Chương 452: Rạn nứt
Chương 452: Rạn nứt
Bất chợt, Thượng Quan Lợi Phong thoải mái cười giễu, nâng đao bổ ra đao khí, ngăn cản tia sáng đen, thân mình bị buộc phải dừng lại, chờ tia sáng màu đen tản đi, Câu Xà Vương đã gần ngay trước mắt.
Biến cố xảy ra rất nhanh, cứ như một tia chớp vậy, thế cục xoay chuyển liên tục.
La Hưng Nam bỏ lại hai mạng người, thật sự trốn thoát được.
Trong thời điểm này, Tần Tang cũng chẳng muốn quan tâm bại lộ hay không nữa, đang muốn mở Túi Giới Tử, lấy Thập Phương Diêm La Phiên ra liều mạng đọ sức.
Đúng lúc, Vân Du Tử nghiêm nghị nhìn Tần Tang, trầm giọng nói với hắn:
-Tần lão đệ, nhìn đằng sau ngươi kìa!
Trong lòng Tần Tang hoảng hốt:
-Tiền bối, ngươi…
Sau đó lập tức thấy hào quang hội tụ trước người Vân Du Tử, Vô Hạ Châu từ từ dâng lên bên trong hào quang, sấm sét chớp tắt, cảnh tượng âm dương luân chuyển càng thêm sinh động, mỗi một li một tí trong đó đều thần bí lạ thường.
Lúc trước Vân Du Tử đã từng nói rằng thôi động Vô Hạ Châu cần phải cạn kiệt khí hải, hiển nhiên không phải là nói dối, linh lực trong cơ thể Vân Du Tử điên cuồng tràn vào Vô Hạ Châu, sự dao động kịch liệt của linh lực có thể thấy bằng mắt thường.
Chỉ có điều, lần này cũng khác biệt rất lớn so với lần ở dưới đáy nham thạch nóng chảy, linh lực của Vân Du Tử không bị Vô Hạ Châu hút khô, nhưng như thế vẫn chưa hết, thứ bị hút đi hình như còn có cả nguyên khí của Vân Du Tử!
Vân Du Tử vốn đã có dáng vẻ già nua, lúc này sắc mặt lại trắng bệch không chút màu máu, nếp nhăn trên mặt lại sâu đậm hơn, hơi thở yếu dần với tốc độ kinh người, vô cùng suy yếu.
Dùng 'hơi thở mong manh' để hình dung cũng không đủ.
Nhưng cùng với đó cũng là thay đổi cực lớn của Vô Hạ Châu.
Ngay cả La Hưng Nam ở đằng xa cũng nhận ra sự khác thường ở đây, đang lúc vội vàng vẫn quay đầu nhìn thoáng qua, sau đó kinh ngạc.
Lần đầu tiên Tần Tang nhìn thấy Vân Du Tử kích phát toàn bộ uy lực của Vô Hạ Châu.
Bảo Châu phát ra tia sáng kì dị, ánh sáng màu xanh lóa mắt bắn ra bốn phía, gần như biến thành một mặt trời màu xanh, một cỗ khí tức cuồng bạo đến cùng cực phát ra từ Vô Hạ Châu.
Cỗ khí tức này rất khác thường, vậy mà lại có chút tương tự với yêu khí, cảm ứng được cỗ khí tức này, Nhân Thủ Hào và Câu Xà đều có chút nôn nóng bất an.
Bạch Y Tú Sĩ cực kỳ khiếp sợ, lẩm bẩm nói:
-Cỗ khí tức này hình như là yêu khí, chẳng lẽ là pháp khí luyện chế Yêu Đan?
Yêu Đan chỉ sinh ra trong cơ thể của yêu thú đã đột phá Yêu Đan kỳ, cũng giống như Kim Đan của tu sĩ loài người.
Yêu thú có được Yêu Đan thì thực lực có thể so sánh với tu sĩ Kết Đan kỳ, số lượng cũng thưa thớt như tu sĩ Kim Đan kỳ vậy.
Chỉ có điều, bất kể là Yêu Đan hay pháp khí luyện chế Yêu Đan đều không phải thứ mà tu sĩ Trúc Cơ kỳ như bọn họ có thể chạm đến.
Tần Tang cũng không rõ Yêu Đan có pháp khí luyện chế hay không, không thể xác nhận Vô Hạ Châu rốt cuộc là cái gì.
Hắn thậm chí còn hoài nghi Vô Hạ Châu có phải là một pháp bảo hay không?
Nhưng Tần Tang lại nhanh chóng phủ nhận suy nghĩ của chính mình, nếu Vô Hạ Châu thật sự là một pháp bảo thì Vân Du Tử không phải Kết Đan kỳ, không thể sử dụng Vô Hạ Châu.
Thập Phương Diêm La Phiên chính phẩm trong Túi Giới Tử của Tần Tang cũng là pháp bảo, hắn đã thử dùng không chỉ một lần, mỗi lần đều tốn sức chứ chẳng được gì, Hỗn Nguyên Đồng Tâm Hoàn lấy được ở chỗ di vật của Địa Khuyết lão nhân cũng như thế.
Có điều, cho dù Vô Hạ Châu không phải là pháp bảo, nhưng uy lực mạnh mẽ của nó thì không thể phủ nhận được.
Không biết tập hợp đủ mười Thập Phương Diêm La Trận Quỷ Phiên có thể so sánh với Vô Hạ Châu hay không?
-Quác!
Tiếng kêu của Nhân Thủ Hào mang theo sự nôn nóng tràn đầy, đột nhiên dang đôi cánh lớn, hóa thành một luồng ánh sáng màu đen đánh úp tới, hơn nữa mục tiêu còn rất chuẩn xác, lao thẳng tới chỗ Vân Du Tử.
Tần Tang thấy thế thì lập tức xoay người che chắn trước mặt Vân Du Tử, không chút keo kiệt thôi động phù bảo chi lực.
Tất cả bóng của Ngọc Như Ý đều thu vào trong lòng bàn tay của Tần Tang, biến thành một cây Gậy Như Ý trông giống như thật, dùng chất ngọc tinh khiết nhất để chế tạo thành. Tiếp theo chỉ thấy bàn tay Tần Tang giương lên, Ngọc Như Ý nhẹ nhàng run lên, sau đó hóa thành một luồng ánh sáng trắng bắn vọt ra.
Cùng lúc đó, Kim Hoàn Trận giao cho Bạch Y Tú Sĩ nắm trong tay cũng đang được kích phát.
Bây giờ không phải là đang đánh lén, Nhân Thủ Hào đã có phòng bị sẵn.
Kim Hoàn Trận suy giảm uy lực bị móng vuốt sắc bén xé nát, bộ pháp khí cấm này lập tức bị phá hủy.
Mà trong lúc tranh đấu, cũng vì Tần Tang đã hao hết linh lực mà phù bảo lại biến về thành một tờ giấy phù rơi xuống, bên trên rạn nứt vô số, đoán chừng chỉ có thể dùng lại nhiều nhất là một lần.