Chương 488: Bí thị trùng phùng
Chương 488: Bí thị trùng phùng
Tần Tang thuê một căn nhà đá, rồi tạo mấy tầng cấm chế bên trong xong mới lấy mảnh da dê từ trong túi Giới Tử ra.
Nhìn bề ngoài, mảnh da dê vẫn không chút thay đổi.
Khi Tần Tang thúc giục linh lực tiến vào trong thì xuất hiện một tia sáng trắng. Không đợi Tử Vi bí lục hoàn toàn xuất hiện Tần Tang đã thu hồi linh lực, mảnh da dê khôi phục như bình thường.
Cầm Tử Vi bí lục trong tay, Tần Tư rơi vào trầm tư.
Dù kết quả có ra sao thì hắn vẫn không thể ra được quyết định.
Lúc này linh triều mới xuất hiện một chút dấu hiệu, mà loại dấu hiệu đã sẽ chậm rãi ấp ủ xuất hiện, sau đó là dồn dập xuất hiện đủ loại thiên tượng như Vân Thú bạo động.
Mãi tới khi Cổ Tiên chiến trường hoàn toàn rơi vào thời điểm hỗn loạn nhất, thiên tượng xuất hiện ngày đêm không ngừng, Vân Thú rơi vào cuồng loạn. Trừ khi là người có thực lực cực kì mạnh mẽ, nếu là những tu sĩ khác thì khó mà sống ở Cổ Tiên chiến trường.
Hiện tại Thất Hùng Quan đang bế quan phong tỏa nên linh chiều mới tới chậm như thế.
Dựa theo thông lệ trước đây, mỗi lần linh triều xuất hiện đều có tốc độ khác nhau, trong quá trình đó, có thể là mấy thập niên, cũng có thể là gần một trăm năm cũng là bình thường.
Nếu lần này linh triều tới muộn thì hắn có thể nhân lúc Tử Vi Cung chưa mở mà tấn thăng lên Kết Đan kỳ, rồi vào đó tầm bảo cũng không sao, nhưng Tần Tang ngầm hiểu khả năng đó là rất thấp.
Hiện tại hắn không có chút đầu mối nào về Kết Đan cả.
Ngay cả người có thiên phú mạnh như Kỳ Nguyên Thú sư huynh cũng là người đứng đầu trong đám đệ tử dưới Kim Đan ở Thiếu Hoa Sơn, khi Tần Tang mới vào Huyền Lư Quan, người này đã là Ngụy Đan cảnh, gần ba mươi năm trôi qua người đó vẫn chưa thể Kết Đan. Có thể thấy Kết Đan khó tới mức độ nào.
Quay lại Huyền Lư Quan, dùng năng lực của sư môn tìm hiểu cặn kẽ Tử Vi Cung rồi mới bàn tiếp.
Nghĩ tới đây, Tần Tang thầm cảm khái, cất Tử Vi bí lục lại rồi lấy hết những bảo bối thu hoạch được trong hội đấu giá ra đặt trước mặt.
Mấy loại linh mộc đều mua cho Ô Mộc Kiếm, giữ lại để cho nó chậm rãi thôn phệ.
Cực phẩm Linh khí Hoàng Sa Kì, không quá khó để thao túng, Tần Tang sử dụng thêm vài lần để sau này có thể vận dụng tự nhiên hơn, lại có thể một thủ đoạn để đối với với địch nhân.
Sau đó là ba cây Dẫn Hồn Thảo.
Tần Tang mở hộp ngọc ra, cẩn thận nhấc Dẫn Hồn Thảo lên.
Ba cọng cỏ quấn quanh một chỗ, trên đỉnh hình thành nụ hoa, dài bằng cánh tay của người trưởng thành nhưng lại nhẹ hều như không.
Cánh mũi Tần Tang hơi nhúc nhích hít mùi mà linh dược tản ra, không có mùi hương đặc biệt hay là mùi lạ gì, nhưng khi chui vào trong cơ thể liền có cảm giác thần hồn bị chạm tới.
