Chương 563: Thây phơi khắp đồng
Chương 563: Thây phơi khắp đồng
Vân Du Tử khẽ giật mình, nghiêng người tới, ngưng mắt nhìn kỹ nơi Tần Tang vừa chỉ, sắc mặt đột nhiên hơi đổi, lấy ra một sợi tơ mỏng trong suốt từ túi Giới Tử, búng ngón tay.
Tơ mỏng vô thanh vô tức bắn vào sâu trong đám sương mù màu lục, khi quay về còn mang theo một đồ vật gì đó màu trắng.
Là thi thể một con Độc Oa!
Thi thể lớn tầm bàn tay.
Bụng Độc Oa màu trắng, lưng nó là màu xanh sẫm, giống màu sắc của sương mù, phía trên lồi lõm, toàn thân đều là mụn, còn dính thêm bùn đất, trông càng buồn nôn hơn.
-Chết rồi!
Tần Tang chỉ đỉnh đầu Độc Oa, phía trên có một cái lỗ máu xuyên thấu xương sọ, một kích mất mạng.
-Đây là một con Tinh Độc Oa nhỏ!
Sắc mặt Vân Du Tử rất khó coi.
-Bị người dễ dàng giết chết, hơn nữa còn lấy đi mất túi độc trân quý nhất.
-Từng có người đến!
Tần Tang cảm thấy run sợ, nghi ngờ nói:
-Có phải Tiền bối lưu lại ám hiệu gì không, chắc không bị phát hiện chứ?
Vân Du Tử nhẹ nhàng lắc đầu.
-Trong núi này không chỉ có một thông đạo, hang ổ Tinh Độc Oa rất lớn, nếu có người ở gần đây tìm được khe hở, đi qua thông đạo khác đến được đây cũng không kỳ lạ. Nhìn thi thể con Tinh Độc Oa này, thời điểm chết ít nhất là hai tháng trước. . . Nơi này không còn bất kỳ một âm thanh nào, chẳng lẽ tất cả Tinh Độc Oa đều bị giết chết rồi?
Nói đến đây, Vân Du Tử sợ hãi kinh ngạc.
Trong hang ổ có không ít Tinh Độc Oa trưởng thành, đến cả tu sĩ Kết Đan kỳ cũng không dám tự tiện xông vào độc tổ!
Hai người đều rất ngạc nhiên.
-Tần lão đệ còn nhớ rõ lời chưởng quỹ Thiên Phong Lâu từng nói không, lần này Vô Nhai Cốc đột ngột xuất hiện đại loạn, không phù hợp lẽ thường, từng có người nói cảm giác được khí tức cực kỳ cường đại lướt qua, những yêu thú, quỷ vật giống như là bị dọa chạy. . .
Ngữ khí Vân Du Tử ngưng trọng.
Tần Tang khàn giọng nói:
-Tiền bối ngài là đang hoài nghi. . .
Vân Du Tử chậm rãi phun ra hai chữ.
-Nguyên Anh!
. . .
Tiếp đó, Tần Tang và Vân Du Tử đánh bạo đi đến chỗ sâu trong hang ổ Tinh Độc Oa, càng đi về phía trước càng kinh ngạc.
Từng thi thể Tinh Độc Oa nổi lềnh phềnh trên vũng bùn, nhìn thấy mà giật mình, dùng từ thây phơi khắp đồng để hình dung cũng không đủ.
Trong đó có không ít Tinh Độc Oa trưởng thành.
Tất cả Tinh Độc Oa đều bị một đòn giết chết, túi độc quý giá nhất trên người Tinh Độc Oa, cũng là đồ vật duy nhất có giá trị, đều bị vơ vét không còn gì.
Trừ cái đó ra, bọn họ thậm chí không thấy được một chút dấu vết giao chiến, tựa như những Độc Oa này đang sinh sống vui vẻ trong hang ổ thì đột nhiên gặp đại nạn, hoàn toàn không có năng lực phản kích.
Vân Du Tử bước nhanh, đi thẳng đến chỗ cuối hang ổ, vẫn không tìm thấy con Độc Oa nào còn sống.
