Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 595 - Chương 595: Sào Huyệt

Chương 595: Sào Huyệt Chương 595: Sào Huyệt

Quan hệ phía sau huyết mạch của yêu thú rất phức tạp.

Cũng không phải mỗi một loại yêu thú đều có thể biến thành người ở Hóa Hình kỳ. Nhưng cảnh giới tương đồng, yêu thú không thể hóa hình thành người thực lực không thể so với yêu thú có thể hóa hình.

Không biết Thôn Lôi Chuẩn có thể hóa hình thành người hay không, cùng lúc đối mặt với hai vị tu sĩ Nguyên Anh cho dù Thôn Lôi Chuẩn có thể hóa hình, bị buộc phải hiện ra bản thể để đối địch cũng là chuyện bình thường.

Lấy một địch hai vẫn không rơi vào thế hạ phong, Thôn Lôi Chuẩn là yêu thú mạnh nhất mà đời nàyTần Tang từng thấy.

Trận đại chiến này cũng là lần đầu tiên hắn tận mắt chứng kiến Nguyên Anh kỳ đại năng trong lúc chiến đấu. Trước đó tình cảnh hai vị áo đen phá vỡ cấm chế, so với hiện tại chỉ là tiểu vu gặp đại vu mà thôi.

Biển gió xanh trắng dậy sóng quỷ dị.

Phong vân biến sắc, thiên khung phẫn nộ.

Ba bóng dáng lúc ẩn lúc hiện trong biển gió, Tần Tang không cách nào nhìn rõ cách bọn họ giao đấu, chỉ ở thời điểm sát phong chấn động làm lộ ra thân ảnh của bọn họ, mới có thể thấy được một chút huyền diệu.

Người áo đen điều khiển Huyền Quy Giáp, mai rùa giống như một tấm kiên, lại hoá thành một hư ảnh Huyền Quy to lớn, hình thể hơi nhỏ hơn so với Thôn Lôi Chuẩn một chút, quỳ rạp phía chân trời phát ra gầm rú thê lương, đầu rùa quay ngang giận dữ nhìn Thôn Lôi Chuẩn.

Vô Cực Môn chủ tiện tay chém một nhát đã có thể bắn ra kiếm khí kéo dài ngàn trượng, tuỳ tiện phá vỡ biển gió, khiến nó thật lâu vẫn không có cách nào lấp đầy.

Tần Tang kinh hãi, đứng xem như say như si, tâm trí hướng về cảnh giới đó.

So với hai vị tu sĩ Nguyên Anh, Thôn Lôi Chuẩn cũng không chút thua kém, thậm chí còn thắng thế hơn hẳn. Tiếng kêu của nó bén nhọn tràn đầy cảnh cáo cùng phẫn nộ, há mồm phun một cái chính là một cột sét, hai cánh vỗ vỗ là có sấm chớp giáng xuống..

Sấm sét điên cuồng tản ra khí tức hủy diệt. Từ xa truyền đến vẫn khiến Tần Tang hoảng sợ không thôi.

Cấp bậc Nguyên Anh đại năng, mỗi một lần ra tay đều có cơ hội câu kết với thiên địa, uy lực vượt xa tưởng tượng. Cho dù chiến trường ở xa tận phía chân trời, dư âm vẫn có thể làm cho băng nguyên rung chuyển.

Trước đó, mỗi một lần động băng chấn động đều là do bị ảnh hưởng bọn họ va chạm khi chiến đấu.

Tần Tang không chút nghi ngờ, nếu như chiến trường ở gần quanh động băng thì nơi này đã sớm chia năm xẻ bảy rồi.

Dần dần, Tần Tang phát hiện được một ít manh mối.

Mục đích thật sự của Vô Cực Môn chủ cùng người áo đen thần bí hình như không phải là vì tru sát Thôn Lôi Chuẩn.

Bọn họ phối hợp chặt chẽ, phân công rõ ràng, giống như có mục đích khác, vẫn luôn có ý đồ phá vỡ phong tỏa của Thôn Lôi Chuẩn. Một người cuốn lấy Thôn Lôi Chuẩn, một người khác thử vượt qua nó, nhưng mỗi lần đều bị Thôn Lôi Chuẩn bức lui, không thể làm gì được.

