Chương 591: Tốc độ tăng lên
Chương 591: Tốc độ tăng lên
Cuồng phong gào thét, càng đi về phía trước thì càng mãnh liệt hơn, vây quanh Tần Tang là Thanh Dương Ma Hỏa đang không ngừng rung chuyển.
Tần Tang phát hiện ra một điểm lợi hại khác của gió lạnh, chính là nó không chỉ có hàn ý khiến cho thân thể của tu sĩ bị đông cứng mà loại hàn ý này còn có thể xâm nhập vào Nguyên Thần của tu sĩ!
Hơn nữa Thanh Dương Ma Hỏa đối với sự xâm nhập này hầu như không có tác dụng.
Cái loại gió này, tuyệt đối không phải hình thành từ tự nhiên!
Tần Tang khổ cực suy nghĩ, hồi tưởng lại, hắn đã từng thấy qua loại gió này từng được ghi lại trong một quyển sách cổ.
Có một loại gió thần, tên là Huyền Cương Sát Phong.
Nơi Huyền Cương Sát Phong tồn tại là nơi cực kỳ âm hàn, là cực âm chi địa, không có chỗ nào là không phải nơi nguy hiểm của Tu Tiên Giả, điều đáng sợ nhất của Huyền Cương Sát Phong, đó là có thể trực tiếp xâm nhập vào Nguyên Thần của tu sĩ, loại công kích này đặc biệt kỳ lạ, khó có thể ngăn cản được.
Nếu như tu vi không đủ cao, không có loại pháp khí phòng ngự có thể ngăn cản Huyền Cương Sát Phong thì ngay cả thân thể cùng với Nguyên Thần cũng đều sẽ bị gió lạnh đóng băng từ trong ra ngoài biến thành một cái tượng băng, sau đó bị thổi thành bột mịn!
Lúc này Nguyên Thần của Tần Tang bình yên vô sự, chính là bởi vì được Ngọc Phật bảo vệ.
Nhưng mà, hiện tại những gì Tần Tang đang đối mặt không phải là Huyền Cương Sát Phong, chỉ là luồng gió lạnh bị ảnh hưởng bởi Huyền Cương Sát Phong mà thôi.
Nếu không cho dù có được Ngọc Phật bảo vệ Nguyên Thần thì Thanh Dương Ma Hỏa cũng đã sớm bị thổi tắt, thân thể của hắn cũng không thể ngăn cản được sự xâm nhập Huyền Cương Sát Phong, bị đóng băng thành tảng băng.
-Đùng!
Đột nhiên một tiếng vang giòn vang lên, ngọc bội đồng thanh vỡ vụn, Thanh Dương Ma Hỏa rốt cục cũng bị thổi tắt, ngọc bội trực tiếp bị hủy sạch sẽ.
Tần Tang như bị ngã xuống hầm băng, vội vàng lấy ra một khối ngọc bội, lúc này đây thời gian kiên trì càng lúc càng ngắn hơn.
Đúng lúc này, trong đầu của Tần Tang chợt lóe lên ánh sáng thần kỳ, nhớ tới một thứ, vội vàng mở Túi Giới Tử lấy nó ra.
Chính là viên Xích Đan đạt được sau khi giết chết Khổng Tân.
Lúc ấy Vân Du Tử chọn món đồ có giá trị lớn nhất là Lam Quang Kiếm, Xích Đan cùng với những thứ đồ khác đều thuộc về Tần Tang.
Xích Đan cực kỳ không ổn định, không thể dùng để làm linh tài luyện khí, tương đương với một vị đại hào Ôn Dương Châu, ngoại trừ tác dụng làm ấm cơ thể ra thì không còn gì nữa, Tần Tang cũng tùy ý thu lại, không có để ý.
Không nghĩ tới hiện tại lại phát huy được tác dụng.
Xích Đan là nội đan của Thiêm Viêm Giao, sau khi lột xác, bên trong chất chứa yêu hỏa của yêu thú Yêu Đan Kỳ, lực lượng mạnh mẽ vượt xa cả Thanh Dương Ma Hỏa được cất giữ trong ngọc bội.
Dù sao thì ngọc bội tốt nhất mà bọn họ có thể mua được là do Trúc Cơ tu sĩ của Thanh Dương Ma Tông luyện chế ra, bên trong chỉ phong tồn có một luồng ma hỏa mà thôi, căn bản không thể so sánh với Xích Đan được.
Tay cầm Xích Đan, lập tức liền cảm thấy được một cỗ hơi thở ấm áp tiến vào trong cơ thể, quả nhiên chặn lại được sự ăn mòn của gió lạnh.
Nhưng mà, cho dù là Xích Đan, cũng không cách nào ngăn cản loại hàn ý này xâm nhập vào trong Nguyên Thần.
Vân Du Tử có biện pháp nào để phòng hộ Nguyên Thần hay không?
Vẻ mặt của Tần Tang nghiêm túc.
Hiện tại vẫn chưa nhìn thấy được bóng dáng của Vân Du Tử, hắn có thể còn đang ở phía trước.
Càng hướng về phía trước, tới gần Huyền Cương Sát Phong chân chính, uy lực của hàn ý lại càng đáng sợ, Nguyên Thần của Vân Du Tử vốn bị thương tích, nếu không có thủ đoạn bảo vệ Nguyên Thần thì chỉ có thể mạnh mẽ chống cự mà thôi.
Cho dù chỗ này không có bất cứ nguy hiểm nào thì lại có thể đi được bao xa đây?
Vân Du Tử tiến vào nơi này sớm hơn mình nhiều, mà bản thân mình còn trải qua một hồi chiến đấu, lại ở lại bên trong băng điện tiến hành chữa thương một đoạn thời gian.
Qua thời gian dài như vậy vẫn chưa không thấy Vân Du Tử trở về, liệu sẽ không . . .
Nghĩ đến đây, Tần Tang đang muốn tăng tốc chạy đi thì đúng lúc này đột nhiên dưới chân rung động, cả cái hang động băng giống như đã gặp phải động đất, rung động một cách mãnh liệt.
Gió tuyết mãnh liệt, mang đến tiếng nổ chấn động điếc cả tai, quanh quẩn ở trong hang động băng.
Tần Tang đứng vững thân hình, sắc mặt đại biến.
Chấn động được truyền đến từ phía trước, tuy rằng chỉ có một chút, nhưng cũng không phải tín hiệu tốt lành gì.
Lỡ như có cổ thú chặn đường lại, Vân Du Tử sẽ phải đồng thời đối mặt với Huyền Cương Sát Phong và cổ thú, hai loại kẻ địch đáng sợ như vậy!
Tần Tang gọi ra Ô Mộc Kiếm, âm thầm bày ra Thập Phương Diêm La Trận, dưới chân điểm mạnh, tốc độ tăng lên, đi ngược hướng gió về phía trước.