Chương 451: Vô Hạ Châu
Chương 451: Vô Hạ Châu
'Vù vù. . .'
Phù bảo xuất hiện, muôn vàn Ngọc Như Ý lao ra.
Lúc này khoảng cách của Nhân Thủ Hiêu và bọn họ gần trong gang tấc, mặc dù cảm thấy được nguy hiểm nhưng họ không thể né tránh, không thể lãng phí lực lượng của phù bảo được, toàn bộ đánh vào người của Nhân Thủ Hiêu.
Hắc vũ bay loạn.
Cho dù lông vũ của Nhân Thủ Hiêu cứng rắn tới đâu, có năng lực phòng ngự mạnh tới đâu thì khi bị đánh trúng trong khoảng cách gần như vậy cũng bị thương. Lồng ngực nó bị phù bảo cấu ra một lỗ hổng, máu tươi và mảnh vụn lông vũ bắn ra bốn phía, tản mát ra hương vị tanh khôi không thứ gì có thể sánh bằng.
Nhân Thủ Hiêu ăn đau vội vàng đập cánh trốn lên không trung.
Nhưng thương thế của nó nhìn thì nghiêm trọng, nhưng chưa tới mức độ trí mạng.
Nhân Thủ Hiêu phát ra tiếng hét điên cuồng, hung tính tăng thêm.
Đúng lúc này, Tần Tang đột nhiên nghe thấy phía trước truyền tới tiếng kêu sợ hãi, chắc là của Cát Nguyên.
Tần Tang liếc mắt nhìn qua liền thấy lúc này Cát Nguyên bị dồn tới vực sâu, chuẩn bị lướt qua cùng sương đỏ.
Một luồng sáng trắng đột nhiên phá vỡ lớp sương đỏ bắn ra, trung gian luồng sáng xuất hiện một vòng xoáy phát ra hấp lực, trực tiếp hút lấy Cát Nguyên.
Luồng sáng trắng bắt nguồn từ pháp khí hình la bàn trong tay La Hưng Nam.
Xem ra tình huống của La Hưng Nam chẳng khá hơn bọn họ là bao, tóc tai bù xù, hơi thở cực kì hỗn loạn.
Lúc này, trên mặt La Hưng Nam lộ ra nụ cười ác độc.
Cát Nguyên đang mừng rỡ vì thoát thân, giờ lại không ngờ tới La Hưng Nam lại đánh lén hắn ta, còn chưa kịp phản ứng đã bị luồng sáng trắng của La Hưng Nam hút tới gần.
Tiếp đó, thân hình của La Hưng Nam lóe lên, xuất hiện bên trái Cát Nguyên.
Cùng lúc đó, luồng sáng trắng đột nhiên thay đổi, lập tức hóa thành luồng sáng đen, hấp lực theo đó biến thành lực đẩy cực mjanh.
Mà Cát Nguyên lại đang dùng hết sức để giãy giụa ra bên ngoài, cơ thể bị hất bay nhanh như sao băng, dưới sự thao túng của La Hưng Nam, không nghiêng không chệnh rơi vào miệng Câu Xà Vương.
Cát Nguyên cực kì hoảng sợ.
Đối với chuyện này, dường như Vân Du Tử và Bạch Y Tú Sĩ đã đoán được từ trước, vẻ mặt không quá bất ngờ.
Vân Du Tử lạnh lùng lặp lại.
-Ngu xuẩn!
Bạch Y Tú Sĩ lắc đầu thở dài:
-La bàn âm dương, ngay cả Thịnh Nguyên Tử cũng chết như vậy.
Chỉ có điều, không ai đồng cảm với Cát Nguyên.
Tai họa đến nơi đều tự bay, nếu Cát Nguyên chỉ đơn giản là muốn chạy thoát thân thì chẳng ai có thể trách móc nặng nề hắn ta cả.
Nhưng người này chỉ vì muốn bản thân sống sót mà cố tình chọn ngay lúc Nhân Thủ Hào tấn công, mục đích đương nhiên là dùng tính mạng của những người khác để ngăn cản Nhân Thủ Hào, tranh thủ thời gian cho hắn ta chạy thoát thân.
Những người bị hắn ta phản bội còn có Vân Du Tử vốn có ơn cứu mạng với hắn ta.
