Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 605 - Chương 605: Tin Tức Tốt

Chương 605: Tin tức tốt Chương 605: Tin tức tốt

Hắn không dám tùy tiện dùng Ô Mộc Kiếm thôn phệ Vô Gian Huyết Tang. Ô Mộc Kiếm luyện hoá Vô Gian Huyết Tang xong sẽ lột xác thành pháp bảo, trong đó có thể sẽ phát sinh những biến hoá không lường trước được, thoát khỏi tầm tay hắn.

Cần phải sắp xếp lại, sau đó tỉ mỉ nghiên cứu một đoạn thời gian, vạch ra một kế hoạch thật hoàn chỉnh.

Thu hồi Vô Gian Huyết Tang, Tần Tang thuận tiện kiểm tra lại túi Giới Tử, trên mặt lộ ra nụ cười khổ.

Không ngờ là lần này đi trợ giúp Vân Du Tử lại liên tiếp gặp phải chuyện ngoài ý muốn, có thể nói là biến đổi bất ngờ, tổn thất nặng nề.

Mấy món pháp khí dùng tốt đều bị hủy, đan dược cũng sắp hết sạch, bên trong túi Giới Tử trống rỗng, có vẻ cô cùng mộc mạc.

Thi Khôi trong túi cũng hết sạch rồi.

Cũng may, thu hoạch cực kỳ kinh người.

Học được cách điều khiển pháp bảo, có thêm được một thủ đoạn phòng thân siêu mạnh.

Khối Vô Gian Huyết Tang này đã giải quyết nỗi lo về sau của hắn. Ít nhất là trước khi Kết Đan, không cần hao phí tài nguyên hay hao tâm tổn trí tìm kiếm linh mộc để thăng cấp Ô Mộc Kiếm nữa.

Đương nhiên, quyển sách Vô Thương để lại cũng vô cùng quan trọng. Bất luận là biện pháp này thành hoặc không thành,dưới sự dẫn dắt của Vô Thương, Tần Tang ít nhất là cũng biết rõ được con đường kết đan.

Nghĩ đến quyển sách Vô Thương để lại, Tần Tang nhớ tới Thiên Thi Phù còn đang ở trong Nguyên Thần của mình.

Bên trong không gian Nguyên Thần.

Xung quanh Nguyên Thần vẫn lấp lánh ánh sáng nhan nhạt, Thực Tâm Trùng lẳng lặng nằm ở chỗ này cũng đã yên lặng hơn nhiều rồi.

Nguyên Thần của hắn hình như không có gì thay đổi.

Tần Tang 'nhìn' một lát, trong đầu lóe qua một ý nghĩa. Phật ảnh đột nhiên hiện ra, bên trong Nguyên Thần bỗng nhiên nở rộ những quầng ánh sáng rực rỡ, ngay sau đó, hình như có từng sợi từng sợi khí tức màu xám bị Nguyên Thần bài xích đi ra ngoài, quét sạch sành sanh.

Thiên Thi Phù bị phật ngọc trục xuất!

Tần Tang rút thần thức từ không gian Nguyên Thần ra, cởi bỏ cấm chế trên người, mở to hai mắt, nâng tay phải lên rồi dùng sức nắm chặt lại, hắn đã cảm nhận được thân thể truyền đến biến hóa, thi biến đã ngừng lại.

Cảm xúc khát máu xung động kia cũng dần dần phai nhạt, gần như chỉ còn lại những xung động nhẹ nhàng, nhưng có thể dễ dàng ngăn chặn lại.

Bởi vì thời gian ngắn ngủi, mức độ thi biến của hắn rất nhạt, dựa theo lời giải thích của Vô Thương, chỉ cần tìm kiếm mấy linh dược có đầy đủ dương khí, sau khi ăn vào là có thể khôi phục được, những linh dược này cũng cực kỳ phổ biến.

Tần Tang tỉ mỉ kiểm tra thân xác một lần nữa, không phát hiện ra mấy tai hoạ ngầm không thể giải quyết, lúc này mới thở hắt ra một hơi dài nhẹ nhõm, chân chính yên lòng. Hắn đứng lên, lao ra phía bên ngoài.

Phi Giác Ngư Long vẫn tụ lại, bơi lội trong đầm tối.

Không biết Vân Du Tử có tò mò tại sao đầm tối đang yên đang lành lại đột nhiên mở rộng ra gấp mấy lần hay không?

