Chương 443: Trầm ngâm
Chương 443: Trầm ngâm
Vân Du Tử cũng đã nói, người thực sự hiểu rõ dược hiệu của Huyền Văn Hợp Vận Đan không nhiều, đa phần mọi người đều cho rằng loại đan dược này chỉ có tác dụng khôi phục căn cơ.
Trong các tu tiên giả, chuyện căn cơ bị tổn hại rất hiếm khi xuất hiện.
Không biết người lấy được đan dược kia là ai, nói không chừng vẫn có thể giao dịch trao đổi được.
Tần Tang và Cát Nguyên vừa có động tác, chưa kịp lướt đi xa ba trượng thì trên không đột nhiên truyền đến một tiếng vang thật lớn.
'Ầm!'
Tiếng vang chấn động lỗ tai, ngay sau đó cả tòa núi đột nhiên rung động mạnh.
'Soạt!'
Là tiếng nham thạch tan vỡ ra.
Sau đó, một tiếng thét chói tai đột nhiên vang vọng khắp chân trời.
Thanh âm đó cực kì bén nhọn, bao hàm bên trong là sự phẫn nộ và hung ác, tựa như ma âm có thể xuyên qua màng nhĩ, cho dù đứng trên đỉnh núi phía xa, khi thanh âm chói tai kia lọt vào tai vẫn khiến người ta cảm thấy cực kì khó chịu.
Cùng lúc với tiếng gào kia là mấy tiếng gào thét của người khác, một trong số đó là của La Hưng Nam!
Ngay sau đó, đỉnh núi đột nhiên trở nên hỗn loạn.
Những luồng linh lực va chạm nhau chập chờn truyền tới từ phía xa, mặc dù không lan xa bằng tiếng rít gào mạnh mẽ vừa rồi nhưng khi hỗn tạp lại cùng một chỗ lại phô trương tới kinh người, hậu quả là khiến tiếng rống giận giữ của đám người La Hưng Nam trở nên cực kì đơn bạc và yếu ớt.
Mà đối thủ của đám người La Hưng Nam rõ ràng là một loại yêu thú nào đó, mà số lượng cũng không hề ít, sức mạnh hình như cũng vô cùng mạnh mẽ. Nghe, thanh âm của họ ngày càng nhanh, không giống như đang chiếm thế thượng phong.
Nhưng không tận mắt nhìn thì hắn không thể chắc chắn được tình huống thực sự là gì.
Hai người Tần Tang và Cát Nguyên đột nhiên dừng lại, liếc mắt nhìn nhau, cả hai đều tỏ ra kinh nghi bất định, nhưng phần nhiều chính là mừng rỡ.
Hai người không hẹn mà cùng nhớ tới đám Câu Xà canh giữ bên ngoài cửa vào kia.
Khó trách trên núi không có cấm chế, hóa ra còn có cả thủ hộ Linh thú.
Đây là một tin tức tốt với hai người họ, rõ ràng đám người La Hưng Nam đang triền đấu với linh thú bảo hộ nên chắc chắn linh dược vẫn chưa bị hái đi.
-Đạo trưởng nghe ra được là loại yêu thú gì không?
Cát Nguyên truyền âm hỏi.
Tần Tang nghiêng tai lắng nghe, yêu thú có vô số chủng loại, chỉ dựa vào âm thanh thì rất khó để phán đoán, vì thế hắn đành lắc đầu nói:
-Nghe không ra, nhưng đám yêu thú này chắc chắn cực kì hung hãn, ta nghe được cả thanh âm của Vân Du Tử tiền bối, chắc hẳn hắn cũng đang bị đám yêu thú bên trong quấn lấy!
Vân Du Tử hành sự trầm ổn, nhưng bây giờ lại gầm lên giận dữ liên miên, rất có thể là đang truyền tín hiệu cho hai người bọn họ.
-Hái thuốc!
Lúc này Cát Nguyên liền ra quyết định.
Đám người La Hưng Nam và đám yêu thú đang thu hút lẫn nhau, đây tuyệt đối là cơ hội nghìn năm có một, nếu bây giờ không nhanh chóng hái linh dược thì còn chờ tới lúc nào nữa.
Cát Nguyên định lao về phía loại linh dược có trong trí nhớ thì đã bị Tần Tang ngăn lại.
-Ta và Vân Du Tử tiền bối đã phân tính rồi, tia sáng sáng tối có ảnh hưởng rất lớn tới phẩm chất của linh dược, ánh sang ở chân núi đa phần là u ám, những cây linh dược trân quý nhất chắc chắn sẽ mọc ở đỉnh núi. Chiến cuộc sẽ nhanh chóng thay đổi thôi nên chúng ta không nên lãng phí thời gian ở dưới này.
Nói xong, Tần Tang liền lao về phía đỉnh núi.
Lúc này Cát Nguyên cẩn thận nghe ngóng tiếng động trên đỉnh núi, không biết có phải ảo giác hay không mà hắn ta cảm thấy tiếng kêu gào của đám yêu thú đã giảm đi mấy phần.
Nhưng dù có phải là ảo giác hay không thì hắn ta vẫn thấy lời Tần Tang nói rất có lý, vì thế hắn ta vội vàng đuổi theo.
Hai ngươi ra sẽ thu liễm hơi thở, dùng tốc độ nhanh nhất để phi độn.
-Cát đạo hữu có nghe thấy Vân Du Tử tiền bối nói cần loại linh dược nào không?
Tần Tang vội vàng hỏi.
Vân Du Tử cũng đang bị thủ hộ Linh thú vây khốn.
Sau khi lấy được Huyền Văn Hoàng Tinh xong, Tần Tang liền chuẩn bị lấy giúp Vân Du Tử lấy linh dược mà ông ta cần.
Dù sao có thể tới được nơi này, công lao của Vân Du Tử chính là hàng đầu, không thể qua cầu rút ván được.
-Không biết.
Cát Nguyên lắc đầu, chợt tầm mắt nhìn chăm chú bên trái phía trước, lập tức mừng rỡ nói:
-Ta nhớ nơi đó có một bụi linh dược khí tức, mức độ sáng ngời đứng hàng đầu trong tất cả các loại linh dược!
Vừa nói Cát Nguyên vừa vượt qua Tần Tang, phi thẳng lên bên phải phía trước.
Xem ra chỉ có thể vừa chờ vừa tìm tòi, có tìm được linh dược để tu bổ thần hồn hay không thì không chắc, cũng may hắn biết không ít loại linh dược.
Tần Tang thầm nghĩ trong lòng.
Nhìn bóng lưng của Cát Nguyên, Tần Tang trầm ngâm một lúc, rồi thay đổi phương hướng tìm ở phía sau.