Nếu Vân Du Tử không hoàn thiện trận pháp kịp lúc, Cát Nguyên đột nhiên rời đi sẽ khiến Kim Hoàn Trận sụp đổ, tất cả mọi người đều sẽ chết dưới móng vuốt của Nhân Thủ Hào!
Cát Nguyên chọn thời cơ không tệ, nhưng hắn ta tuyệt đối không ngờ rằng chính mình đã bị La Hưng Nam theo dõi, bị La Hưng Nam dùng la bàn âm dương hút lấy rồi bắn ra, đùa bỡn trong lòng bàn tay, sau đó bị ném tới trước mặt Câu Xà Vương.
Miệng rắn gần trong gang tấc, hơi thở phun ra cực kỳ hôi thối, nhưng trong mùi thối gay mũi đó lại có một chút hương vị ngọt ngào làm người ta say mê đến từ Hồng Vụ.
Cát Nguyên đã sớm lĩnh giáo sự lợi hại của Hồng Vụ bỗng giật mình, vội vàng ngừng thở, không dám hít khí vào trong cơ thể.
Pháp khí mà Cát Nguyên coi trọng nhất là một đôi Ngô Câu, Ngô Câu một lớn một nhỏ, phân thành cao thấp.
Lúc này, lưỡi rắn màu đỏ tươi bắn ra từ trong miệng rắn đã ở ngay trước mặt hắn ta, cách không tới một tấc, Cát Nguyên nào dám chần chờ thêm, vội vàng tế khởi pháp khí, đánh mạnh về phía miệng rắn.
Hai đường kiếm một xanh một đỏ bắn ra, lập tức đâm vào miệng rắn.
Câu Xà Vương phản ứng rất nhanh nhạy, đầu rắn đột nhiên nhanh chóng xoay đi, tuy rằng tránh thoát vận rủi bị Cát Nguyên xuyên qua đầu, nhưng phải trả cái giá lớn là lưỡi rắn bị chém đứt.
Lưỡi rắn thật dài bay ra xa, máu tươi tuôn ra như trút nước từ miệng Câu Xà Vương.
Câu Xà Vương bị đau lập tức nổi điên, hai mắt hung ác nhìn chằm chằm vào Cát Nguyên.
Thật không ngờ tới, hành động này của Cát Nguyên chính là mong muốn của La Hưng Nam.
Thực lực của Câu Xà đã bị hao tổn, số lượng không tính là nhiều, nhưng hai con Câu Xà Vương này rất khó đối phó, phối hợp chặt chẽ, hơn nữa từ đầu đến cuối La Hưng Nam đều không tìm thấy cơ hội để tìm phù bảo đã chuẩn bị từ trước, trì trệ mãi vẫn không thể thoát thân, làm cho mình đầy thương tích, sắp thành nỏ mạnh hết đà.
May sao có Cát Nguyên tự đưa lên cửa.
Cát Nguyên đương nhiên không phải là đối thủ của Câu Xà Vương, nhưng chỉ là muốn thu hút tầm mắt của Câu Xà Vương, ngăn cản trong chốc lát, phá tan vòng vây của Câu Xà Vương là được.
Phải tận dụng thời cơ.
La Hưng Nam dồn dập thở dốc trong chốc lát, linh lực toàn thân tràn vào trong la bàn, bắn ra tia sáng màu đen ép một con Câu Xà Vương khác phải lui lại, tóm lấy cơ hội chạy thoát thân.
Thượng Quan Lợi Phong đang cẩn thận ngăn cản Câu Xà, vết thương trên người đã không hề nhẹ, thấy thế lập tức thu đao về, đuổi theo.
Không ngờ, La Hưng Nam thấy Câu Xà vẫn đang đuổi theo không buông bỏ, trên mặt hiện lên vẻ tàn nhẫn, bỗng nhiên đảo ngược la bàn âm dương, nhắm về phía Thượng Quan Lợi Phong đang ở ngay phía sau.
'Soạt!'
Vẻ mặt của Thượng Quan Lợi Phong đầy ngạc nhiên, giống như không thể tin nổi, hắn tuân thủ giao ước, quyết một lòng theo La Hưng Nam, nhưng cuối cùng lại rơi vào kết cục như vậy.