Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 568 - Chương 568: Dạ Xoa

Chương 568: Dạ Xoa Chương 568: Dạ Xoa

Đứng từ xa không nhìn thấy rõ diện mạo chân thật của những đốm sáng kia, nhưng Tần Tang để ý thấy trong khoảnh khắc chúng nó xuất hiện, vẻ mặt của Vân Du Tử đột nhiên trở nên nghiêm trọng, trong lòng thắt lại, biết được những đốm sáng kia không đơn giản, rất có thể ẩn chứa nguy hiểm.

-Những thứ kia là Phi Giác Ngư Long, một loài cổ thú hiếm thấy.

Tần Tang nghe được Vân Du Tử truyền âm.

-Những tia sáng bạc là Thiểm Điện chi lực được chúng nó ngưng tụ phát sáng, cũng là thủ đoạn công kích mà bọn chúng am hiểu nhất. Lần trước lão đạo rơi vào vòng tấn công của chúng, cũng là phải ăn một trận đau khổ mới vượt qua được. Bầy đàn của chúng hình như lại lớn mạnh hơn, may mà lần này có chuẩn bị trước…

Dứt lời, Vân Du Tử lục lọi một trận, lấy ra một chiếc bình ngọc.

Trong bình ngọc chứa vài giọt chất lỏng trong suốt, giống như nước suối. Mãi đến khi nắp bình được mở, một mùi hương khiến người say mê mới bắt đầu tản ra.

Vân Du Tử nghiêng bình ngọc, cẩn thận từng li từng tí đổ ra một ít.

Toàn bộ chất lỏng đều hòa tan vào sông băng, không còn tăm hơi.

Vân Du Tử đậy lại bình ngọc, đưa cho Tần Tang, tự tin nói:

-Lão đạo trở về lật rất nhiều cổ tịch, mới tìm được biện pháp đối phó những con Phi Giác Ngư Long này, bào chế ra bình Túy Yêu Tiên chuyên đối phó bọn chúng. Chỉ cần nhỏ mấy giọt vào sông là sẽ có thể khiến chúng nó rơi vào hôn mê trong thời gian ngắn. Chúng ta chỉ cần không đánh thức chúng thì có thể tùy tiện lướt qua….

Đi thôi!

Hai người lặng im tiến lên, rất nhanh đã thấy diện mạo thật của đám Phi Giác Ngư Long.

Sông băng chảy vào khu vực này, tạo thành một cái đầm nước âm u sâu không thấy đáy. Trên mặt nước tối tăm có vài con cổ thú giống cá cóc nổi lơ lửng. Toàn thân chúng nó trong suốt, có thể nhìn thấu nội tạng.

Nhiều con cao vài trượng, cũng có vài con nhỏ hơn một trượng.

Trên đỉnh đầu bọn chúng mọc ra một cái sừng nhọn, giống như độc giác, ánh sáng bạc phát ra từ đây.

Đi tới biên giới đầm nước, Tần Tang có thể rõ ràng cảm ứng được lực lượng sấm sét cuồng bạo không gì sánh được ẩn chứa bên trong sừng nhọn. Một khi phóng ra, nhất định sẽ gây nên thiệt hại lớn vô cùng.

Càng đáng sợ hơn khi ở nơi đây có cực kỳ nhiều Phi Giác Ngư Long!

Tần Tang thầm nhủ may mắn, Vân Du Tử nói không ngoa, Túy Yên Tiên thật sự có tác dụng. Những con Phi Giác Ngư Long nằm ở trong nước trông như xác chết, tùy theo dòng nước lay động, đúng là đã bị chuốc mê.

Ngẫm lại những thứ mà Vân Du Tử đã chuẩn bị suốt dọc đường, nội việc gom góp linh tài là đã không dễ, Tần Tang vừa nghĩ đến đã thấy khó giải quyết, huống hồ còn phải chế thành đủ thứ linh dược.

Thảo nào Vân Du Tử suýt lỡ hẹn.

Vân Du Tử thấy thế rất mừng rỡ, vội vã thúc dục:

-Tần lão đệ, mau vào hầm bằng!

