Chương 422: Gió nổi lên rồi
Chương 422: Gió nổi lên rồi
Chỉ thấy vị tu sĩ Kết Đan kia đi tới trước địa huyệt, thử thăm dò một chút liền lách người tiến vào trong, đại trận lập tức có phản ứng, tia sáng sắc bén như đao nhưng lại không mang sát thương, nháy mắt đã biến mất không thấy.
Nhiều người bên ngoài chỉ có thể trơ mắt nhìn xem, ai bảo tài nghệ bản thân không bằng người đây?
Cứ thế lại đợi hơn nửa ngày, mãi đến chạng vạng tối, Đê Cốc Kỳ của thủ hộ đại trận cuối cùng cũng tới đến!
Kèm theo đó là một hồi tiếng gào thét đinh tai nhức óc vang lên, từng đạo độn quang tựa như sao băng bay khắp không trung, chen lấn nhau bay vể phía địa huyệt, chiếu nơi này sáng như ban ngày.
Đám người Tần Tang vây quanh sát sao người Ngu Không, chưa tiến vào địa huyệt đã bố trí Quy Nguyên Trận, hành động của những người khác cũng không khác bọn họ cho lắm.
-Chư vị nhớ cẩn thận!
Địa huyệt gần trong gang tấc, bên trong tối đen như mực.
Ngu Không hét lớn một tiếng, dẫn đầu mọi người vươn người, nhảy vào trong địa huyệt.
Tại khoảnh khắc vừa lọt vào trong địa huyệt, trước mắt Tần Tang đột nhiên bị những luồng bạch quang chiếu tới chói mắt, ngay cả tỷ muội Tu gia ở gần mình nhất cũng không thể nhìn thấy được, chỉ có thể dựa vào khí thế của Quy Nguyên Trận, cảm ứng được trận pháp chưa loạn.
Ngay sau đó, bốn phương tám hướng đột nhiên xuất hiện một lực lượng kì dị áp bách về phía đám người bọn họ, Tần Tang cảm thấy bản thân như bị lọt vào trong đầm lầy, muốn xê dịch cũng rất khó khăn.
Ngu Không không hỗ là đã từng trải, đã có sự chuẩn bị từ trước, vào lúc lực áp bách xuất hiện liền đem lực lượng của mọi người hội tụ trên người của ông ta đánh ra, đạo lực lượng này liền biến thành một thanh khí đao cao mấy trượng lớn, một đao bổ ra con đường phía trước.
Lúc này hoàn toàn không thể thấy rõ phía trước là thứ gì, nhưng mọi người chỉ có thể lựa chọn tin tưởng Ngu Không, đi dọc theo con đường mà ông ta dùng trường đao bổ ra, chưa bay được bao xa đã cảm giác được toàn thân nhẹ nhõm hẳn đi, lực áp bách vừa rồi đột nhiên biến mất, những điểm sáng kia cũng tiêu tán.
Tầm nhìn rốt cục quay trở lại, mọi người còn chưa kịp quan sát bốn phía đã nghe thấy Ngu Không truyền âm:
-Hiện tại đang ở bên trong đại trận, lập tức ăn linh đan vào!
Nghe được lời ấy, mọi người liền vội vàng lấy đan dược, khôi phục lại linh lực vừa mới tiêu hao, lúc này mới quan sát xung quanh.
Đây là một mảnh không gian bao la, bọn họ đứng ở trên không trung, trên dưới trái phải đều không có vật thực gì, tất cả đều là dòng khí sương mù màu xanh, phía dưới dòng khí xanh có hơi lờ mờ, nhưng phía trên thì lại sáng sủa hơn rất nhiều.
Cả không gian tĩnh mịch không một tiếng động.
Sắc mặt của Ngu Không trở nên ngưng trọng, trầm giọng nói:
-Đây là phong trận, những cái khí xanh kia thoạt nhìn yên lặng nhưng thực chất nó lại là Thực Cốt Chi Phong!
-Tại sao lại không thể thấy được?
Bộ dáng Nguyệt Nha Tiên hơi chau mày cũng mang cảm giác quyến rũ, nàng ta dịu dàng hỏi:
-Ngu tiền bối, lần trước khi ngươi tiến vào tiên phủ cũng gặp phải loại trận này sao?
Ngu Không lắc đầu, nói:
-Không phải, lần trước lão phu gặp phải chính là hỏa trận, lúc ấy vừa tiến vào trong đại trận liền có vô tận hỏa diễm kéo tới, muốn thiêu chúng ta thành tro bụi. Ngu mỗ cũng cũng nghe nói phong trận dữ dằn không kém cạnh, không biết vì sao nơi này vậy mà lại yên tĩnh như vậy, xem ra lại biến hóa tiếp.
Lúc này, trên dưới bốn phương đều có những luồng thanh khí giống nhau như đúc, căn bản không nhìn ra được phương hướng nào, tất cả mọi người đều đem ánh mắt tập trung trên người Ngu Không, hy vọng với kinh nghiệm của ông ta có thể mau chóng tìm ra được phương pháp phá trận.
-Gió nổi lên.
Tần Tang vẫn luôn cẩn thận quan sát chung quanh đột nhiên mở miệng nói một câu.
Mọi người giật mình, theo ánh mắt của Tần Tang liền nhìn thấy dòng thanh khí dưới chân quả nhiên đã có động tĩnh.
Tựa như mặt hồ yên tĩnh bị gió tản mặt nước, tạo nên những làn sóng xanh, ở chỗ sâu trong dòng thanh khí giống như có sóng ngầm đang cuồn cuộn. Theo gợn sóng tầng tầng tiên lên, loại biến hóa này bắt đầu lan tràn ra những nơi khác.
Lúc này, mọi người cũng nhạy cảm sắc bén cảm nhận được từng đợt từng sợi gió nhỏ vuốt ve khuôn mặt.
Nhưng ngay sau đó, gió đột nhiên trở lớn.
Chỉ một thoáng sau, sự yên lặng hoàn toàn bị phá vỡ.
Gió lớn, cuồng phong, bão . . .
Ở trong gió, dòng thanh khí cũng thuận theo sức gió mà nhảy múa, chúng chính là thực chất do gió hóa thành, ở trong tầm mắt của đám người Tần Tang ngưng tụ thành những viên gió xoáy lớn nhỏ khác nhau.
Đám người Tần Tang lập tức bị vây quanh bởi vô số lốc gió, thực sự cảm nhận được uy lực của dòng thanh khí.
Dòng thanh khí ở trên không hiển lộ vẻ nhẹ nhàng, nhưng bên trong dường như lại ẩn chứa cả liệt diễm, cực kì nóng bỏng, dòng thanh khí ở bên dưới bốc lên, mang theo cả âm phong lạnh tới rùng mình, giữa còn giống như những lưỡi dao vô cùng sắc bén.
Mọi người vội vàng thúc giục linh lực hộ thể, đánh nát mấy cụm gió lốc bên cạnh.
Sau đó lại phát hiện, những cái cụm gió lốc ở chỗ khác hình như có một con mắt, chúng không ngừng di chuyển về phía bọn họ, trong quá trình đó, những cụm gió lốc không ngừng cắn nuốt lẫn nhau, hình dáng càng ngày càng lớn, uy lực đề cao liên tục.