Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 606 - Chương 606: Nào Có Mặt Mũi

Chương 606: Nào có mặt mũi Chương 606: Nào có mặt mũi

Tần Tang nghe vậy thu hồi vui mừng, cau mày nói:

-Tiền bối ăn linh dược, vậy mà lại không thể trị hết ám thương sao?

Vân Du Tử lắc đầu.

-Lão đạo ăn Dạ Lan Bách Hợp, tuy là thiên tài địa bảo nhưng lại không phải là dược liệu nhằm vào ám thương của lão phu. Cũng may là dược hiệu rất mạnh, vẫn phát huy ra tác dụng lớn, giải quyết việc cần kíp trước mắt, lão đã thỏa mãn lắm rồi.

Hơn nữa, mặc dù Nguyên Thần lão đạo có tổn thương, lại chưa chắc sẽ ảnh hưởng đến việc Kết Đan. Tình huống cụ thể còn phải đợi đến Giả Đan cảnh thì mới có thể biết được.

Nhưng mà, khi đó lão đạo đã không phải vật trong ao nữa, cho dù thật ảnh hưởng đến Kết Đan, lại đi tìm kiếm linh dược chữa thương khác, không dám nói là dễ như trở bàn tay, nhưng cũng sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

Vân Du Tử đứng thẳng người lên, biểu cảm cùng ngữ khí tràn ngập tự tin và đấu chí, không có một chút do dự nào.

Tần Tang bị cảm xúc Vân Du Tử lây nhiễm, hơi hơi gật đầu. Hắn cũng tin là dựa vào tâm tính cùng năng lực của Vân Du Tử, chắc chắn có thể đạt được ước muốn, giải quyết tai hoạ ngầm!

-Tần lão đệ, lão đạo ta bị giới hạn bới tuổi tác, giãy dụa tranh giành sự sống với ông trời, không dám tu luyện sai lầm. Lần này cuối cùng có thể giải quyết tai hoạ ngầm, trước hết sẽ về sư môn tu luyện. Không biết Tần lão đệ có thể thư thả một đoạn thời gian, chờ lão đạo củng cố tu vi rồi mới lại đi cầu Hợp Vận Đan có được hay không?

Vân Du Tử xấu hổ nói

Tần Tang khoát tay chặn lại:

-Tiền bối không cần phải gấp, thương thế trên người vãn bối không ảnh hưởng đến việc tu luyện. Chỉ cần trước lúc chuẩn bị Kết Đan, tiền bối giúp ta tìm được một viên Hợp Vận Đan là được rồi. Tiền bối vẫn nên lấy việc tu luyện của mình làm trọng, sau này nếu như vãn bối gặp phải việc khó, nói không chừng còn phải dựa dẫm vào tiền bối.

Vân Du Tử nhẹ nhàng thở ra, nghe vậy nghiêm mặt nói:

-Đa tạ lão đệ! Lão đệ yên tâm, ngày sau có chuyện gì khó xử thì cứ đưa tin đến Thái Ất Đan Tông, lão đạo nghĩa bất dung từ! Lần này trở về, ta sẽ đi Thúy Minh Sơn gặp Lý Ngọc Phủ một lần, thu hắn làm đồ đệ. Hy vọng người này có thể chịu được Tiên Đạo tĩch mịch, không phụ kỳ vọng của lão đệ!

Tiếp theo, hai người lại nói về một ít việc vặt. Tần Tang cũng nắm lấy cơ hội, thỉnh giáo Vân Du Tử rất nhiều vấn đề về việc tu luyện.

Vân Du Tử vừa đột phá Trúc Cơ trung kỳ, tu vi không bằng Tần Tang nhưng ở rất nhiều phương diện cũng coi như vô cùng thông suốt, thừa sức chỉ điểm choTần Tang, để hắn có được lợi ích không nhỏ.

-Lão đệ có hứng thú với Càn Thiên Cương Anh sao?

