Chương 520: Thập Phương Diêm La Phiên
Chương 520: Thập Phương Diêm La Phiên
Hắc Long Thạch, Phược Linh Tác.
Phẩm chất của hai kiện pháp khí này khá tốt, tác dụng cũng huyền diệu, dùng khá tiện tay, Tần Tang ngắm nghía một hồi rồi luyện hoá từng cái, thu về để mình dùng.
Ngoại trừ hai kiện cực phẩm pháp khí này có thể lọt vào mắt ra, pháp khí khác trong túi Giới Tử của Lương Diễn phẩm chất đều chả ra sao, Tần Tang chỉ lấy một kiện, còn thừa thì để cho Sử Hồng phòng thân.
Sau khi luyện hóa pháp khí thì có hắc khí bay từ trong túi Giới Tử ra, chờ hắc khí tản đi, mười cây Quỷ Phiên màu đen bay ở giữa lòng bàn tay Tần Tang.
Có bốn cây Thập Phương Diêm La Phiên trên người Lương Diễm, ba cây trong đó là Việt Võ để lại cho hắn.
Chỉ sợ Việt Võ cẩn trọng làm việc cho Dịch chưởng môn cũng là vì để đổi lấy ba cây Diêm La Phiên này.
Ma tu Trúc Cơ bị Lương Diễn đánh lén kia địa vị kém xa Việt Võ, trên thân tất nhiên chỉ có một cây Thập Phương Diêm La Phiên mà thôi, khiến cho Lương Diễn mắng to mãi.
Những năm gần đây Lương Diễn nghĩ hết biện pháp để tăng bốn cây Diêm La Phiên này đến đại thành.
Nhưng mà hắn sợ bị Nguyên Chiếu Môn phát hiện nên không dám tiếp xúc với dư nghiệt Khôi Âm Tông, vài chục năm nay luôn trốn trốn tránh tránh, không dám tùy ý làm bậy, sợ gây chú ý.
Thứ hai, luyện chế Thập Phương Diêm La Phiên rất khó, Khôi Âm Tông lừa gạt để chiếm giữ Âm Sát Uyên nhưng xác suất thành công vẫn cực thấp, sáu đệ tử Trúc Cơ kỳ hợp lại cũng không làm được, huống chi một mình Lương Diễn.
Cho nên vẫn không thể bổ sung thêm sáu cây Thập Phương Diêm La Phiên.
Cũng may trong tay Lương Diễn chỉ có bốn cây chứ không phải năm cây, bằng không hắn sẽ không thể kiên trì như thế mà dễ dàng tha thứ cho Sử Hồng đến tận bây giờ.
Bốn cây Diêm La Phiên là thu hoạch lớn nhất của Tần Tang lần này, mười cây Quỷ Phiên đại thành có thể tạo nên Thập Phương Diêm La Đại Trận.
Uy lực của trận này kém hơn pháp bảo thật sự nhiều.
Phải biết, thật ra phù bảo nhiều nhất cũng chỉ có thể phong ấn một phần mười uy năng của pháp bảo mà thôi, uy lực tối đa của Thập Phương Diêm La Trận có thể gấp hai đến ba lần phù bảo.
Nhưng đối với tu sĩ Trúc Cơ kỳ mà nói thì tuyệt đối là chí bảo.
Tần Tang cũng không nhịn được mà mừng rỡ, có dị bảo này, chỉ cần cho hắn cơ hội bày xuống trận pháp từ sớm thì sẽ có thể không sợ bất kỳ tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ nào, cho dù đối mặt với tu sĩ Nguỵ Đan cảnh cũng có sức liều mạng!
Đáng tiếc nơi này không có đối thủ để mình thử uy lực lúc mạnh nhất của Thập Phương Diêm La Trận, xem rốt cuộc mạnh cỡ nào.
Tần Tang tiếc nuối lắc đầu.
Không lấy được nhiều tin tức hữu dụng từ trong miệng Lương Diễn, Giải Cổ chi pháp mà Tần Tang muốn nhất thì Lương Diễn cũng hoàn toàn không biết gì cả, chỉ biết khống chế cổ trùng để uy hiếp đối phương.
