Chương 655: Ba năm
Chương 655: Ba năm
Những ngôn từ xấu xa xen lẫn tiếng cười diễu cợt, những tu sĩ của Thiên Hành Minh ra sức lăng mạ, khiến những tu sĩ của Tiểu Hàn Vực vô cùng tức giận, có người còn bắt đầu lớn mắng chửi.
Hai bên bị ngăn cách bởi sương mù, giống như dân làng trên núi, mắng chửi đánh nhau ở đầu thôn, đáng tiếc vốn từ ngữ cũng không phong phú bằng người thường.
Trong Tu Tiên Giới cũng là một cảnh tượng hiếm thấy.
Sắc mặt Xà Bà vẫn không thay đổi, giống như người bị Thiên Hành Minh xúc phạm không phải là bà ta.
Nhưng người nam tử thân rắn bên cạnh bà ta thì chịu không nổi, đuôi rắn đập nhanh xuống đất, chiếc lưỡi rắn đỏ tươi phun ra nuốt vào nhanh hơn phát ra những tiếng xì xì, một đôi đồng tử lạnh lùng nhìn chằm chằm phía bên ngoài sương mù, trên thân toát ra một loại khí tức âm u lạnh lẽo, rõ ràng lộ ra sự tức giận.
Các tu sĩ Trúc Cơ kỳ đang đứng gần đó không thể chịu được áp lực này, họ đã chuyển đi nơi khác.
Xà Bà đưa tay ra vuốt ve đỉnh đầu của nam tử thân rắn, ghé tới mang tai, không biết nói những gì, đã làm dịu cơn tức giận của người nam tử thân rắn.
Xèo
Nam tử thân rắn toàn thân sáng lên ánh sáng màu xanh, khi ánh sáng xanh biến mất, lại biến thành một con Thanh Xà to bằng một ngón tay, nhanh như chớp leo lên cổ tay của Xà Bà, biến thành một chiếc vòng tay rắn.
Bên ngoài vẫn còn tiếng chửi rủa, đồng thời lại bắt đầu tấn công đại trận.
Được đám người Xà Bà trợ giúp, kiên trì một lúc, cuối cùng Kim Đan họ Địch cũng đã mở mắt ra, lau mồ hôi trên mặt, nhẹ nhõm nói.
-Linh trận thành công rồi!
Nhìn thấy bằng mắt thường không thể thấy linh trận thay đổi như thế nào. Nhưng rõ ràng khi nó bị tấn công bởi Thiên Hành Minh đã ổn định hơn trước rất nhiều, biểu hiện của những người điều khiển đại trận kia cũng thoải mái hơn trước.
Tu sĩ của Thiên Hành Minh cũng cảm nhận được những thay đổi của Chân Thủy Thiên Huyễn Trận, biết rõ một phương của Tiểu Hàn Vực đã ổn định rồi, không thể làm gì được, liền bắt đầu lui ra.
-Lão yêu bà, ta xem ngươi có thể là con rùa rụt cổ bao lâu! Có gan thì đừng bao giờ đi ra tìm kiếm Chỉ Thiên Phong nữa!
Tiếng mắng chửi dần dần tan biến, dường như tu sĩ của Thiên Hành Minh đã rút lui.
Trò hề này dường như đã lắng xuống.
Tiêu phó đảo chủ khẽ thở dài.
-Thật đáng tiếc, không ngờ lại là sự thật, lần này địa điểm mà Thiên Phong xuất hiện là ở gần đây! Sớm biết vậy đã phái thêm một vài đạo hữu Trúc Cơ kỳ từ để tìm kiếm... Ngay cả khi Thiên Hành Minh tặc tử không có thông tin chính xác, cũng có thể đoán được, chắc chắn sẽ không từ bỏ ý định, đoán chừng sẽ tập trung binh lính tới.
Hai người Phương Hòa và Thân Đồ một mực ở lại để chữa thương, giọng nói yếu ớt nói.
-Do hai người bọn ta làm việc không chặt chẽ, bị Thiên Hành Minh phát hiện, xin hai vị Đảo chủ trách phạt.
Xà Bà lắc đầu nói.
