Chương 412: Có quan hệ
Chương 412: Có quan hệ
Sức người là vô tận, Tần Tang cũng không thể tránh được việc này, chỉ hi vọng linh triều đừng đến quá nhanh.
Tần Tang phủi tro bụi trên đạo bào, híp mắt dò xét tiểu trấn hoang vu này.
Hắn và Vân Du Tử một tháng trước đã tách ra hành động, Vân Du Tử tiến vào Tây Hoang Trấn sớm hơn hắn mười ngày, sau đó không liên lạc nữa, không biết có thành công trà trộn vào đội ngũ mục tiêu không.
Quy mô Tây Hoang Trấn hơi vượt quá tưởng tượng của Tần Tang, bất kể là lớn nhỏ hay số người trong trấn đều là số một trong những nơi Tần Tang gặp được trên Cổ Tiên chiến trường.
Cho dù bão cát tàn phá bừa bãi nhưng trên đường phố vẫn có thể nhìn thấy không ít bóng người, có lẽ phần lớn đều bị Thu Hồng phường thị dẫn tới.
Tần Tang không nhìn thấy Vân Du Tử, nhớ lại việc Vân Du Tử giao cho hắn trước khi đi, mắt nhìn xung quanh rồi nhìn chằm chằm góc đông bắc của thị trấn.
Nơi đó có một tòa lầu gỗ treo bảng quảng cáo, là một quán trà.
. . .
-Đạo trưởng nhìn có vẻ lạ mặt, lão hủ chưa gặp qua đạo trưởng, xin hỏi pháp hiệu của đạo trưởng là gì?
Chưởng quỹ của quán tự mình đến rót trà cho Tần Tang, lặng lẽ dò xét hắn.
Ánh mắt Tần Tang nhìn xung quanh đường, nghe tiếng thì thu tầm mắt lại, ngẩng đầu nhìn chưởng quỹ rồi chắp tay nói:
-Đạo hữu có lễ, bần đạo pháp hiệu thanh phong. Ánh mắt đạo hữu khá tốt, đúng thật đây là lần đầu tiên bần đạo tới Tây Hoang Trấn.
Chưởng quỹ cũng là tu sĩ Trúc Cơ kỳ, nhưng nhìn tuổi tác thì có lẽ đã bỏ đi tiên đồ, mở quán trà ở toà thành trấn này để vượt qua quãng đời còn lại.
-Thanh Phong đạo trưởng vượt qua bão cát đến Tây Hoang Trấn cũng là vì Thu Hồng phường thị sao?
Chưởng quỹ nói thẳng vào vấn đề.
-Phần lớn người đều như vậy.
Tần Tang cười rồi chỉ người tới lui vội vàng trên đường phố, không chỉ có Trúc Cơ kỳ mà thậm chí còn có tu sĩ Luyện Khí kỳ.
Tu sĩ Trúc Cơ kỳ tiến vào Thu Hồng phường thị cũng sẽ gặp nguy hiểm nhất định, nguy hiểm Luyện Khí kỳ phải đối mặt lại càng lớn hơn, chưa chắc có thể sống đến lúc bước vào Thu Hồng phường thị chứ đừng nói là xông vào trận.
Nhưng cầu phú quý trong nguy hiểm, trên đời này xưa nay không thiếu người gan lớn.
Chưởng quỹ gật đầu, thấy Tần Tang nói chuyện có vẻ nhiệt tình nên ngồi xuống trước mặt hắn, như nói chuyện phiếm mà bắt chuyện:
-Không biết Thanh Phong đạo trưởng hiểu về Thu Hồng phường thị bao nhiều? Đạo trưởng đơn thương độc mã tới đây, nếu không có đồng bạn thì phải cần tìm vài người giúp đỡ mới được. Bằng không đạo trưởng một thân một mình chỉ sợ rất khó xông qua thủ hộ đại trận của Thu Hồng phường thị.
-Ồ?
Tần Tang đặt chén trà xuống, khom người, ra vẻ nghi ngờ nói:
-Bần đạo đi ngang qua cũng nghe nói là đến Thu Hồng phường thị cần phải kết bạn xông trận, nơi đây nguy hiểm như vậy sao? Thời gian Thu Hồng phường thị sinh ra không phải ngắn, chẳng lẽ còn không tìm được con đường an toàn à? Bần đạo là một tán tu, không có nhiều bằng hữu, còn vội vàng tìm một người giúp đỡ thì chỉ sợ khó mà tín nhiệm.
