa ra cũng từ phía đối điện bay vọt tới.

Vùng đan điền của Huyền Vũ đạo trưởng lóe lên một vệt ánh sáng xanh lục, một cái khay ngọc xanh biếc từ từ bay lên.

Tần Tang vừa nhìn liền biết vật này chắc hẳn là bản mệnh pháp phảo của Huyền Vũ đạo trưởng, nhưng Tần Tang không ngờ được rằng khay ngọc xanh biếc vừa bay ra từ đan điền đã ầm vang một cái, vỡ vụn!

Tự bạo pháp bảo!

Tần Tang tự đáy lòng biết rằng đây là hành động bất đắc dĩ của Huyền Vũ đạo trưởng, nhưng vẫn kinh ngạc với sự quyết đoán của y.

Sau khi pháp bảo tự bạo, một phần lục quang bay về phía trước ngăn lại gió lốc khí thế hung hăng, một phần bay ngược về phía sau chặn lại Thiên Huyễn Thần Âm.

Đến lúc này Huyền Vũ đạo trưởng mới thật sự thoát thân khỏi hiểm cảnh, thân ảnh lóe lên, xuất hiện ở phía ngoài thạch đài.

Tóc tai y bù xù, vô cùng nhếch nhác, ánh mắt tàn bạo trừng Thiên Âm Loa đang run rẩy không ngừng kia.

Thiên Cương Đao Phù vẫn là bay trở về trước mặt Huyền Vũ đạo trưởng, chỉ thấy vết nứt trải rộng trên thân đao phù. Ban nãy y bị ép tiêu hao mật phù chi lực mới có thể cắt ra Nguyệt Nha Loan Đao, tranh thủ cơ hội để pháp bảo tự bạo. Cái phù này nếu như không tế luyện lại, sẽ không còn tác dụng lớn.

Từ lúc Thiên Âm Loa hiện thân cho đến bây giờ, chỉ mới trải qua vài hơi thở, Huyền Vũ đạo trưởng đã liên tiếp tổn thất hai đại bảo quan trọng.

Tần Tang một lần nữa cảm nhận được sự âm hiểm, xảo trá của Địa Khuyết lão nhân.

Lúc này, bên trong bầy Hỏa Điểu đang hỗn loạn, một con Hỏa Điểu hành động rất đột ngột, nó bay vọt ra khỏi bầy chim, xuyên qua màn chắn không gặp bất kỳ trở ngại nào, sau khi đi vào không gian, nó biến thành một đám lửa lớn.

Một bóng người từ bên trong bước ra, đám lửa chậm rãi bị dập tắt.

Chính là Địa Khuyết lão nhân.

-Là ngươi!

Huyền Vũ đạo trưởng trừng lớn muốn rách cả mí mắt.

-Lão mũi trâu, mùi vị Thiên Âm Loa không dễ chịu sao?

Địa Khuyết lão nhân cười âm hiểm, nhìn thoáng qua vết nứt trên thân Thiên Âm Loa, trong mắt lóe lên một vệt đau lòng.

-Không ngờ dưới tình huống đó mà lão mũi trâu ngươi còn có thể khiến pháp bảo của lão hủ bị thương. Tứ đại mật phù của quý tông quả là danh bất hư truyền! Nhưng mà, hiện tại mật phù sắp bị phá nát, bản mệnh pháp bảo tự bạo, người còn có bao nhiêu năng lực cơ chứ?

-Người dám đánh lén ta!

Thanh âm Huyền Vũ đạo trưởng rét lạnh như ác quỷ.

-Thượng Nguyên Thanh Tĩnh Cung phải giết ngươi!

-Thượng Nguyên Thanh Tĩnh Cung cách xa vạn dặm, người mang cái danh của sư môn đi hù dọa nít ranh còn được. Coi như lão già trong sư môn ngươi biết thần cơ diệu toán, hiện tại cũng không kịp đến cứu ngươi.

Trên mặt Địa Khuyết lão nhân không hề có một chút sợ hãi, giọng nói mỉa mai đáp trả.
Bình Luận (0)
Comment