Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 470 - Chương 470: Bắt Sống

Chương 470: Bắt sống Chương 470: Bắt sống

- Bị kinh lôi phù đả thương như vậy ta xem ngươi còn chạy đi đâu!

Mặt thẹo nam tử cười lạnh, trực tiếp triệu hồi phi kiếm rồi ngự kiếm mà lên, kiếm quang mãnh liệt, tốc độ đuổi theo của hắn còn nhanh hơn Tần Tang dùng độn thuật.

Không ngờ, đúng lúc này, Tần Tang đã sắp xuyên qua vòng vây của Vu Đại Nhạc và áo bào thanh niên lại đột nhiên ngoài dự đoán dừng lại.

Xoay người, trực diện đuổi sát theo nam tử mặt thẹo.

Ngay sau đó, một tiếng Giao Long gầm thét chấn kinh khắp nơi, trong ánh mắt rung động của sáu người có một hồn phách của Giao Long bay ra từ trong khí hải của Tần Tang, âm thanh gầm thét vang lên tận trời.

Giao Long lách thân mình lưu lại chỗ cũ một cái tàn ảnh, thân ảnh nhanh như tia chớp lấy tốc độ kinh khủng trong nháy mắt vọt tới trước mặt nam tử mặt thẹo.

Ba năm qua, Cửu Long Thiên Liễn Phù vẫn luôn dưỡng thương nên vết nứt đã hoàn toàn biến mất, Giao Long tinh phách cũng đã khôi phục lại hưng thịnh. Điều động phù này xong, tốc độ của Tần Tang so với phi thuyền Linh Trúc của Vân Du Tử không chậm tí nào, có thể so với tốc độ bay của tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ.

Có Cửu Long Thiên Liễn Phù ở đây, Tần Tang chỉ cần muốn chạy trốn bọn họ khẳng định sẽ không giữ được.

Nhưng sau khi thoát khỏi vây giết hắn chỉ có hai lựa chọn.

Một là nhận sợ bỏ chạy một hơi, sau đó cho dù tự mình động thủ cũng tốt, báo cáo sư môn cũng tốt, có thể từ từ thu thập Vu Đại Nhạc.

Thế nhưng Cửu Long Thiên Liễn Phù cũng sẽ vì vậy mà bại lộ, cho dù ba người Vu Đại Nhạc không nhận ra nhưng chỉ cần cố ý điều tra một phen liền có thể tra ra dấu vết để lại, như vậy sẽ để lại tai họa ngầm trí mạng cho mình.

Thứ hai là sẽ giống như thời gian phản sát lại La Hưng Nam kia, đào tẩu trước rồi ra vẻ kiệt lực, sau đó núp trong tối thôi động phù bảo hoặc là Thập Phương Diêm La Trận.

Nhưng hai cái cục diện hoàn toàn khác biệt nhau!

Lần trước, mình chỉ tu vi Trúc Cơ sơ kỳ, La Hưng Nam tự cao có phù bảo làm chỗ dựa, không sợ Ngọc Như Ý phù bảo mà còn có chút coi thường. Vả lại hắn ta chỉ có một thân một mình, còn mình có Thượng Quan Lợi Phong giúp đỡ.

Cục diện lần này lại hoàn toàn trái ngược, chính mình một thân một mình còn đối phương lại có thực lực toàn thịnh có thể hỗ trợ cho nhau, một khi bọn hắn hoàn thành xong trận hình thì cho dù có Thập Phương Diêm La Phiên cũng chưa chắc có thể giết chết ba người bọn họ.

Vả lại, Vu Đại Nhạc biết trong người mình có phù bảo khẳng định sẽ vô cùng thận trọng không để cho mình đắc thủ đánh lén.

Cho nên, trong một khắc phát sinh dị biến này Tần Tang liền làm ra quyết định, thừa dịp ba người bọn họ phân tán ra sẽ là thời cơ tốt nhất.

Mà mục tiêu thứ nhất Tần Tang lựa chọn không phải là Vu Đại Nhạc, không phải thanh niên áo bào mà là tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ duy nhất.

