Chương 445: Nhân Thủ Hiêu
Chương 445: Nhân Thủ Hiêu
Cát Nguyên chạm tới cấm chế bảo vệ linh dược, thanh thế khi tia chớp bùng nổ chắc chắn không thể qua mặt được đám người La Hưng Nam, Cát Nguyên đã bại lộ, còn bản thân hắn không chừng đây chính là cơ hội.
Quả nhiên, khi cấm chế bảo vệ linh dược bị Cát Nguyên vô tình khởi động thì cuộc chiến trên đỉnh núi đột nhiên dừng lại, sau đó tiếng kêu của yêu thú càng trở nên cáu kỉnh hơn.
-Ù ù....
Cơn lốc nổi lên, trong làn mây mù cuồn cuộn mơ hồ thấy được mấy thân hình cao lớn lao thẳng tới.
Đồng thời còn vang lên tiếng la hét giận giữ của La Hưng Nam:
-Tên tặc tử nào ở đâu tới!
Lời còn chưa dứt thì tiếng xé rách chói tai từ lớp mây mù vang lên, một thanh pháp khí giống ngọc xoa đang dùng tốc độ còn nhanh hơn đám yêu thú lao tới.
Cát Nguyên bị tia chớp đuổi giết, đang một mỏi chạy thục mạng thì thấy Ngọc Xoa lao về phía đầu của mình thì không nhịn dược tỏ ra hoảng sợ, miễn cưỡng tránh thoát khỏi vận bị xiên chết lại bị linh lực mà Ngọc Xoa mang theo quét qua, hắn ta bị bật bay ra thật xa.
-Uỳnh!
Ngọc Xoa không sai lệch đâm vào đầm nước.
Đầm nước văng khắp nơi, linh lực chấn động tản ra.
Yêu thú chạy sát ngay sau Ngọc Xoa, một đám cự điểu có hình thể to lớn, cánh chim màu đen phải cao tới vài trượng.
Nhưng bọn chúng không mang đầu chim, mà là một cái đầu tương tự với con người, ngũ quan đều có, chỉ có miệng là vẫn giống mỏ chim, khi khép mở phát ra tiếng rít chói tai đặc trưng của loài chim, cực kì quỷ dị.
Yêu thú theo sát Ngọc Xoa mà đến, là một đám hình thể to lớn cự điểu, cánh chim màu đen phía dưới thân hình có tới cao vài trượng.
Bọn chúng đầu dĩ nhiên là không phải là đầu chim, mà là tương tự nhân loại não đại, ngũ quan đều tại, chỉ có điều miệng y nguyên cùng mỏ chim một dạng, khép mở ở giữa phát ra loài chim thét lên, tỏ ra dị thường quỷ dị.
Nhân Thủ Hiêu!
Cùng lúc đó, mấy luồng độn quang cũng phi tới.
Bóng lưng Tần Tang cứng đờ, âm thầm cười khổ, buông tha suy nghĩ tiếp tục trốn tránh.
Trên núi không có vật ẩn núp, từ khi cấm chế bị động tới bây giờ chỉ trong nháy mắt mà thôi, đám người La Hưng Nam cũng đã chạy tới, hắn không còn cơ hội rời đi nữa.
Cấm chế bảo vệ Lam Lộ Đàm dường như chỉ tồn tại để bảo vệ linh dược, sau khi Cát Nguyên hoảng sợ lui đi thì đống tia chớp kia cũng chậm rãi biến mất.
Ánh mắt u ám của La Hưng Nam lướt qua hai người bọn họ, cười lạnh nói: 'Hóa ra là hai tên tặc tử các ngươi may mắn vào được tận đây! Lá gan không nhỏ đâu, dám trộm linh dược dưới mí mắt của lão phu!'
Cát Nguyên ở dưới quyền Thịnh Nguyên Tử, Tần Tang đi theo Ngu Không, La Hưng Nam vẫn nhớ rõ hai người họ.
Tần Tang liếc nhìn Cát Nguyên cực kì chật vật, rồi liếc mắt nhìn Vân Du Tử một cái, hai người đều không biết làm sao cho phải.
Khi nói chuyện, trước mắt mọi người đột nhiên tối sầm lại, đám Nhân Thủ Hiêu kia phát ra tiếng kêu chói tai rồi lao thẳng về phía Cát Nguyên, hiển nhiên hành vi ăn trộm linh dược của Cát Nguyên đã chọc giận bọn chúng.