Hắn không kích động chạm vào cấm chế bên trên Dẫn Hồn Thảo, định chờ mọi chuyện an ổn xong mới bắt tay luyện chế Thiên Thi Phù.
Ba cây Dẫn Hồn Thảo, tổng cộng có chính lá, đủ để hắn luyện tay vài lần. Nhưng không thể tùy tiện lãng phí được, loại linh dược này chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu, rất khó có được.
Khi hội đấu giá kết thúc đã vào giờ Dần, Tần Tang ngồi chờ trong nhà đá khoảng một canh giờ.
Sau khi trời hửng sáng, Tần Tang rời khỏi nhà đá.
Cao thủ bị hội đấu giá hấp dẫn tới không ít, hiện tại đồ vật trao đổi được rõ ràng đã tốt hơn hôm qua hẳn một bậc, Tần Tang nổi lên hứng thú đi dạo, thu hoạch khá là tốt.
Sau đó còn tìm thấy Ngũ Hành Âm Vật thứ hai, quả là niềm vui ngoài ý muốn.
Thấm thoắt cái một ngày đã trôi qua, Tần Tang dạo qua Thạch Đảo vài lần, gần như lúc nào cũng nghe thấy có người bàn luận về chuyện tối qua trong hội đấu giá, và đại đa số chủ đề đều có quan hệ tới Tử Vi Cung và Tử Vi bí lục.
Những tin tức đó tựa như cơn bão lốc, chẳng mấy chốc đã làm ảnh hưởng tới toàn bộ Tiểu Hàn Vực, rất nhanh sẽ nhấc thủy triều đi tìm Tử Vi bí lục.
Một mảnh da dê có cơ hội đổi được một món pháp bảo, có ai lại không động lòng đây?
Cho dù không có hội đấu giá kia thì tin tức về Tử Vi bí lục cũng sẽ mau chóng được tuôn ra, chỉ có điều không được nhanh như bây giờ mà thôi.Dù sao cuộc tranh đoạt Tử Vi bí lục thực chất chỉ giới hạn giữa Kết Đan kỳ và các tu sĩ.
Với lại, phe nắm Tiểu Hàn Vực trong tay, chính đạo Bát Tông và các vị Nguyên Anh lão tổ tọa trấn các thế lực lớn sẽ không tham dự, bọn họ không cần có Tử Vi bí lục cũng được các vị Nguyên Anh che chở tiến vào Tử Vi Cung.
Người thực sự cần Tử Vi bí lục chính là các vị Kim Đan của tiểu môn phái và tán du.
Sắc trời đã muộn, Tần Tang tìm một chỗ không người để phát động linh lực kích hoạt cấm chế ngọc bội.
Trong ngọc bội lóe lên một vệt sáng nhạt, rồi hóa thành mũi tên ánh sáng trong hình dạng chủy thủ, đầu mũi chỉ hướng đông nam, chứng tỏ bí thị mà lão giả mở ở chỗ đó.
-Không phải sẽ ra khỏi Thạch Đảo đấy chứ?
Tần Tang âm thầm nhíu mày, đi theo chỉ dẫn của ngọc bội. Hắn đi thẳng tới rìa Thạch Đảo, phát hiện mũi tên ánh sáng đang chỉ về phía một căn nhà đá bình thường.
Âm thầm quan sát một hồi, lục tục có người bước vào nhà đá. Tần Tang thấy đã tới thời gian ước định nên cũng cất bước đi qua.
Bên ngoài căn nhà đá có treo một tấm bảng ngụy trang, không có khách, Tần Tang xiết chặt áo choàng rồi nhấc chân đi vào, không thấy lão giả kia đâu. Chủ tiệm là một mỹ thiếu phụ có tu vi Trúc Cơ kỳ.
-Không biết khách quan cần gì. . .
Mỹ thiếu phụ lười biếng ngồi bên trong, vừa mở miệng liền nhìn thấy ngọc bội lộ ra trên tay Tần Tang thì lập tức thay đổi thành vẻ mặt tươi cười, nhỏ giọng nói:
-Mời đạo hữu đi theo ta.