Tần Tang lặng lẽ nhỏ Túy Yêu Tiên xuống, giấu diếm được cảm giác của Phi Giác Ngư Long, theo đường cũ trở về.

Trên đường không gặp được Vân Du Tử, Tần Tang đành phải một mình rời đi. Hắn thuận lợi đi vào bên trong bình nguyên, bức màn che tự nhiên phía trước Cáo.

Trong lòng núi, nơi ở Tinh Độc Oa là chỗ duy nhất mà Tần Tang lo lắng. Lo hai người Vô Cực Môn chủ đã trở về, đúng lúc chạm mặt ở chỗ đó.

Thế nhưng vẫn luôn ở lại trong Cáo càng nguy hiểm hơn, Tần Tang xoay người, tiến vào trong núi.

Cũng may là không có nhiều sự trùng hợp như vậy, Tần Tang bình yên vô sự rời khỏi Vô Nhai Cáo.

Một đường vừa đi vừa nghỉ, Tần Tang dùng khoảng hơn mười ngày mới rời khỏi Vô Nhai Cáo được, đi thẳng đến Thanh Dương phường thị.

Vân Du Tử còn chưa tới.

Hắn cùng Vân Du Tử đã hẹn trước, sau khi rời đi Vô Nhai Cáo sẽ tụ họp ở chỗ này.

Vân Du Tử đã thành công hái được Dạ Lan Bách Hợp, cho nên Tần Tang cũng không lo lắng.

Tần Tang suy đoán, Vân Du Tử có thể là đã tìm chỗ luyện hoá linh dược ngay ở bên trong Vô Nhai Cáo, dù sao cũng là thiên tài địa bảo tha thiết ước mơ, cuối cùng cũng nhìn thấy được hi vong chưa khỏi được ám thương, Vân Du Tử chắc chắn là không thể đợi được.

Như vậy, Tần Tang ở lại Thanh Dương phường thị kiên trì chờ đợi.

Trong mấy ngày này, hắn cũng không ở lại động phủ tu luyện, mà là nhiều lần ra ngoài, tìm hiểu về Thanh Dương ma tông, nhất là Thanh Dương Cương Anh trong Thanh Dương ma tông!

Chín ngày sau.

Tần Tang từ bên ngoài trở về, đang muốn mở cửa động phủ, ánh mắt đột nhiên ngưng tụ sau đó lộ ra nét mừng, đẩy cửa vào đã nhìn thấy Vân Du Tử an tọa ở trong động phủ.

Lúc này Vân Du Tử mặt mày tỏa sáng, khí sắc rõ ràng là đã tốt hơn không chỉ một bậc so với trước đây. Hoàn toàn không còn chút hơi thở già nua nào.

Càng kinh người hơn là cảnh giới của hắn đã là Trúc Cơ trung kỳ, ngang hàng với Tần Tang.

Cuối cùng Vân Du Tử cũng đã vượt qua ngưỡng cửa này!

-Chúc mừng tiền bối đã chữa khỏi ám thương!

Tần Tang cũng thấy vui mừng thay Vân Du Tử, luôn miệng chúc mừng.

Bởi vì có ám thương, tu vi Vân Du Tử mặc dù thâm hậu nhưng trước sau vẫn không có cách nào đột phá Trúc Cơ trung kỳ, lúc này mới bất đắc dĩ dừng tu luyện, bôn ba khắp nơi tìm đan kiếm dược.

Tần Tang cũng không ngờ được, chỉ vẹn vẹn không đến một tháng Vân Du Tử không chỉ luyện hóa xong Dạ Lan Bách Hợp, hơn nữa còn nhanh chóng thấy được tác dụng, xông thẳng lên phá tan bình cảnh.

-May mà có Tần lão đệ!

Tâm bệnh lớn nhất được giải quyết, trong ánh mắt Vân Du Tử cũng không giấu được vui mừng, đứng dậy hướng về Tần Tang chắp tay:

-Mặc dù không thể chữa trị hoàn toàn thương thế nhưng ít nhất là trước khi kết đan, lão đạo ta cũng không cần lo lắng việc ám thương sẽ hạn chế tu vi nữa, có thể trở lại sư môn yên tâm tu luyện một đoạn thời gian!
Bình Luận (0)
Comment