Sau này gặp được người xui xẻo trúng độc cổ giống mình thì mình lại có thể làm kẻ ác một lần, Tần Tang cười. Cũng may hắn có Hư Nguyên Ấn, có thể áp chế dao động của Thực Tâm Trùng đến mức độ rất thấp, cũng không cần quá vội vàng.
Nhưng có một tin tức khiến Tần Tang coi trọng, cũng làm cho Tần Tang thấy được hy vọng Giải Cổ.
Lương Diễn biết rõ Thập Phương Diêm La Phiên rất mạnh mẽ, cũng biết là nếu chỉ dựa vào lực lượng của mỗi mình mình thì tuyệt đối không thể gom được đại trận hoàn chỉnh, cho nên động tâm rồi trốn đông trốn tây ở Ma vực, sưu tập hành tung của dư nghiệt Khôi Âm Tông.
Chỉ cần điều tra rõ tung tích của dư nghiệt Khôi Âm Tông, chờ sau này tu vi hắn đủ rồi thì có thể tìm tới cửa.
Đúng là hắn đã tra được một vài tin tức giống thật mà lại giả.
Những tin tức này với lời nói của Địa Khuyết lão nhân có thể chứng mình lẫn nhau, có độ tin cậy nhất định.
Theo Lương Diễn điều tra, Vị Kim Đan cuối cùng của Khôi Âm Tông bị Nguyên Chiếu Môn kiên nhẫn truy sát, ở ngoài Thiên U Quat suýt nữa bị buộc đến đường cùng, trọng thương lẩn trốn, tiến vào Cổ Tiên chiến trường rồi mai danh ẩn tích, không biết sống hay chết.
Đến nay Nguyên Chiếu Môn chưa hề trắng trợn tuyên dương rằng đã tru sát ma đầu này, có thể thấy được tên này có khi vẫn kéo dài hơi tàn.
Chạy thoát còn có vài tu sĩ Trúc Cơ kỳ, những người này đều là trung tâm của Khôi Âm Tông, có ba người là đệ tử đích truyền của Kim Đan Thượng Nhân Khôi Âm Tông, chắc chắn sẽ biết rõ cách Giải Cổ Thực Tâm Trùng sâu độc.
Những dư nghiệt Khôi Âm Tông này vì sợ hãi nên ngoài ở dưới trướng của Kim Đan bị trọng thường kia ra thì không hề đi đâu.
Căn cứ hiểu biết của Lương Diễn về Khôi Âm Tông, cùng với một ít manh mối tra được, hắn suy đoán những dư nghiệt này có thể đã mai danh ẩn tích, hoạt động gần Thanh Dương Thành.
Nhưng muốn bắt bọn họ cũng rất khó.
Nguyên Chiếu Môn diệt cỏ tận gốc, sau lưng còn có Vô Cực Môn ủng hộ, mặc dù bây giờ tin tức không nhanh nhưng chắc hẳn những ma đầu này đã sớm bị sợ mất mật.
Cho dù ở thế lực của ma môn cũng không dám bại lộ thân phận, rốt cuộc có ý đồ đánh chó mù đường chắc chắn không chỉ có mình Nguyên Chiếu Môn, giữa ma môn không có đạo nghĩa.
Tần Tang cau lông mày suy nghĩ.
Chờ tu vi của mình tăng lên thì có thể đi Thanh Dương Thành, giống như lần này, dùng Thực Tâm Trùng sâu độc làm mồi nhử, dụ dư nghiệt Khôi Âm Tông hiện thân.
Một khi thành công thì không chỉ có thể giải độc cổ mà nói không chừng còn có thu hoạch ngoài ý muốn.
Nhưng làm như vậy rất mạo hiểm.
Một là có thể dẫn mấy ma đầu tới trong một lần rồi lọt vào vây công.
Sợ nhất là vị Kim Đan Thương Nhân may mắn còn sống sót kia cũng ở gần đó, ăn trộm gà không thành, lại còn ném cả chính mình vào trong.
Phải tính toán cẩn thận mới được.