Trong số đó có một con hình thể hơi nhỏ, nhưng tốc độ của nó lại vượt xa đồng loại khác, từng cọng lông vũ trên người nó tựa như được đúc bằng huyền thiết, cứng rắn vô cùng.
Cánh chim loạn vỗ, Nhân Thủ Hiêu hóa thành một luồng sáng đen nháy mắt đã xuất hiện trên đỉnh đầu Cát Nguyên, tốc độ nhanh kinh người, móng chim sắc bén lóe lên hàn quang chộp về phía đỉnh đầu của Cát Nguyên.
Con Nhân Thủ Hiêu này đột nhiên bạo phát ra khí thế cực kì kinh khủng khiến Tần Tang giật nảy mình, nó chắc hẳn là Yêu Linh kỳ hậu kỳ!
Ngoài nó ra thì thực lực của mấy con Nhân Thủ Hiêu khác yếu hơn một chút, chỉ có một con là Yêu Linh kỳ sơ kỳ, những con khác chỉ là tiểu yêu Phàm Yêu kỳ.
Chẳng trách đám La Hưng Nam mãi không chiếm được thế thượng phong, đối mặt với đại yêu Yêu Linh kỳ hậu kỳ mà không chết dưới lợi trảo của Nhân Thủ Hiêu thì cũng chẳng dễ dàng gì rồi.
Mà hình như còn thiếu một người.
Ở đây chỉ có bốn người La Hưng Nam, Vân Du Tử, Thượng Quan Lợi Phong và Bạch Y Tú Sĩ.
Lão giả họ Cung không có ở đây!
Người kinh hãi nhất chính là Cát Nguyên.
Thực lực của con Nhân Thủ Hiêu này quá đáng sợ, cao hơn hắn những hai cảnh giới.
Nếu gặp phải lúc bình thường thì e rằng muốn đào mệnh trước lợi trảo của con Nhân Thủ Hiêu này cực kì khó khăn, huống hồ bây giờ Cát Nguyên vừa mới bị Ngọc Xoa hất bay, giờ là lúc chật vật và bất ổn nhất.
-Ha!
Nhân Thủ Hiêu mở rộng cánh, yêu lực mang theo cuồng phong gắt gao áp chế Cát Nguyên trên mặt đất, tùy tiện đánh nát ý nghĩ chạy trốn của Cát Nguyên.
Cát Nguyên cực kì hoảng sợ, mắt thấy tính mạng sắp bỏ lại dưới lợi trảo của yêu điểu.
Trong lúc nguy cấp như này cũng may là có Vân Du Tử nhanh tay nhanh mắt, đột nhiên ném một cái Đồng Khuyên màu vàng ra.
'Vù vù. . .'
Đồng Khuyên tản ra luồng sáng vàng nồng đậm, sau đó phân hóa trên không trung thành mấy chục hư ảnh giống như nhau đúc, toàn bộ đều đánh lên người Nhân Thủ Hiêu.
Ngoài dự đoán của mọi người chính là sau khi Nhân Thủ Hiêu bị Đồng Khuyên đánh trúng xong thì nó lảo đảo một cái, rồi tức giận gầm lên, những con Nhân Thủ Hiêu khác dường như cảm nhận được sự lợi hại của Đồng Khuyên thì vội vàng sợ hãi kêu lên mấy tiếng rồi lui về phía sau.
Cuối cùng Cát Nguyên cũng tìm được cơ hội, hắn ta trở mình đứng lên, cơ thể hóa thành độn quang, không hề quay đầu lại mà chạy trốn.
Tần Tang ngưng mắt xem xét, chú ý tới trận hình của bốn người Vân Du Tử không chút hỗn loạn, tất cả mọi người đều đang điều khiển Đồng Khuyên màu vàng giống nhau.
Đây là một bộ pháp khí cấm chế!
Tần Tang ngầm hiểu trong lòng, thầm nói hóa ra là vậy, khó trách khi bọn họ đối mặt với đại yêu Yêu Linh kỳ hậu kỳ lại không quá hốt hoảng, có lẽ là do có bộ pháp khí cấm chế này nên mới đủ sức đánh một trận!