Chưởng quỹ nở nụ cười:
-Thật ra Thanh Phong đạo trưởng ở Tây Hoang Trấn thêm hai ngày nữa, dò xét một hồi là biết. Thủ hộ đại trận của Thu Hồng phường thị không phải là đã hình thành thì không thay đổi, nó luân chuyển bốn lần theo Địa Phong Thủy Hỏa, trong đó còn có âm dương biến hoá, cho tới bây giờ vẫn không có con đường an toàn. Nhưng mọi người đã thăm dò được một ít quy luật của đại trận, chỉ cần tìm được người giúp đỡ dẫn đường thì nguy hiểm sẽ giảm đi rất nhiều. Trên đường phá trận có vinh cùng vinh có nhục cùng nhục, đạo trưởng không cần lo lắng có người giở trò xấu. Nếu như không thể tín nhiệm lẫn nhau thì sau khi tiến vào mọi người đường ai nấy đi là được.
-Đa tạ đạo hữu chỉ điểm.
Tần Tang giật mình, cảm kích chắp tay cảm ơn:
-Đã như vậy, trong thành có người tìm đồng bạn chứ? Đạo hữu hiểu rõ như vậy, có thể chỉ điểm bần đạo một chút hay không.
-Đạo trưởng đoán không sai, xác thực có không ít người đang chiêu mộ giúp đỡ. Có người thậm chí lấy danh nghĩa là trăm phần trăm sẽ xông qua được đại trận để thu linh thạch, trắng trợn vơ vét của cải, những người này vàng thau lẫn lộn, đạo trưởng tốt nhất đừng nên tin. Ngoài ra còn có các vị tiền bối tu vi cao, nếu như đạo trưởng có thể gia nhập đội ngũ của bọn họ thì tất nhiên sẽ cực kỳ ổn thỏa, thế nhưng. . .
Chưởng quỹ vuốt râu, nhìn Tần Tang, muốn nói lại thôi.
Tần Tang không để ý lắc đầu, thản nhiên hỏi:
-Đạo hữu không cần che giấu thay bần đạo, bần đạo tự hiểu lấy chính mình, có phải là tu vi bần đạo thấp nên người ta chướng mắt không?
Hắn đến để lẻn vào đội ngũ người khác, bày ra thực lực còn không kịp, không dùng Độn Linh Quyết ẩn giấu tu vi.
Chưởng quỹ cười ha ha một tiếng.
-Đạo trưởng là người sảng khoái!
Ngươi ta đều hiểu, tu vi cao không có nghĩa là bản lĩnh mạnh, nhưng tu vi xác thực là biểu hiện trực quan nhất, cũng không thể lật át chủ bài ra cho người khác thấy được, người ta có yêu cầu này cũng không thể trách.
Ngoài bọn họ ra thì còn có vài chỗ không yêu cầu thực lực hà khắc như thế.
Nhưng mà nếu đạo trưởng không muốn tiếp tục hợp tác sau khi tiến vào phường thị thì lựa chọn sẽ vô cùng ít.
Đạo trưởng có thể không hiểu rõ, trong Thu Hồng phường thị, chỗ dễ dàng tới đã đều bị người tranh trước, đi vòng quanh ở loại địa phương này rất khó có thu hoạch khiến người hài lòng, tương đương đi một chuyến tay không.
Mà những chỗ quan trọng kia thì nhất định phải liên thủ mới có thể tiến vào, rất nhiều người tìm kiếm không chỉ là đồng bạn phá trận.
-Phù hợp với yêu cầu của đạo trưởng, đúng là lão hủ thật biết rõ một cái, nếu như đạo trưởng tín nhiệm lão hủ thì ta có thể đề cử ngươi.
Đến rồi.
Trong lòng Tần Tang hơi động, sở dĩ hắn đến đây là vì điều này.
Hai người Vân Du Tử phát hiện rằng chủ quán trà có quan hệ với mục tiêu của bọn hắn.