Tần Tang ngẩng đầu nhìn lại thì thấy phía bờ đối diện đúng là có một cái hầm băng, trong lòng hiểu thời cơ có được chỉ trong giây lát, lập tức ngự kiếm bay qua cùng với Vân Du Tử, cả hai lần lượt đi vào trong.

Trong nháy mắt bọn họ vừa lướt qua đầm nước, những con Phi Giác Ngư Long kia đã lật người, tiếp tục vui vẻ nô đùa, hoàn toàn không hay biết mới rồi đã có người xâm phạm lãnh địa của bọn chúng.



Rừng cây xanh um tươi tốt mọi thứ như xưa.

Người áo bào tro lặng yên xuất hiện bên ngoài rừng cây, hơi thở hơi gấp.

Hắn yên lặng quan sát rừng cây cổ quái này, phóng tầm mắt đã thấy đến cuối, trong lòng nổi lên nghi ngờ.

Cân nhắc trong chốc lát, người nọ tung người bay vào rừng cây, cuối cùng dừng ở phía dưới gốc cổ thụ mà Tần Tang và Vân Du Tử đã từng đứng.

Không có dấu vết chiến đấu…

Không có cấm chế hay trận pháp để ẩn thân…

Người áo bào ngày càng nghi hoặc, mơ hồ có chút nôn nóng.

Đột nhiên, hắn như là đã phát hiện ra điều gì, bỗng xoay người lại, hai mắt nhìn chăm chú ngọn cỏ nhỏ dưới gốc cây, khóe miệng hơi nhếch lên, lộ ra nụ cười quỷ dị.

Tần Tang và Vân Du Tử nín thở, đứng im tại chỗ một lát, xác định đám Phi Giác Ngư Long kia không phát hiện hành tung của bọn họ thì khởi hành đi sâu vào trong hầm băng.

Nghe Vân Du Tử nói quái nhân ở ngay phía trước, Tần Tang cũng không khỏi cực kỳ mong đợi.

Hắn theo Vân Du Tử tới, mục tiêu quan trọng nhất tất nhiên là hoàn thành hứa hẹn, toàn lực trợ giúp Vân Du Tử lấy được linh dược.

Thứ hai, nếu như quái nhân thật sự là Luyện Thi có hành động tự chủ, trừ phi chủ nhân Luyện Thi gặp phải tình huống ngoài ý muốn, nếu không thì không thể bỏ Luyện Thi thực lực mạnh mẽ như vậy ở nơi này được.

Tần Tang suy đoán người kia có khả năng đã chết ở chỗ này, cho nên Luyện Thi mới có thể được tự do, hoạt động ở gần đó.

Tại nơi rét lạnh lại vắng vẻ như thế, hiếm có người đến, còn có Luyện Thi thủ hộ, thi thể chủ nhân Luyện Thi có thể vẫn ở chỗ này!

Tần Tang vừa đi vừa suy nghĩ làm thế nào mới có thể ở dưới mắt Luyện Thi mà tìm được thi thể người kia, lấy di vật.

Bảo vật bên trong di vật chỉ là phụ, Tần Tang mong đợi nhất là nửa bộ sau của 'Thiên Âm Thi Quyết', nhất là bí pháp tăng Hoạt Thi thành Phi Thiên Dạ Xoa.

Lối rẽ trong hầm băng rất nhiều, Vân Du Tử đã từng tới nên quen đường, sau một hồi rẽ ngược rẽ xuôi hoa hết cả mắt, Vân Du Tử thấp giọng nói:

-Tần lão đệ, ngay ở phía trước. . .

Cuối thông đạo thẳng tắp là một băng điện cực lớn, bên trong băng điện có lam quang u ám, miễn cưỡng có thể thấy rõ toàn cảnh của băng điện.

Băng điện cũng không vuông vức, không giống do người mở ra, bên trong trống trải không có gì, ở hai bên băng điện lại có vài cánh cửa thông đến nơi khác, tạm thời gọi là thiên thất.
Bình Luận (0)
Comment