Vân Du Tử nghe Tần Tang hỏi chuyện Càn Thiên Cương Anh, có chút kỳ quái, nhưng cũng không có hỏi nhiều, suy nghĩ một chút nói:

-Càn Thiên Cương Khí mặc dù nổi danh cùng với Địa Sát chi khí, nhưng rơi vào thế gian lại biến đổi thành Càn Thiên Cương Anh, so với Địa Sát âm mạch thì hiếm thấy hơn nhiều. Theo lão đạo biết, khắp cả Tiểu Hàn Vực chỉ có hai chỗ thật sự có Càn Thiên Cương Anh! Một là Thanh Dương ma tông.

Vân Du Tử chỉ chỉ về phía bắc, phương hướng sơn môn của Thanh Dương ma tông.

Tần Tang nghe vậy thì vui mừng. Trải qua tìm hiểu mấy ngày nay, hắn mới biết được Càn Thiên Cương Anh so với hắn tưởng tượng thì còn hiếm thấy hơn nhiều. Tìm hiểu lâu như vậy mà cũng chẳng có lấy một tin tức có ích.

-Một chỗ khác ở đâu?

Tần Tang hỏi đến cùng.

Vân Du Tử có thâm ý nhìn Tần Tang một cái, lắc đầu nói:

-Tần lão đệ, lão đạo không biết tại sao ngươi lại tìm kiếm Càn Thiên Cương Anh. Nghe lão đạo khuyên một lời, nếu không phải vô cùng vô cùng cần thiết, tốt nhất đừng đánh chủ ý đến hai chỗ này.

Thanh Dương ma tông thì không cần phải nói, Thanh Dương Cương Anh có liên quan đến Thanh Dương Ma Hỏa, chính là căn cơ lập phái, trọng địa của sơn môn.

-Một vị trí khác của Càn Thiên Cương Anh, mặc dù không phải là ma môn, nhưng lại nguy hiểm hơn cả ma môn. Nó ở trong động phủ của người đứng đầu Tiểu Hàn Vực hiện nay, tông chủ Thuần Dương Tông .

-Tông Tông chủ Thuần Dương à?

Sắc mặt Tần Tang hơi biến, trong lòng hết sức kinh hãi.

Thuần Dương Tông có thể đứng hàng đầu trong tám đại tông môn của chính đạo là nhờ vào thực lực mạnh kinh người của tông chủ. Có lời đồn hắn là người đứng đầu Tiểu Hàn Vực, là tu sĩ Nguyên Anh mạnh nhất!

Cho Tần Tang một trăm lá gan cũng không dám đánh chủ ý lên người tông chủ Thuần Dương Tông!

-Động phủ của Nguyên Anh tại sao xây dựng trên Càn Thiên Cương Anh?

Tần Tang rất không cam tâm, hắn vốn định sớm thu hồi Càn Thiên Cương Anh, phòng ngừa chu đáo.

Bên trong cuốn sách Vô Thương để lại, mặc dù nhắc đến Càn Thiên Cương Anh khó tìm, nhưng ai mà ngờ được cả cái Tiểu Hàn Vực này cũng chỉ có hai chỗ, hơn nữa đều bị kẻ mạnh chiếm giữ!

Vân Du Tử nói:

-Tục truyền là công pháp của tông chủ Thuần Dương Tông rất đặc biệt, cần phải mượn Càn Thiên Cương Khí để tu luyện. Có người hoài nghi, chính là vì bộ công pháp kia, tông chủ Thuần Dương Tông mới có thể trở thành người đứng đầu Tiểu Hàn Vực. Nhưng cứ cho là thật sự như vậy, sợ là tông chủ Thuần Dương Tông sẽ rất khó từ bỏ thứ mình yêu thích. Nhưng mà. . . Tần lão đệ nếu có thể cầu xin Nguyên Anh lão tổ trong sư môn của ngươi ra mặt, yêu cầu một ít Càn Thiên Cương Anh, đoán là cũng sẽ không đánh thể diện của Đông Dương Bá đâu.

-Tiền bối không nên nói đùa, vãn bối nào có mặt mũi này. . .

Tần Tang cười khổ nói.
Bình Luận (0)
Comment