-Không trách hai người, Chỉ Thiên Phong liên quan đến tranh giành Tử Vi Cung, vô cùng quan trọng, là cơ hội duy nhất cho Thiên Hành Minh. Cho dù đổi thành ta và Tiêu đạo hữu tự mình tới cũng khó có thể tránh né được tai mắt của bọn hắn. Cho dù biết được Chỉ Thiên Phong đang ở vùng thủy vực phía trước, nhưng trong thời gian ngắn cũng không có cách nào tìm được vị trí chính xác. Chỉ Thiên Phong có cấm chế che giấu, không thể dễ dàng phát hiện như vậy được, nói chung hươu chết vào tay ai còn chưa biết được.
Tạm dừng một chút, Xà Bà nói tiếp.
-Nếu Chỉ Thiên Phong xuất hiện, trước khi tìm thấy Chỉ Thiên Phong, nơi này sẽ là nơi Tiểu Hàn Vực của chúng ta và Thiên Hành Minh đối đầu với nhau, cũng không thể thiếu một trận đại chiến.
-Đúng lúc lấy Chân Thủy Thiên Huyễn Trận làm cơ sở, di chuyển Quan Tinh Đảo đến đây.
-Tình hình khẩn cấp, nên lão phu sẽ truyền tin tới từng môn phái, kêu đệ tử tới hỗ trợ.
-Địch đạo hữu, làm phiền ngươi trở về truyền tin mời các vị đạo hữu đến tăng cường sức mạnh cho Chân Thủy Thiên Huyễn Trận, tất cả các linh vật cần thiết đều lấy từ Quan Tinh Đảo.
Kim Đan họ Địch ngay lập tức đồng ý.
-Đảo chủ yên tâm, Địch mỗ sẽ gửi tin này cho sư môn.
Xà Bà 'ừ' một tiếng, một chữ cổ lệnh “Hàn” hiện ra trong lòng bàn tay, trầm giọng nói.
-Lão thân lấy thanh danh Đảo chủ Quang Tinh Đảo, truyền lệnh cho Tiểu Hàn Vực! Đây là thời điểm nguy cấp quyết định sự tồn vong...'
Tất cả tu sĩ Kết Đan kỳ trên đảo.
Bất kể là hai đường chính đạo hay ma đạo, hay là tán tu Âm Sơn Quan, thậm chí cả nam tử thân rắn cũng hiện nguyên hình, tất cả đều mang vẻ mặt nghiêm túc, kiên nhẫn chờ đợi Xà Bà truyền lệnh.
Cùng nhau chắp tay về phía Xà Bà nhận lệnh!
…..
Thiên Hành Minh rút lui cũng không có nghĩa là thực sự an toàn, những tu sĩ Trúc Cơ kỳ như Tần Tang không đủ tư cách tham gia thảo luận, một bên ngồi khôi phục điều tức, một bên lén nhìn về phía đảo nhỏ.
Tất cả Kim Đan trên đảo đều tụ tập lại với nhau để thảo luận, không biết sẽ đặt ra những quy định gì.
Số phận của họ không thể do chính họ định đoạt mà do người khác điều khiển.
Đợi sau khi tất cả Kim Đan chào hỏi Xà Bà xong, tầm mắt Xa Ngọc Đạo mới liếc mắt nhìn lại đây.
Sau đó, Chiêm Dực đang ngồi bên cạnh Tần Tang, bị gọi đến trước mặt Xa Ngọc Đào, cầm lấy một đồ vật có hình dáng giống như lệnh bài, bay ra khỏi sương mù đi về phía bắc, trước khi rời đi còn quay lại gật đầu với Tần Tang rồi mới đi.
Có rất nhiều người khác cũng rời đi cùng với hắn ta, cũng có không ít Kim Đan đi cùng.
Một lúc sau, cuối cùng Tần Tang và những người khác cũng nhận được mệnh lệnh rõ ràng.
Căn cứ vào tu vi, mọi người được sắp xếp thành từng đội, sau đó chọn một hòn đảo nhỏ để tu luyện, nếu không có mệnh lệnh không ai được phép rời đi.