Tần Tang nhìn Vân Du Tử, hỏi dò:
-Tiền bối, chẳng lẽ là có người nhanh chân đến trước rồi sao?
Nếu quả thật có Nguyên Anh đi qua, Luyện Thi mạnh hơn cũng không thể ngăn cản Nguyên Anh, sẽ dễ dàng bị đánh thành cặn bã, linh dược chắc chắn cũng đã bị Nguyên Anh lấy đi.
Bọn họ tiếp tục mạo hiểm đi vào bên trong cũng không còn ý nghĩa gì nữa.
-Sẽ không đâu!
Ngoài dự kiến của Tần Tang, Vân Du Tử lại lắc đầu một cách chắc nịch.
-Tần lão đệ không hiểu rõ bên trong cốc, những lời đồn trong phường thị đều là tin thất thiệt, người chân chính từng đi vào trong cốc cũng cực ít, không quá đáng tin.
-Phạm vi bên trong Vô Nhai Cốc lớn hơn gấp mấy lần tầng thứ nhất và tầng thứ hai cộng lại, là một mảnh địa vực rộng lớn vô biên. Trước đó chúng ta gặp rất nhiều nguy hiểm ở tầng thứ hai, nhưng nếu so với bên trong cốc thì cũng chỉ là tiểu vu gặp đại vu*.
*Tiểu vu gặp đại vu: người có năng lực kém gặp người có năng lực tốt
-Bên trong cốc, thượng cổ cấm chế và vết nứt không gian hỗn hợp tại một chỗ, xuất hiện ở khắp mọi nơi, còn có cổ thú sức mạnh kinh khủng ẩn thân trong đó, chúng nó không kém gì tu sĩ Nguyên Anh kỳ, nếu không biết lộ tuyến an toàn thì lão đạo cũng không dám mang theo Tần lão đệ vào đây chịu chết.
-Không có khả năng trùng hợp đến mức vị Nguyên Anh kia vừa vặn đi cùng một con đường với chúng ta. Bây giờ chúng ta vẫn chưa đi ra khỏi màn chắn, tiếp tục đi vào trong là có thể nhìn ra manh mối.
Hai người tiếp tục tiến về phía trước.
Tần Tang phát hiện, lộ tuyến mà Vân Du Tử đặt ra cần đi ngang qua hang ổ Tinh Độc Oa, nếu những con Tinh Độc Oa còn sống, bọn họ sẽ phải tốn khá nhiều sức lực.
Sau khi đi được một đoạn, sương mù lục sắc trở nên mỏng manh hơn, Vân Du Tử hình như phát hiện ra cái gì, gia tăng tốc độ. Khi Tần Tang đuổi tới, nhìn thấy trên mặt đất có tàn chi* của con yêu thú nào đó, rõ ràng không thuộc về Tinh Độc Oa.
*Tàn chi: Phần chân tay đã gãy.
-Yêu thú sống ở đây không chỉ có Tinh Độc Oa. Những bộ phận này thuộc về thiên địch của Tinh Độc Oa, bọn chúng cũng đã bị xử lý hết.
Vân Du Tử tự giễu nói:
-Không biết vị tiền bối nào mở đường, lão đạo phí nhiều tâm tư chuẩn bị như vậy cuối cùng đều mất công rồi. .. Có điều, chúng ta cũng bớt đi nhiều phiền toái.
Càng đi về phía trước, tàn chi càng ngày càng nhiều, huyết dịch yêu thú hòa với vũng bùn nhuộm thành màu lam. Thi thể Yêu thú đều bị lột da róc xương, bộ phận có giá trị đều bị cướp đoạt sạch sẽ.
Đột nhiên, bóng dáng Vân Du Tử lóe lên, lướt đến trước một bộ da bị xé rách, ngồi xổm xuống nhìn chằm chằm mảnh da thú kia, trầm ngâm không nói.
Da thú chỉ lớn chừng bàn tay, có lông bờm màu đen, cứng rắn như châm, ở giữa mảnh da thú, có một vết thương cực kỳ bé nhỏ, ngoài cái đó ra thì chả còn chỗ nào khác thường.