Bởi vì hắn chỉ có một cơ hội, Cửu Long Thiên Liễn Phù với Âm Dương La Bàn một khi bị bại lộ sẽ rất khó lấy lại được kỳ hiệu.

Bắt giặc bắt vua trước!

Chỉ cần giết người này cục diện liền có thể xoay chuyển, hai người còn lại không đáng lo.

Giờ khắc này, ba người Vu Đại Nhạc mới phát hiện thương thế trên người Tần Tang hình như không nghiêm trọng như vẻ ngoài. Lúc ấy Tần Tang bị cột sáng bao phủ nên ba người họ không nhìn thấy cảnh Sát Thi chết thay.

Kinh hãi nhất là nam tử mặt thẹo, thời điểm Tần Tang chuyển thân hắn liền cảm thấy không ổn, báo động trong lòng nổi lên nhưng lại không ngờ tới tốc độ của Tần Tang nhanh như vậy.

Trong chốc lát, nam tử mặt thẹo chỉ cảm thấy hoa mắt thì Tần Tang đã tức tốc tiếp cận.

Mặt thẹo nam tử đang toàn lực truy kích, mà muốn dừng tay lui lại trong một thời gian ngắn cũng khó mà làm được, càng thêm lạnh lòng là Âm Dương La Bàn trong lòng bàn tay của Tần Tang xoay chuyển.

Bạch quang chợt hiện.

Mặt thẹo nam tử chỉ cảm thấy một cỗ hấp lực lớn lao rơi vào trên người mình không cách nào tránh thoát, không chỉ không thể dừng lại mà còn nhanh hơn mấy phần.

Khoảng cách giữa hai người nhanh chóng rút ngắn, Tần Tang đang ở trước mặt hắn nhưng ánh mắt băng lãnh lại giống như đâm vào đáy lòng hắn.

Ở trong tình hình này, sau khi cơn hỗn loạn ngắn ngủi qua đi, gương mặt của mặt thẹo nam tử lại càng thêm dữ tợn.

-Chết!

Ánh mắt của mặt thẹo nam tử hung hãn nhìn chằm chằm vào Tần Tang, nhưng tốc độ của Tần Tang quá nhanh hắn không có khả năng thoát khỏi, nếu như cố gắng đào mệnh sẽ càng chết nhanh hơn.

Đạo lý này, mặt thẹo nam tử đương nhiên rõ ràng.

Dứt khoát chiến đấu bảo mệnh!

Phi kiếm bộc lộ kiếm khí mãnh liệt, phát ra một tiếng ngâm dài chấn động, rồi như một vệt cầu vồng đâm thẳng vào Tần Tang.

Kiếm khí sắc bén không gì sánh được đập vào mặt, lúc Tần Tang mặt không đổi sắc quyết định dẫn dụ nam tử mặt thẹo truy kích, cũng đã dự đoán qua cục diện này.

Ô Mộc Kiếm, chính là hậu thủ mà hắn lưu lại.

Ô Mộc Kiếm đột nhiên tách kiếm khí ra biến đổi Thiên Cơ Kiếm Trận, trong nháy mắt trấn áp phi kiếm của hai người Vu Đại Nhạc, phá vỡ hư không như du ngư vẫy một cái phi nhanh về.

-Ầm!

Một tiếng đụng nhau thanh thúy vang lên, Ô Mộc Kiếm gấp rút chặn lại kiếm quang đang đâm nhanh đến.

Trong suốt quá trình Tần Tang không hề dừng lại.

Thấy phi kiếm bị ngăn cản cách Tần Tang gần trong gang tấc, mặt thẹo nam tử bắt đầu thấy kinh hoảng, với tốc độ của Tần Tang hắn không có cơ hội lấy ra pháp khí để phản kháng, chỉ có thể vội vàng móc ra mấy tấm linh phù ý đồ muốn bức lùi Tần Tang.

Khoảnh khắc này, linh phù bay lượn, liệt hỏa, kim kiếm, lão đằng, đủ loại pháp thuật cùng bay, ngũ quang thập sắc.
Bình Luận (0)
Comment