Thôn Lôi Chuẩn có được thực lực mạnh mẽ như vậy, linh trí quả là cực cao. Sau khi đã nhìn thấu ý đồ của hai người Vô Cực Môn chủ, cũng không chủ động công kích, ép bọn bọn họ thì lập tức thoát ra, bay ngược lại, một mực cố thủ trận địa, không cho bọn họ thừa dịp.

Lúc này, Tần Tang cũng có thể nhìn ra tình hình đại khái.

thực lực của Thôn Lôi Chuẩn chưa hẳn đã mạnh hơn hai người bọn họ liên thủ, nhưng nó cực kỳ phẫn nộ không tiếc liều mạng, hai người Vô Cực Môn chủ cũng rất là tiếc mệnh, đến lưỡng bại câu thương cũng không nguyện.

Nguyên nhân chính là như vậy, hai người Vô Cực Môn chủ sợ đầu sợ đuôi, nên Thôn Lôi Chuẩn đại chiếm thượng phong.

Vô Cực Môn chủ bọn họ đang tìm kiếm cái gì vậy?

Tần Tang nghĩ lại tình cảnh đã thấy trước đó. Hai người Vô Cực Môn chủ liên thủ bài trừ cổ cấm xong thì một người xuống dưới tìm kiếm, giống như không tìm được vật trong lòng, sau đó nghênh ngang rời đi.

Có thể khiến hai vị tu sĩ Nguyên Anh liên thủ tiến vào Vô Nhai Cốc tìm kiếm, không tiếc cùng Thôn Lôi Chuẩn đại chiến, là tiên dược hay cổ bảo đây?

Tần Tang thu hồi ánh mắt, từ phía sau hàn băng đi tới, đứng ở biên giới động băng, quan sát hoàn cảnh chung quanh.

Bởi vì có Huyền Sương Sát Phong nên linh cơ vùng này đặc biệt hỗn loạn. Tần Tang chỉ cần chú ý ẩn nấp thân hình, cho dù là tu sĩ Nguyên Anh cũng rất khó phát hiện được sự tồn tại của hắn.

Vị trí của động băng hắn đang đứng hình như ở ngay phía trên một ngọn núi băng. Cả ngọn núi có vô số động băng tương tự như vậy. Giống một cái tổ ong cực lớn, không biết tại sao lại có thể hình thành một dáng vẻ kỳ lạ như vậy.

Gió tuyết rót ngược đi vào, phát ra tiếng vang.

Ở dưới chân núi băng, có một cái động sâu không thấy đáy, phạm vi đặc biệt rộng lớn.

Biển gió trên bầu trời ép xuống rất thấp, hình thành một cái cái phễu cực lớn liên kết với động sâu. Trong động sâu có một lốc xoáy màu trắng khá nổi bật, Huyền Sương Sát Phong ngưng tụ, như Giao Long nổi trên mặt nước.

Sát phong giống như đang từ trên trời rơi xuống.

Sau khi quan sát một lát, Tần Tang lại phát hiện động sâu thực ra là ngọn nguồn của Huyền Sương Sát Phong.

Vô tận sát phong từ trong động sâu tuôn ra liên tục không ngừng, hội tụ trong không trung.

Trải qua không biết bao nhiêu vạn năm tích lũy, chỉ cần tầm mắt có thể nhìn thấy, mặc kệ là xa đến tận đâu đều là vô biên vô hạn Huyền Sương Sát Phong, liên miên bất tận, toàn một màu xanh trắng.

Chẳng lẽ sào huyệt của Thôn Lôi Chuẩn là ở bên trong động sâu?

Tần Tang nói thầm một tiếng chẳng trách.

Chỗ Dạ Lan Bách Hợp sinh trưởng gần với sào huyệt của Thôn Lôi Chuẩn như vậy, nếu không có linh trận phong tỏa khi Dạ Lan Bách Hợp thành thục cho dù linh cơ có hỗn loạn thế nào, cũng rất khó che đậy khí tức mê người mà thiên tài địa bảo phát ra.
Bình Luận (0)
Comment